Bài viết là một câu chuyện về tình yêu, sự phản bội và những biến cố trong cuộc sống. Mỗi nhân vật đều phải đối mặt với cảm xúc mạnh mẽ và những quyết định khó khăn.
Đúng tình duyên của cô vợ không suôn sẻ, hai mươi bảy bảy tuổi kết hôn đến năm ba mươi tuổi trở thành quả phụ. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc. Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may với ai tình. Nhưng rồi ông trời vẫn muốn thử thách cô. Trong một lần vô tình, cô phát hiện ra điều kỳ lạ ở chỗ của người tình, cô quyết định đi tìm sự thật và phát hiện ra những chuyện kinh hoàng đằng sau.
Đón độc Phần 1 truyền dài kỳ: |
Thúy Tiền nhịn bé Nhật chơi một mình đến là tội, thỉnh thoảng bé trông còn hớn hở so với những đứa trẻ cùng tuổi. Cảm giác đầu thấy Nhật cũng không dám chạy ra chơi vì cứ như bé là con trai.
– Cô ngồi đi, để tôi nếu cảm.
Thúy Tiền cứ nói với Cam:
– Con ra chơi với bạn để mẹ if cảm với chú nhé.
Cam ngoan ngoãn làm theo, cô nghĩ sau này sẽ để Cam chơi với Nhật nhiều hơn.
Thằng là người có tính cách khá nóng nảy, nhưng trong bếp thì lại là một người trầm tính, kiên nhẫn. Các món ăn của anh đều thể hiện anh là một người yêu thích và nâng niu việc nấu nướng như thế nào.
Trong nhà không có hơi ấm đến lạnh lẽo và buồn tẻ hơn đi. Thằng cố giữu cho mọi thứ ngắn nắp, hình như anh đang muốn chứng tỏ với mọi người rằng dù không có vợ thì anh vẫn sống tốt. Thúy Tiền không còn thấy dầu vết cũ của vợ anh đã ở trong ngôi nhà này. Tại sao một người đàn bà lại có thể nhẫn tâm vứt đứa con của mình nhỉ? Cô ta có thể thay lòng với người đàn ông mình từng yêu, nhưng nhất định không được bỏ rơi đứa con mình đẻ ra.
– Sao lục nào cô cũng ngần ngờ thế? – Thằng đều nhắc cô ra, anh nhúng tay vào đồn giúp cô rửa rau.
Thúy Tiền giật mình, phát hiện mình vẫn đễ vội nước chạy này giờ đây.
– Tự nhiên tôi muốn hỏi anh một câu, nhưng sợ anh sẽ giận tôi.
– Cô cứ hỏi đi.
– Thằng bé có biết chuyện mẹ nó bây giờ không?
Thằng im lặng một lúc lâu rồi mới nói:
– Biết.
– Anh nói cho nó à?
– Không, nó tự biết. Trẻ con cũng có thể hiểu đúng đắn mà. Nhất là đứa trẻ nhạy cảm, tôi cũng không muốn giải thích. Mình càng giấu nó thì khi phát hiện ra sự thật, nó sẽ càng đau.
Hai đứa trẻ nói chuyện rí râm ở bên ngoài, cô cảm thấy chúng sắp trở thành một đôi bạn rất thân của nhau. Cả hai đều có hoàn cảnh giống nhau, đều thiếu thốn tình yêu của mẹ hoặc là bố. Chúng sẽ giúp nhau vượt qua cái đế trường thành thói.
Hôm nay Thúy Tiền đến đây chỉ vì muốn biết Nhật là một đứa trẻ như thế nào, cô sợ cuối tuần đưa Cam đến con bé sẽ không thích nghi kịp. Nhưng đứa trẻ có xu hướng tự kỷ thường khó đế tiếp cận, Cam lại càng là đứa nhất nhá nhất nửa.
Tại sao một người đàn bà lại có thể nhẫn tâm vứt đứa con của mình nhỉ? (Ảnh minh họa)
– Cô yêu Dũng thật à? – Thằng hỏi nhi hằng hỏi lại.
– Hóa ra anh cũng nghĩ tôi yêu anh ta vì tiền. – Thúy Tiền cười.
– Chuyện tình yêu chỉ có hai người biết. Người khác nghĩ gì đều không quan trọng.
Đúng là vậy, nhưng khi những suy nghĩ của họ thể hiện bằng lời nói lại khiến cô thấy buồn. Cô chưa bao giờ có ý muốn đổi đời như Dũng, dù cuộc sống của cô chưa đến mức tồi tệ như vậy. Với tiềm lực của cô, phải rất tiết kiệm mới lo được cho Cam một cuộc sống đầy đủ. Nhưng cô chưa một lần xin xỏ Dũng điều gì cả.
Thằng hỏi nhi nói:
– Hy vọng cô vui vẻ.
Vui vẻ? Dù của anh là gì? Anh sẽ còn hỏi hơn ư? Thúy Tiền không hiểu Thằng đang nghĩ gì, nhưng cô sẽ không cần điều đó.
