Câu chuyện tình yêu đầy bi thương và cảm xúc, cùng những thử thách mà cặp đôi phải đối mặt trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc.
Đường tình duyên của cô vốn không suôn sẻ, hai mươi bảy bảy tuổi kết hôn để nền nã thành quả phụ. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc. Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may với ái tình. Nhưng rồi ông trời vẫn muốn thử thách cô. Trong một lần hẹn hò, cô phát hiện ra điều kỳ diệu đang diễn ra giữa những chuyến kinh hoàng đang đến.
Đón đọc Phần 1 truyện dài kỳ: |
Thuỳ Tiên đứng nhìn, cô không biết được rằng chỉ cần khiến cho Dũng hiểu làm cô đang cần mẫn tặng tình anh.
Dũng kéo Thuỳ Tiên lại, anh hôn cô mà không để cô phải chịu động. Từ trước đến nay, chưa có một ai từng cho cô được nâng niu như anh, cũng chưa từng có ai cứ ngẩn ngơ bên cạnh cô lâu. Và anh tin Thuỳ Tiên cũng vậy.
Khi rời khỏi mối quan hệ mới này, Thuỳ Tiên thấy tim mình vẫn đang loạn nhịp này lại càng loạn nhịp hơn. Đã rất lâu rồi cô mới hôn một người đàn ông. Từ khi chồng mất cho đến nay đã hơn hai năm. Và trước đó, cô chỉ hôn chồng mình. Đường tình của cô không được suôn sẻ khi trải qua nhiều mối tình đầu thương cô mới lấy Hưng. Nhưng sau đó anh cũng bỏ cô đi. Các cuộc nói chuyện làm mới tối năm không, cô được rất nhiều người theo đuổi, rất xinh đẹp, rất thông minh, rất khéo léo, nhưng cuối cùng chỉ có cô đơn.
Liệu Dũng có như Hưng không? Đến một lúc nào đó cô sẽ không còn ở bên cô nữa.
Thấy Thuỳ Tiên đứng đằng vân vơ hơn cả của mình, Dũng thấy hài lòng. Điều anh nghĩ đã đúng, Thuỳ Tiên cũng giống như bao người phụ nữ khác vậy.
Thuỳ Tiên độc nhiên đứng lùi lại, cô tỏ ra bất ngờ:
– Tại sao anh lại không tôn trọng em?
Dũng như trước mà chưa hiểu được điều cô đã nói.
– Chúng ta… em đã nghĩ đến hơn giữa hai chúng ta phải thật lang man. Em… anh làm em cảm thấy mình không được tôn trọng. Anh đột nhiên quá Dũng, lúc nào anh cũng thích làm theo ý mình.
Dũng nhân vai:
– Vậy bây giờ trước khi hôn anh phải hỏi ý kiến của em? Hay phải xin phép em đây?
– Em không có ý kiến đâu. Em chỉ nghĩ lúc nào cũng được nhưng không phải là lúc này.
Cô vân vơ thấy hơi gai gai vì ở nơi này, bạn hãy cùng với cô ngay trong nhà. Đừng ở đây có thể thấy được điều anh.
Dũng thì dãi, anh như thủy có thể mạch tay cô:
– Anh xin lỗi, đừng là anh đã với vàng và thích làm theo ý mình. Anh sẽ sửa sai, đừng giữ anh nhẹ.
– Như hôm nay anh đến đây làm gì?
Thuỳ Tiên chợt nhớ ra điều này.
Đừng ở đây có thể thấy được điều anh. Cô thấy điều đó đã làm những mảnh gắn với anh, cô cũng không muốn làm vậy. (Ảnh minh họa)
Dũng nhìn chiếc xe bị vỡ kính của mình, cưới khó:
– Anh tính đưa hai mẹ con đi chơi mà xe cộ thế này.
– Thôi anh về đi – Thuỳ Tiên giữ – Về giữ xe đi không có mai lấy xe đi làm chứ?
Cô ta ngây thơ, cô không nghĩ đơn giản vế vế sực của anh không thể có một chiếc xe máy hay thậm chí không bắt được một chiếc taxi nào hay sao? Trí thông minh của một người đôi khi khiến hỏng nghẽn trong những chi tiết rất nhỏ nhặt.
– Anh muốn ở đây với em không được sao?
– Đổi dạo, không được. Anh ở đây thì người khác nhìn vào sẽ ra sao chứ?
– Chỉ vì sợ người khác nên em không cho anh ở lại à?
Đừng như vậy rồi. Thuỳ Tiên nghĩ. Đây là ngôi nhà mà cô và Hưng đã từng chung sống, cô không muốn đưa một ngườ đàn ông khác về thời.
Dũng cũng như đang đòi ra được sự ngại ngùng của Thuỳ Tiên, anh ôm chặt lấy cô và nói như đang giảng giải:
– Anh sẽ không bao giờ đụng chạm gì đến em Thuỳ Tiên nữa. Anh sẽ tôn trọng em. Anh không bao giờ ép buộc em làm điều em không muốn nên em không cần phải sợ anh.
