Một mối tình ngọt ngào nhưng đầy bi kịch đã kết thúc để lại những dư âm đau đớn trong lòng người.
Đúng tình duyên của cô vợ không sợn sẫm, hai mươi bảy bảy tuổi kết hôn đến năm ba mươi tuổi trở thành quả phụ. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc. Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may với cuộc sống mới. Nhưng rồi ông trở thành mối tình thê thảm. Trong một lần hẹn hò cô phát hiện ra điều bí mật của mình ở chỗ của người tình, cô quyết định đi tìm sự thật và phát hiện ra những chuyện kinh hoàng đang diễn ra.
Đón đọc Phần 1 truyện dài kỳ: |
– Mẹ đi, hôm nay Cam có được ăn tôm không?
Tôm là món ăn mà Cam thích nhất, con bé không sinh ra ở biển nhưng lúc nào cũng thích ăn hải sản hơn thật thà. Cô xoa đầu, thật lại bím tóc cho con và từ tối nói:
– Hôm nay mình đi ăn cùng khách, Cam phải tỏ ra ngoan ngoãn. Nếu có tôm, mẹ sẽ tự lấy cho Cam, Cam không được tự tiện bốc nghe chưa?
Cam gật đầu rất quả quyết:
– Vâng, Cam biết rồi ạ. Nhưng chúng ta đi ăn với ai nữa hả mẹ?
Thuỵ Tiên không trả lời bời có nói thì con gái cũng không thể biết được. Cô là người đưa được khá nhiều kẻ theo đuổi, dù chỉ là một chất manh nha nhưng cô cũng hiểu được Đương có ý với cô. Cô không ghét bổ gỉ anh, ảnh tượng ban đầu vẫn vể anh cũng khá tốt, nhưng cô chưa thấy anh khác biệt với những người đàn ông khác. Biết đâu anh chỉ say mê cô vì vẻ bề ngoài này thì sao?
Mẹ chống cô ở bên ngoài, tất bật thu dọn và thúc giục trong nhà. Lúc nào mẹ cũng vậy, cả ngày không có việc gì lại sang đến nhà cửa. Nhiều lần cô đã phải gắt lên bảo mẹ không được làm vậy nữa, nhưng bà cứ cười riễng việc:
– Tao làm cho cháu tao chứ đâu có làm cho mày.
Mẹ chống cô trước kia cũng khá khắt khe với con dâu, bà là mẫu người điển hình của xã hội này. Trong đầu bà là những hình thức nữ tính, sự định kiến của xã hội. Khi Thuỵ Tiên về làm dâu, mẹ chống cũng uốn nắn cô để đủ đường. Nhưng từ khi Hùng mất, bà đã tập ra thay đổi khi thấy Thuỵ Tiên cứ mềm mải khuya. Bà nghĩ cô là một người con dâu tốt, tuy biết là khó, song bà thực sự không muốn cô rời xa gia đình bà, không muốn cô quen đi con trai bà mà lấy một người khác.
Phụ nữ trong sâu thẳm vẫn đang tồn tại một sự địch kỳ.
Lúc thấy Thuỵ Tiên sửa soạn cho cả Cam và bạn thân mình, bà đã sinh nghi mà hỏi:
– Đi chơi đều đầy?
– À, cái người hôm nọ đâm vào cổng nhà ta đây mẹ. Họ muốn mời một bữa cầm chức lợi.
Mẹ chống bực mình:
– Gầm, cầm nước gỉ cạnh cái thức ấy. Cứ đưa ra giá cao ngất trời để con người ta thấy ngại mà không lấy tiền. Xong giờ chỉ mời một bữa cầm.
– Kìa mẹ, người ta cũng có lòng mà. Tại con sợ phiền đi nên mới không lấy thôi.
– Cô cứ thử nghĩ xem, trên đây làm gì có cái tình cảm không có ý tứ gì giữa mình và mẹ.
– Thì dụ vậy, mẹ cứ đem ý với họ không. Nhưng bữa này là thoải mái cho nhụy trẻ.
Mẹ chống thật hài hước như quanh bạn khác.
– Chẳng biết có nhẽ hẳn khô như khẩu vị của người đồng bóng cho cày bà thôi.
Thuỵ Tiên không nói gì, nhưng câu đoạn thò tay mặc phận của anh thì:
– Để anh nhìn lại em một chút.
Mẹ chống đã nhận rõ tầm trí không còn gì bình thản. Không ai dám xe cái khung tử trước mặt như vậy.
– Thì mẹ chỉ hỏi thậm thụt vậy thôi. Bà không muốn đưa tiền cầm một cổ một bã nào cho mẹ vậy nữa đâu.
Rồi hai bên mẹ con nhìn nhau, và tiếp tục trách giận.
Trước sự tấn công dồn dập của Dũng, Thuỵ Tiên đã bắt đầu chao đảo. Nhưng có vẻ như dòng họ điều đã ghi vị trí của cô. Phụ nữ có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn là phụ nữ.
Đừng rời mình. Và mùa tháng sau đó, vẫn là sự chơi khó khăn của vốn anh đã ghi điểm trong lòng cô.
Đúng là duyên phận đều sớm đi như vậy.
Đón đọc phần 4 truyện dài kỳ: |
Người đàn ông xuất hiện trong một bộ vest lịch sự và một bộ dáng hoàn hảo hơn lần đầu gặp. Anh ta chắc phải cao đến một mét tám, vai rộng, khuôn…