Khám phá hành trình đầy gian nan của một người mẹ đơn thân khi cố gắng kinh doanh online và nuôi dạy con cái.
Tôi đi làm bao nhiêu cũng không đủ để bù lỗ cho việc kinh doanh online của vợ. Tôi hiểu, đứng sau cái lý do em muốn “lập nghiệp bằng nghề này” ấy là một sự lưỡng lự biếng.
Đời tôi cho đến lúc này, nhổ khố lên nhất điển từ việc lấy phải một cô vợ lười, không muốn lao động, chỉ muốn ngồi chờ sẵn. Mỗi thứ trong cuộc sống của tôi đều khắc khoải, từ công việc, tiền bạc, đến cậu con trai khỏe mạnh. Những sức chịu đựng của tôi với vợ càng ngày càng mai một. Không hiểu, tôi còn gồng mình chống chịu đến bao giờ.
Chúng tôi cứ bươn chải được 5 năm rồi. 5 năm đó là quãng thời gian vẫn chưa bao giờ thêm vị tôi được 1 đồng, 1 xu để lo kinh tế gia đình. Tôi không phải gã đàn ông bất tài, không lo được cho vợ con mà bắt vợ phải học hành kiếm tiền. Nhưng thực tế, khi mọi gánh nặng về kinh tế trĩu trên vai tôi, tôi cũng có lo lắng về tương lai nhiều lắm.
Vừa cưới xong vợ đi nghỉ việc, ở nhà đibuồn cho có thời gian chăm sóc gia đình (Ảnh minh họa)
Tâm sự: Sau 4 năm bỏ chồng, vợ cứ bận đi ăn nhậu khiển tôi tiếc đến ruột.
Tôi nhớ, ngay đầu tiên sau khi cưới xong, hôm sau, vợ tôi đã nói muốn dùng toàn bộ tiền cưới, của hồi môn để… đi buôn. Có vậy muốn nghỉ làm, ở nhà kinh doanh để có thời gian cho gia đình. Tôi rất tôn trọng ý kiến của vợ, nếu cô ấy muốn thì tôi cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Tôi chỉ khuyên vợ nên tìm hiểu kỹ, chuẩn bị tốt chỉ là làm kinh doanh không hề đơn giản. Vợ tôi khi ấy cứ khăng khăng: “Em đã tính toán kỹ lưỡng rồi, anh không phải lo”.
Thế rồi phi vụ đầu tiên cũng trôi qua 4 tháng. Toàn bộ số tiền cưới xin có được không cánh mà bay… Số hàng tồn kho bán không tránh nổi mà bay… Số hằng tồn kho bán đã chính bảnh còn 5 tháng đều đặn liên tiếp thua lỗ.
Dù toàn bộ vốn lẻng cho vợ đi buôn, cuối cùng, 5 lần 7 lượt vợ lỗ chỏng vó (Ảnh minh họa)
Một lần nữa, cô ấy lại thất bại. Chưa đầy nửa năm sau, mấy trăm triệu đồng lỗ bộ hủy. Thực sự, tôi tiếc đến ruột. Tôi đi làm, cứ ngẩn người nhất tiểu tiền để có đồng dư, gửi tiết kiệm để dành, nhưng cứ vào tay vợ tôi lại đi chổng vốn. Vẫn đề là ở chỗ tôi thấy vợ mình không có tính toán gì cả. Cô ấy chỉ thấy thiên hạ bán hàng online kiếm được nhiều tiền thì cứ đua theo mà không có sự chuẩn bị gì. Cô ấy lười lao động, không muốn đi làm miễn là không phải làm thiện cả, chỉ thích ở nhà quẩn quanh, lên mạng, chiều rảnh thì đi tụ tập bạn bè. Trong khi tôi lao vào làm thì vợ cứ “kinh doanh” theo cách đổ ván và đặt sặc như những khoản tiền có được.
Tính đến giờ đã 5 lần 7 lượt cô ấy lỗ chỏng vó. Như tôi từ trước có cái đồng dư thì nay cũng chẳng còn lại ngỗng vì hoang phí. Càng cảm thấy áp lực lên vai, trong khi tình hình tài chính thua lỗ vẫn không dứt. Mà tôi tự tiết kiệm thì đang ngập và họ chỉ mang lại cho mình một đồng nào đó nhỏ nhặt công việc.
5 năm kết hôn, những gì vợ mang lại cho tôi chỉ là một khoản nợ khổng lồ do tài “ĐI BUỒN” của vợ gây ra (Ảnh minh họa)
Một lần nữa,tôi đề nghị vợ đi làm, cô ấy lại bảo em muốn phục hồi bằng kinh doanh. Mỗi lần nghe thôi tôi đã sợ chết khiếp. Tôi yêu cầu vợ đi làm, bằng không thì tôi không thể chịu được dưới cảnh cỏng lương đi làm không đủ trả nợ cho vợ thế này rồi.