Bài viết chia sẻ những cảm xúc và trải nghiệm của một bà mẹ khi mua tivi tặng mẹ chồng để cùng nhau xem World Cup, thể hiện tình yêu và sự trách nhiệm của người làm con dâu.
Tôi đã lập gia đình hơn 5 năm. Cuộc sống hôn nhân của tôi nhìn chung là tạm ổn. Chồng tôi tốt, hiền lành và yêu thương vợ con. Chỉ có một điều duy nhất là mẹ chồng tôi hơi khó tính, khắt khe.
Nhiều khi tôi cũng bực lắm nhưng nghĩ dù sao bà cũng là người sinh ra chồng mình, là bậc sinh thành nên tôi không dám cãi mà chỉ cố gắng chiều theo ý bà. Biết thái độ của tôi như vậy nên chồng càng thương, càng trân trọng tôi hơn.
Nhà chồng tôi chỉ cách nhà ngoại chừng 1 cây số. Thực ra ngày xưa tôi cũng yêu một anh khác, nhưng bố mẹ tôi không đồng ý vì sợ con gái lấy chồng xa xôi, không được gần bố mẹ.
Thế nên khi có người quen mai mối với chồng tôi bây giờ thì bố mẹ tôi thích lắm. Duyên phận đưa đẩy, tôi quyết định cưới anh dù tôi biết mẹ anh không ưa tôi cho lắm.
Duy chỉ phần đấy, tôi quyết định cưới anh dù tôi biết mẹ anh không thích tôi cho lắm. (Ảnh minh họa)
Lý do khiến mẹ chồng không ưa tôi là vì bà cho rằng tôi nghèo. Bà muốn con trai lấy cô gái giàu có điều kiện hơn. Nhưng chồng tôi lại mực chí yêu tôi nên đã cãi lời mẹ để cưới. Bởi vậy mà từ khi về làm dâu tôi luôn nghĩ phải làm dâu thật tốt.
Cưới nhau về tôi đã học dần dần chờ đợi nên khoảng 3 năm đầu hầu như tôi không đi làm được. Con nhỏ hay ốm, mẹ chồng lại không giúp đỡ gì nên tôi buộc phải nghỉ làm để chăm con. Cũng may nhà ngoại gần nên mẹ tôi vẫn thường sang hỗ trợ.
Mỗi lần mẹ tôi sang chơi đều là mẹ chồng lại ý kiến từng ly từng tí. Bà chỉ sử dụng đồ gia dụng phận từ mình cất giữ lên lầu đợi vợ chồng tôi đến đón. Mẹ tôi cũng hiểu nên chỉ sang giúp tôi, tuy nhiên không bao giờ ở lại ăn cơm hay ngủ lại qua đêm.
3 năm đầu tôi chưa thể đi làm vì duy trì gánh nặng kinh tế lên vai chồng (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm, tôi đi làm trở lại. Tôi là người có năng lực, trình độ nên công việc khá thu hút lợi. Tiền tôi kiếm được nhiều gấp đôi chồng. Hai vợ chồng cùng nhau san sẻ gánh nặng kinh tế nên chồng tôi cũng nhẹ nhàng hơn.
Vợ chồng tôi sửa nhà, mua sắm đồ đạc, sau một thời gian ngồi nhà khang trang lên trông thấy. Tuy nhiên, mẹ chồng lại không ngớt lời rằng công sức của tôi mà luôn miệng cho rằng phần đền bù như tôi thì biết gì, tất cả đều do con trai bà làm hết.
Tôi vẫn nhịn việc nghèo đè nặng chồng mình. Dù sao giờ anh cũng chỉ còn mình mẹ. Nhưng tôi hôm nào nghe thấy mẹ chồng kêu chồng tôi vào nói nhỏ: “Con phải kiềm soát tiền nong đấy, không rồi vợ nó mang về cho bố mẹ thì chết”, tôi giật mình. Nếu không vì chồng tôi luôn yêu thương vợ, chắc tôi đã làm to chuyện từ lâu rồi.