Còn Thằng thì hiểu được điều gì đó từ Thúy Tiền đang giận mình, nhưng đấy là cách duy nhất để cô không phải suy nghĩ gì về chuyện anh có tình cảm với cô. Thúy Tiền là người tốt, cô ấy sẽ thấy có lỗi nếu không yêu anh. Anh không cần điều đó.
Từ khi vợ bắt đi Thắng đã nghĩ mình sẽ chẳng yêu ai nữa, đành là một thú nhẫn nại của cuộc đời anh. Nhưng cái lần Thúy Tiền đến phỏng vấn anh ấy nói rằng mình là mẹ đến ở gần, muốn có một công việc để trang trải cuộc sống anh đã thấy đồng cảm. Nó giống như một mảnh ghép của mình, không dám thấy nhận rõ thành của cuộc sống anh đã thấy đồng cảm. Nó giống như một mảnh ghép của mình.
…
Ngồi biệt thự của Dũng nằm trong một khu dự định ở ngoại thành, nhưng người có đến đây đều là những người giàu có. Dũng giới thiệu cho cô biết giá cả của từng căn, có căn lên đến hai mươi triệu lấn cái tuổi.
– Đừng quan tâm đến việc người giàu làm gì để kiếm ra tiền cả, em cũng sống cuộc đời an ổn của em thôi – Dũng nhắc nhở cô.
Thúy Tiền thực dại đầm áp:
– Em chỉ thấy họ giỏi thôi.
Bản bề của Dũng cũng thuộc giỏi thượng lưu, hớn ấn mạc sang trọng, người phản phát mỗi nức hoa đắt tiền. Thật ra Thúy Tiền chưa bao giờ có cảm giác tự ti khi mình không giàu bằng người khác. Nhưng ở nơi này cô thấy mình khác biệt.
Thật ra Thúy Tiền chưa bao giờ có cảm giác tự ti khi mình không giàu bằng người khác. Nhưng ở nơi này cô thấy mình khác biệt. (Ảnh minh họa)
Bữa tiệc thật ra cũng chẳng đem lại cho cô cảm giác ấm cúng như cô tưởng. Thực ăn đều đẹp được đặt sẵn, nước thì có giúp việc làm cho. Nhưng cô nàng đã biết rằng mình cảm thấy cần phải nên càng nhìn nhau.
Thúy Tiền tự thấy mình đã sai lầm khi đến đây. Quá lạnh lẽo nên cô bỗng lặng câm trước hoang đàng. Dù sao cũng không ai dễ để ý đến cô mà. Dũng còn đang bận tiếp khách, cô không muốn là phiền anh.
Gọi điện cho Thắng để hỏi về tình hình của hai đứa trẻ như nhưng anh ta không nghe mấy, có lẽ đang đí mặt của đi.
Thúy Tiền nhìn quanh căn phòng, không biết mình đang đứng ở đâu nữa. Có vẻ là phòng ngủ của ai đó. Một căn phòng rộng khoảng hai mươi mét vuông, đồ đạc tiện nghi như lại không có hơi ấm của con người. Có lẽ nó chưa từng có ai ở.
Vượt tay qua mặt bàn phụ bì, Thúy Tiền lặng lẽ chiêm ngưỡng căn phòng. Đúng từ cửa sổ có thể thấy Dũng đang nói chuyện hăng say với khách hàng. Thế giới của anh và cô cách nhau xa quá, cô thì hương nữa không hiểu hết con người anh. Cô chỉ biết anh là người đàn ông đẳng cấp mà cô đang làm. Anh có một gia thế khủng, có một bà chị gần như chị lấy được toàn bộ chuỗi nhà hàng Việt bên Anh.
A!
Bàn chân Thúy Tiền chợt đau nhói. Một vật gì đó đụng vào lòng bàn chân. Lúc nhấc lên thì đó là phần gói của một huy hiển.
Thúy Tiền nhét nhung gói huy hiển đó ra, thì bất ngờ khi thấy logo công ty của chồng cô. Đó là một công ty phát thanh, anh làm bên kỹ thuật của công ty đó. Logo này để thay thế thành viên ra vào.
Trong lòng Thúy Tiền có một sự từng nhớ nỗi toán trong lòng. Cô nhìn kỷ hề dụ hồi cũng xuôi xuống dưới đất.
– Không thể nào, không thể nào đựng được…
Thúy Tiền lắc đầu, lấy tay che đi sự sợ hãi.
Trên đó, trên đó có khắc tên của chồng cô!
…
Tại sao chiếc huy hiển của chồng Thúy Tiền lại nằm ở ngôi biệt thự này? Chồng cô đã mất cách đây hai năm, đương nhiên anh ta không thể tới đây được. Chỉ có thể là do một người nào đó đã mang nó đến đây. Liệu người nào đó có liên quan đến cái chết của anh?
Xác định phần 7 truyền dài kỳ:
Yêu kẻ giết chồng
. Vào 19h00 ngày 15/9 tại mục
Eva Yêu.
Dũng kéo Thúy Tiền lại, anh hơn cô mà không để cô phải chịu đựng. Từ trước đến nay, chưa có một ai từ chối được nâng hết của anh, cũng chưa từng có ai…