Bức tranh khải thần khiến tôi luôn nhung nhớ và gợi nhớ những kỷ niệm sâu sắc trong quãng đời tôi.
Bức tranh khải thần được trang trí đầu giường ngủ ngay từ khi tôi về làm vợ, vì vậy tôi luôn nghĩ rằng “gợi cảm, kích thích” trong phòng tân hôn. Nào ngờ…
Về chồng tôi, cưới nhau được 3 năm, chúng tôi đã có một cô con gái 1 tuổi. Chúng tôi cưới khá muộn khi tôi 27 còn chồng tôi 35 tuổi. Vì thế, điều hiện tại của chúng tôi chỉ là sự bồng bềnh, dại khờ.
Chồng tôi cũng biết chồng tôi từng có mối tình. Nhưng anh không kể với tôi, tôi cũng không dại dột hỏi mà luôn trân trọng cuộc sống hiện tại. Chúng tôi không có những phút giây rực rỡ, si mê bốc lửa như những âm ảnh thanh bình. Và tôi cảm thấy như vậy là đủ.
Sau 3 năm kết hôn, cô con gái nhỏ của chúng tôi đã gần 2 tuổi, suốt ngày bi bô những lời ngây thơ khiến gia đình nhỏ của tôi càng rộn niềm vui.
Chúng tôi có một cuộc hôn nhân bình dị, yên ả, nào ngờ đó chỉ là sự giả tạo. Ảnh minh họa
Những hình phức mà tôi nghĩ bềnh bệch ấy bỗng dưng tan như bong bóng xà phòng vào một ngày mưa. Hôm đó, tôi đi làm như mọi ngày, nhưng đến đâu giờ chiều thì bỗng xin về sớm.
Giữa đường, tôi gặp cơn mưa lẫn lộn tưới thượng thừa. Mở cửa vào nhà, tôi bắt gặp thấy chồng cùng đã về nhà, anh đứng ngoài ban công, quay lưng về phía tôi, vừa hát thuốc vừa nghe điện thoại.
Run rẩy thế nào, tôi lại rón rén đứng bên cửa, nghe lên choáng ngợp, giọng anh ấy chưa bao giờ tình cảm và như thế. Và câu chuyện khiến tôi rất lạnh. Chồng tôi thật thà với một người đàn bà nào đó ở đằng kia:
“Trời mưa lại nhắc chị kỷ lạ. Bao giờ chị về nước để gặp nhau đây. Đương nhiên tôi vẫn treo bức ảnh của chị trong phòng, hàng ngày vẫn tưỡng thường ra hình dáng của chị. Nhưng muốn chạm vào chị bưng bưng thiệt quá chừng.”
Tôi truỵt người xuống sân nhà, mặc kệ quần áo ướt đẫm. Bức ảnh duy nhất trong nhà tôi đang treo ở phòng ngủ, ngay từ ngày mới kết hôn.
Điều là bức ảnh khải thần mà người mẫu có hình khôi đẹp với những đường cong bốc lửa. Cô gái dùng tóc che mặt, chỉ để lộ một đôi môi mới lạ, khêu gợi và những dáng ngọc chỉ che bằng dải lụa mỏng. Đến tôi là con gái nhìn thấy còn nóng cả mặt.
Lúc đầu tôi phần đối chồng treo ảnh đó trong phòng ngủ, nhưng chồng tôi nói để tăng thêm “tình thú”. Tôi còn trẻ nên chỉ phần đối yêu khi đã vướng vào chồng, sau đó quen dần. Thi thoảng tôi cũng bắt gặp chồng tôi đứng nhìn bức ảnh hồi lâu nhưng cũng không cho rằng điều đó quan trọng. Nào ngờ…
Tôi không hiểu vì lý do gì chồng tôi si mê người đàn bà kia mà lại không cưới, nhưng nghe cách xưng hô đàng hoàng của chồng có lẽ gần tuổi nhau. Và tôi chỉ là nạn nhân “lấp chở trống” cho tình yêu lấn áp của họ.
Tôi thực sự phần uất. Vì chồng tôi chẳng vì mà ngoài tình cũng không đau bầng điều này. Khi mới đếm, anh ta ái ân với tôi lại nhìn ảnh khải thần của người đàn bà khác và tưỡng tướng tôi là cô ta.
Tôi rón rén ra cữ, đứng cữ thật mạnh như thể vừa về đến nhà và chồng tôi giật mình quay lại, kết thúc cuộc điện thoại. Tôi mỉm cười khi méo móm, kêu đau bâng với chồng để che lấp cảm giác dài dỏng trong lòng.
Tôi làm như không biết gì cả chỉ vì tôi chưa tìm được cách nào để chồng đang gây ra cho tôi. Tôi cần làm gì để khiển chồng tôi phải trả giá về sự lừa dối kinh khủng này?