Một câu chuyện cảm động về hành trình tìm kiếm tình cảm và sự ủng hộ trong cuộc sống.
Tôi năm nay 28 tuổi. Ngay từ nhỡ, bố mẹ tôi từng đi làm xa nên tôi lớn lên lẻ loi bên bà ngoại. Bà ngoại chính là người mà tôi thương yêu nhất. Đầu năm lớp 12, do không có sự kèm cặp, bản thân bà mẹ nên tôi yêu đương, chơi bời nhiều, lười biếng học tập. Chính bà đã động viên tôi tiếp tục học tập và thi đỗ một trường đại học top trung.
Khi vào trường đại học, tôi đêm lòng lòng yêu Trung – một cậu bạn hiền lành, tốt bụng. Xuất thân từ gia đình thuần nông, đông anh em, Trung đi học như không nhận được trợ cấp từ gia đình.
Ngay từ năm nhất, anh phải làm rất nhiều công việc để có thể trang trải cuộc sống từ bồi bàn, gia sư đến phụ hồ. Tôi rất khâm phục ý chí, nghị lực của anh nên càng yêu anh gấp bội phần. Sau giờ học, tôi thường đến nhà anh nấu ăn cho anh.
Đến năm cuối đại học, Trung nói rằng anh may mắn xin được công việc dạy gia sư cho một ông giám đốc lớn tuổi. Trung kể về ông giám đốc này rất nhiều, anh nói rằng ông ấy trả lương cho anh rất hậu hĩnh. Ngoài việc dạy gia sư tại nhà, Trung thường phải đi công tác cùng với ông giám đốc 3 ngày đến 1 tuần. Trung sẽ đi cùng và phiên dịch cho ông sếp này.
Vị khách trong đám cưới khiến tôi bất ngờ. Ảnh minh họa
Xa anh, tôi rất buồn và nhớ anh như những đỗi lạ lẫm, Trung kiếm được khoản tiền khá hậu hình sau những lần đi công tác. Từ ngày Trung xin được công việc dạy gia sư này, cuộc sống của anh bắt chật vững đi hẳn, anh có thêm tiền để trang trải cuộc sống, gửi về cho gia đình. Tôi mừng cho anh.
Sau khi ra trường, Trung được ông giám đốc xin cho một công việc đúng với chuyên ngành còn tôi cũng bắt đầu đi làm. Sau hơn 1 năm, thấy công việc cũng đã tạm ổn, tôi giục Trung tổ chức đám cưới vì mấy năm nay bà ngoại tôi đã mệt. Tôi sợ bà không thể chờ đợi lâu nữa.
Trong ngày cưới, khi tôi và chồng đang tất bật đón tiếp khách thì tôi thấy một quyển bìa rất sang trọng tay cầm một món quà lạ được vào đám cưới. Thấy quyển bìa đứng một mình tôi tiện lại hỏi thăm thì nói: “Em cứ kệ chị, chị ở đây là được rồi”.
Nhìn thấy quyển bìa đang ngồi uống nước, chồng tôi giật mình nhưng lại bỏ đi đón khách khác. Một lúc sau, tôi để ý thấy chồng tôi tiện lại phía quyển bìa đó và 2 người nói chuyện gì đó với vẻ mặt rất thân thiết. Thấy 2 người tôi tễng, tôi tiện lại hỏi chuyện thì chồng tôi đứng như đang cố gắng giấu mối chuyện.
“Chị…chị đi về đi. Em cảm ơn chị đã đến chắc phận cho em. Em chào chị”, chồng tôi nói.
“Đồ ăn chào đã bắt! Tôi giúp đỡ, cừu mang cậu bao nhiêu năm nay. Cậu đừng nghễng cậu cười là tôi sẽ buồn tha cho cậu”, quyển bìa gắt.
Sau một hồi giằng co, thấy mọi người xúm lại quá đùng, cuối cùng quyển bìa này cũng chịu lên xe và rời khỏi đám cưới. Tôi không dám hỏi chồng vì còn nhiều việc phải làm trong đám cưới. Tuy vậy, lòng tôi rối như tơ vò, tôi không biết vị khách đó là ai, có quan hệ gì với chồng tôi mà đến đám cưới của chúng tôi để làm loạn như thế.
Đám cưới khiến tôi phát hiện ra bí mật của chồng. Ảnh minh họa
Trong đám tân hôn, khi mở gói quà lần cửa người phụ nữ bị ẩn kia, tôi sẽ sống sờ thấy cặp đồng hồ sang trọng, dù không biết giá tiền nhưng tôi hiểu giá trị của nó không nhẹ. Không chỉ thế, trong hộp quà còn có chiếc phong bì dày cộm, toàn tờ 100 đô la.
Tôi bắt đầu thấy lạnh sống lưng, bên găm hồi chồng về chuyện nhận món quà. Sau một hồi quanh co, cuối cùng chồng tôi cũng thừa nhận rằng quyển bìa chính là “ông giám đốc” mà chồng tôi vẫn dạy gia sư bấy lâu nay.
“Gia sư cại nỗi gì, anh đưa bà ta bao nuôi suốt mấy năm nay đấy không? Anh nói đi!”, tôi gào lên.
Mặc cho chồng tôi ra sức chối cãi, giải thích nhưng tôi không còn tin anh nữa. Tôi thực sự cảm thấy ghê tởm con người anh vồ cùng. Mấy hôm nay, tôi không nói với anh lời nào, không để anh chạm vào người. Tôi không biết cuộc hôn nhân của tôi sẽ đi về đâu nữa. Thực sự hiện tại tôi đang cảm thấy đau khổ và bế tắc quá.