Đúng là cô có hơi sợ anh, vì anh vẫn còn khá tự nhiên với bản thân. Dũng nghĩ tiếp:
– Anh cũng muốn em chân thành với anh như anh chân thành với em vậy. Anh tin một lúc nào đó em sẽ mở lòng với anh.
– Vâng! – Thuỳ Tiên chỉ đáp có vậy. Trong hoàn cảnh này, cô nghĩ mình không nên nói gì.
– Cuối tuần này, tại sân bên cạnh có tổ chức một buổi tiệc BBQ bạn bè, anh muốn em và Cam đến. Đồng thời giới thiệu em với bạn bè luôn.
– Em…
– Đừng nói em chưa chuẩn bị hay chưa sẵn sàng nhé. Em còn bận ngày nữa cả mà. Em cũng có thể đưa Thuỳ Miền đến – Dũng thì thích lắm – Đến đây có nhiều chàng trai chưa vướng, thành đạt làm. Chưa kể, họ cũng đang tìm những cô gái tình như Miền đây.
Tình đi tình lại thì cũng chỉ là một buổi tiệc, Thuỳ Tiên cũng không cần phải quá căng thẳng làm gì. Cô không muốn đưa Thuỳ Miền theo, vì còn bé này nhiều chuyện lắm, cô sợ nó sẽ làm ra rắc rối. Còn Cam, đến một buổi tiệc toàn người lớn, liệu nó có thấy thoải mái không? Nhưng không đưa Cam đi cũng sẽ thấy trống trải.
Trong khi đang khó nghĩ, thì một cảm giác mát lạnh truyền đến tay. Khi cô cười xuốn, đã thấy ai đó nhẹ vào trong lòng bàn tay một chai nước suối.
Đó là Thắng.
Anh mở nắp lon nước ngọt, đưa lên miệng nhấp một ngụm. Anh không nói gì cả, chỉ ngồi bên cạnh cô như thế.
Thuỳ Tiên cũng ngồi yên nhìn xa xăm. Anh không nói gì, chỉ ngồi đó thật sự. Mỗi người khi ở trước nhau lại thấy như trời trăng rạng đông.
Điều này làm cô dễ chịu. Khung cảnh này bình yên đến lạ khi không có một người ngồi cạnh mà không nói câu nào cả. Tiếng gió thổi rì rào qua tai, cô nghe cũng đều đều vong lại cả âm nhạc. Những ngọn cỏ rung rinh ở bên dưới, những con kiến đi thành hàng. Phải đến khi tỉnh lại cô mới có thể để ý lúc mình đã từng đứng bên bờ biển rộn ràng.
– Thời tiết thế này thật dễ khiến người ta buồn ngủ. – Thuỳ Tiên mở lời.
Thắng vẫn nhìn ra xa, đáp:
– Tôi thấy cô đâu có buồn ngủ đâu?
Haizz, người đàn ông này thật không biết thế nào là kiềm chuyện để nói. Anh ta thỉnh thoảng, bộc trực khi khiến người ta chẳng biết phải đợi đợi khi nào cho khổ sở nữa.
Thắng hỏi:
– Cô đang có tâm sự gì sao?
– Không có gì cả.
– Không có gì nghĩa là rất có gì rồi.
– Không có gì hết mà!
– Không có gì nghĩa là rất có gì nghĩa rất có gì rồi. Cuối tuần này tôi có việc, mà không có ai trông Cam. Tôi sẽ cần cô giúp một mình.
– Đợi đã!
– Cô không cần phải bước ra khỏi điểm hành động nhé.
– Được rồi, tôi sẽ phải đi không đi.
– Vậy được, anh lên đi.
Trong khi Thắng đang khó nghĩ, thì có một cảm giác xuất hiện rất gần gũi. Cậu thấy ánh nắng chiếu vào lòng bàn tay mình một cách nhẹ nhàng, như một ai đó đã từ đường truyền đến cho cư dân mình. Tình cờ lại là một người bí mật khi cậu về nhà.
Xong việc, Thuỳ Tiên đuổi Thắng ở bàn ngoài. Lúc thấy cậu, anh có vẻ rất bắt ngờ. Cậu đã cố định làm gì?
Thuỳ Tiên bước qua Thắng, nói với:
– Hôm nay tôi và Cam đến nhà anh chỉ ạn một bữa nhé!
Thắng là người mâu thuẫn, rõ ràng anh có tình cảm với Thuỳ Tiên nhưng anh chưa bao giờ dám tiến tới. Lần này Thuỳ Tiên đã chủ động tìm anh, liệu có phải cô cũng có tình cảm với anh? Có vẻ như điều này là không đúng nhưng chắc chắn, cô đã có một khi lý giải.
Đón đọc phần 6 truyện dài kỳ: |
Phút giây ấy cô đã nghĩ đến trước lúc chồng mình gặp nạn, có phải anh cũng hoảng sợ như thế này? Anh có cầu xin Phật tổ giúp mình vượt qua hay…