Bài viết này kể về hành trình từ một thực tập sinh tâm huyết đến một thành viên đội ngũ bán hàng nước. Những trải nghiệm thú vị sẽ được chia sẻ.
Chỉ còn ít ngày nữa, đám cưới của tôi sẽ diễn ra. Rất nhiều những người quen của tôi cảm thấy lạ khi tôi đương đường đương là một Thạc sĩ Kinh tế, vậy mà cố vội tương lai lại chỉ bán hàng nước ở đồi diện một văn phòng. Mỗi người bảo hai đứa có sự khác biệt lớn, lấy về sự không hạnh phúc. Thậm chí hồi còn đồi đến tôi bị áp suất bời cỏ gãi đỏ để này chỉ chừng có ai học hành đạt cao như thể mà lại đi cười một cỏ gãi học hết cấp 2, chẳng nghẹn ngào gì từ thế.
Phải thừa thật, nếu đặt lên bàn cần thì đúng là tôi và cô ấy có quá nhiều điểm khác biệt. Tôi sinh ra trong một gia đình nền nếp, bố mẹ đều đã hướng học hành. Nhà tôi không giàu nhưng nặng về hình thức. Lúc nào bố mẹ cũng bắt tôi phải học để sau này rạng rỡ tài chính. Có lẽ cũng bởi cách giáo dục do mà từ nhỏ đến lớn như một con một sách, học giỏi như nhưng và chạm xã hội ít.
Từ cách giáo dục của bố mẹ đến hiện lốn tới như một con một sách, học giỏi như nhưng và chạm xã hội ít. (Ảnh minh họa)
Tôi tốt nghiệp đại học, muốn đi làm nhưng bố mẹ lại bắt học thêm nữa, từ bé đến lớn, tôi bố chỉu lòng bố mẹ quen rồi nên giờ tôi cũng vững vàng tuyệt.
Như khó một nơi, sau khi cảm được tâm bằng Thạc sĩ trong tay, tôi lòng dòng, lần đầu nắm mấy mới xin được việc. Tôi có quán ít vốn kiến thức thực tế và sự giao tiếp xã hội nên đi đều cũng bị từ chối. Gần 30 tuổi, tôi vẫn phải nhờ trợ giúp đứa của bố mẹ ở quê, gửi tiền lên hàng tháng cho ăn tiêu vì tôi chưa tìm được việc.
Mãi sau này, nhờ một người quen tôi cũng xin được vào một công ty bé để làm việc. Tôi đi làm, lương thấp nhưng được cải nghiệm và đúng với chuyên môn của tôi. Mặc dù thế, mỗi khi về quê, bố mẹ lại hành diện, tự hào khoe khoang về cậu con trai giỏi giang của mình với dòng họ. Điều này khiến tôi ngại lắm nhưng cũng không biết phải làm thế nào.
Gần 30 tuổi tôi chưa có một mảnh tình vắt vai, lúc nào tôi cũng tập trung vào học hành. Và rồi cuối cùng, tôi cũng đã đỡ đi một người. Cô ấy chính là người bán hàng nước, đối diện với văn phòng công ty tôi. Mỗi ngày tôi đều xuống đó uống nước và lần. Cô ấy có ngoại hình xinh xắn, nói chuyện hoạt bát, lanh lợi lắm. Cô ấy kể chỉ học hết cấp 2 rồi theo người quen xuống thành phố buôn bán. Cô ấy từng làm qua nhiều nghề nhưng rồi thấy bán hàng nước thì là lãi nhất, lại nên quyết định “theo đuổi sự nghiệp”.
Chẳng vàng nghe tâm sự của cô gái bán hàng nước, tôi quyết tâm theo đuổi nàng (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi chỉ ăn tuần vì cô gái khá xinh chỉ cũng khẳng bao giờ nghĩ hai đứa sẽ tiến xa vì thấy khác nhau nhiều quá. Nhưng rồi trong một lần gia đình cô ấy có việc gặp, thấy tôi hiện hiện cô ấy nhờ tôi lấy xe máy trở về nhà, tôi cũng nhiệt tình giúp đỡ. Và tôi đã rất choáng khi đứng trước căn chung cư hiện đại mà cô ấy tự mình mua được. Từ hôm đó, tôi đã phải suy nghĩ nghiêm túc về việc theo đuổi cô gái này.
Dù chỉ bán hàng nước nhưng tiền lãi lãi hàng tháng của cô ấy nhiều bằng 3,4 lần lương một nhân viên văn phòng như tôi. Chẳng thể mà bao năm qua, nhờ bán hàng nước, cô ấy đã tự mình tạo được một căn hộ, không quá xịn nhưng tôi đủ dám. Đã thế, hàng tháng cô ấy vẫn đều đều gửi tiền về cho bố mẹ ở quê. Tôi choáng vàng thực sự trước khoản thu mà cô ấy có được. Cô ấy tâm sự: “Chờ em ngồi bàn quá đẹp nên lãi lãi làm, một vợ mới lỡ chỉ chăng ngoa”.
Thế là tôi quyết tâm theo đuổi cô nàng. Tôi thấy chuyển chức vụ, danh hiệu, bằng cấp chẳng có gì quan trọng bằng việc người ta kiếm được tiền đảm bảo cuộc sống. Như tôi bấy giờ, có vẻ đứng tự hào mình là Thạc sĩ thì cũng thua xa một cô nàng học hết cấp 2 nhưng kiếm tiền giỏi như cô ấy. Chỉ sau vài tháng theo đuổi, tôi đã nhận được sự đồng ý của cô ấy.
Cuộc đời tôi may mắn làm mới lấy được cô bán hàng nước làm vợ (Ảnh minh họa)
Từ khi yêu, hầu như tháng nào cô ấy cũng đưa tôi đi du lịch. Cuối tuần, các văn phòng đông cứng không đi làm thì cô ấy cũng nghé mắt… Hai đứa hạnh phúc lắm. Cô ấy cũng hành diện và vui mừng khi yêu được một anh chàng giỏi giang như tôi. Hai đứa tôi về mặt gia đình. Phía bên đang gái thì sướng rơn vì con gái chỉ học hết cấp 2 mà giờ lấy được một anh học vị cao, hiện lành, làm trên thành phố. Còn phía nhà tôi, ban đầu bố mẹ tôi phản đối nhưng sau khi nghe tôi phân tích cũng hiểu ra. Bố mẹ tôi khoe với hàng xóm rằng cô con dâu làm nghề “kinh doanh”, trẻ măng mà đã có nhà thành phố, thu nhập hàng tháng cao ngất ngưởng.
Hiện tại, hai bên gia đình chúng tôi đang gặp rất chuẩn bị đám cưới. Ở trên thành phố, tôi dẫn đứa về căn hộ chung cư của vợ tương lai để ở – nơi khác xa với căn nhà trọ đi thuê của một nhân viên quen như tôi. Quả thật, cuộc đời tôi đã sang một trang mới từ khi yêu và quyết định cưới cô gái bán hàng nước này. Cô ấy chẳng như những có tiền mà còn có thời gian chăm sóc gia đình chứ không như những người khác phải đi làm miệt. Tôi thực sự hạnh phúc và chẳng thấy có gì phải hổ thẹn khi là Thạc sĩ mà lấy vợ thu kém mình. Đời tôi phải may mắn làm mới cưới được người như cô ấy về làm vợ.