Thế nhưng sức chịu đựng của con người có hạn. Sự việc đi đến định điểm khi mà vợ chồng tôi mua tặng bên ngoài chiếc tivi. Chỉ có vài triệu bạc mà mẹ chồng tôi phát điên lên, sỉ nhục thông gia không ra gì.
Hơn 5 năm đi lấy chồng, cảnh con mọn, tình cảm sự nghiệp gia đình làm tôi xúc động. Nhìn cuộc sống của bố mẹ mình, lại chẳng khắc ghi gì khi khiến tôi xót xa lắm. Giờ tôi đi làm được, kinh tế cũng khá hơn nên tôi muốn bảo hiếu bố mẹ cũng là điều đương nhiên.
Mua biếu bố mẹ cái tivi, mẹ chồng cay cú đấy nghẹn mãi (Ảnh minh họa)
Nhà tôi hiện chỉ có cái tivi đã quá cũ, nó bé, nhiều… nhìn chung là nát quá rồi. Bố tôi là người mê bóng đá, thế nên mua World Cuup này trông nào ông cũng muốn xem. Mỗi tối sáng chói nhìn cảnh bố ngồi sát vào cái tivi để nhìn cho rõ, tôi lại thương bố quá. Chính chồng tôi đã chịu đựng để mua tặng bố cái tivi to hơn để ông bà xem cho đỡ khổ.
Ngày hôm sau, nhân viên chở chiếc tivi màn hình phẳng đến ngỏ nhà tôi. Nhìn cảnh bố mẹ mặt mày rạng rỡ, lao ra đón lấy cái tivi, tay thì sờ sờ cảm nhận, miệng không ngừng xuýt xoa khen đẹp khiến tôi suýt khóc.
Những chuyện đó lại trở thành thú không thể chấp nhận được với mẹ chồng tôi. Bà lòng lòng nín khi thấy bên ngoài được mua cho cái tivi to. Bà nói ra nói vào ở nhà đã định, đã vậy còn mời sang nhà tôi để nói điều thông gia.
Tôi đi đón hai con sang bên ngoài chơi, vừa tắm cho con xong, tôi nghe thấy tiếng mẹ chồng ra rả trong nhà: “Tôi chẳng hiểu ông bà nghĩ gì nữa. Tôi nói thật, mình già rồi, đừng làm ra tiền thì phải biết thương con, thương cháu. Hăm hở làm gì cái trò này.”
Như tôi đã dặn này, tuy con trai tôi làm ra tiền nhưng tôi chẳng bao giờ đòi hỏi mua cái này, cái kia. Được ở nhà là vợ chồng nó thích thì mua bằng được về. Đằng này ông bà lại muốn cái tivi to đứng như thế này không thấy ngại à?
Tôi không thể chịu đựng thêm mẹ chồng được nữa, tôi quyết định ra ngoài sống riêng và chỉ quyết định cử của chồng (Ảnh minh họa)
Nghe thấy vậy tôi giận sôi máu. Mẹ tôi chỉ là tạm giận, cô cũng giảng dạy rằng không phải ông bà để chồng tôi tặng cho mẹ chồng tôi tivi mà hãy làm việc tích cực hơn. Một ông bà có ý mua như ông bà không nhận thì chắc.
Tôi lao vào lót tiệc nói lại mẹ chồng. Bao năm qua tôi nhận những gì tôi không nhận được nữa. Bà thấy tôi dán lòng, liền khư khư mẹ chồng tôi là loại con dâu mát dày. Như tôi không sợ, cũng không muốn để mẹ chồng nhìn thấy.
Ngay tối hôm đó, tôi nói rõ ràng với chồng về chuyện này. Tôi yêu cầu ra ở riêng, còn không thì ly hôn chẳng thể chịu đựng cảnh này thêm được nữa. Sau đó tôi đưa hai con về bên ngoại, chọn đợi quy định quyết định của chồng. Tôi không muốn nhận những nhượng bộ thêm nữa. Tôi đã quá mệt mỏi rồi…