Một người đàn bà sống an phận trong vinh hoa phú quý, hằng ngày đi đến những thú vui tẻ nhạt như mua sắm, làm nail, làm tóc với những người đàn bà giàu có khác.
Đến một ngày, cô được một người đàn bà bình thường gọi là “Thiên Đường” – chốn vui chơi mới lạ và bí mật của những người phụ nữ có tiền. Như những Ngân không biết rằng mình đang dấn thân vào “địa ngục”. Đó là nơi sôi rực khiến cô không bao giờ trở về cuộc sống êm đềm trước kia được nữa.
Đón đọc truyện dài kỳ: |
Bà vẫn chỉ đợi trước mặt cô, tất cả mọi cái đều khiến cho con dao trên tay của Ngân rơi leng keng xuống đất. Bà ta không để ý mà xô vào tiếp tục đánh cô. Ngân không khoẻ, cô còn bẽ bàng khi bà ta nén đè dằn bấy ta quật ngã. Cho đến khi bị bà ta đè lên người thì cô mới khó nhọc nổi:
– Tôi đã làm gì chị chứ?
Người đàn bà nghiến răng, nắm lấy tóc cô mà giật mạnh:
– Mày dám ngoài tỉnh? Lại còn là chống cự của con Elly sao?
– Elly? Chị nghe cô ta à?
Ngân cứ nghĩ trong lòng, hóa ra lại là Elly. Cô ta luôn muốn hại cô, dù cô chẳng làm gì động đến cuộc sống của cô ta hết. Thật đáng sợ là con rắn độc. Lời đồn này về Elly không sai một chút nào cả, cô ta sẵn sàng tiêu diệt kẻ nào mà cô ta không ưa.
– Bà buông tay ra không thì tôi sẽ bảo công an và kiện đưa chị đi hành hung người khác đấy.
– Mày nghĩ mày có thể làm được chuyến đi à con ranh? Tao vừa gọi điện cho Thạc, ông ta đã biết bộ mặt thật của mày rồi.
– Chỉ là làm vậy ông ta cũng không yêu chị đâu.
– Yêu này.
– Bà ta đã vào sóng lưng của Ngân khiến cô đau đớn chảy cả nước mắt. –
Con ranh con, tao đã muốn đánh mày từ lâu lắm rồi.
Người đàn bà không để Ngân nói thêm câu nào, bà ta tiếp tục đánh cô cho đến khi bà mệt lả mới thôi. Ngân nắm ra đất, cả người ê ẩm nhưng không đau bằng việc thường trong lòng. Họ luôn làm tổn thương cô, luôn muốn cô không thể nào ngóc đầu lên được.
– Mẹ, con đã bảo mẹ đừng làm vậy mà.
Cảm tưởng đầu chảy đến, cô liền mệt mỏi dần. Cảm cũng là một kẻ khổ lắm, cô yêu ai, quý ai hay ghét ai thì chẳng thể nào biết được. Chính ra, đứa con gái này giống bờ nhiều hơn. Còn Huy, cậu ta cũng có vẻ như luôn có ý chí chống lại bờ.
– Cô ta vừa mới ốm dậy, sao mẹ lại làm thế rát rồi?
Ngân không thể thêm để tâm đến cái vực tuồng của hai mẹ con nhà họ. Cô vẫn phải ngắm nhìn thay đổi quan yếu trong bóng nhỏ mũi nhè. Để mà kỷ niệm mệnh, biểu hiện cái gì cũng thuốc phận không cho Ngân chảy lòng ra.
Họ luôn làm tổn thương cô, luôn muốn cô không thể nào ngóc đầu lên được.(Ảnh minh hoạ)
Ngoài trời đột nhiên nổi một cơn giông, sấm chớp ầm ầm. Ngân không biết mẹ con Cẩm đã về chưa, cô chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ như thế. Lúc này Ngân mới thấy được sự cô đơn vờ bấp bênh. Cô là kẻ độc hành, bướm bướm đi trên một con đường gập ghềnh.
Những đồn vật trong ngôi nhà im lìm, chứa như đang muốn chứng minh với cô rằng cuộc sống xa hoa này ngay từ đầu đã không thuộc về cô. Cô chỉ là một con bé nhà quê, tìm cách đổi đời bằng việc sống như tâm giữ. Cô giữ thật mạnh cho những người đàn bà giàu có, rồi tự cho rằng mình đã thuộc về thế giới này.
…
– Em sẽ giết bà ta.
– Ngân nghiến răng nói như vậy với Tuấn khi thấy việc về thẩm thẩm trong mình. –
Nếu em không giết bà ta thì bà ta cũng sẽ giết em.
Tuấn ngồi đón, mà mùi khuỵu mủ kéo đến đột ngột. Anh đang suy nghĩ đến chuyện làm thế nào mà Thạc lại sở hữu khối tài sản kết xù như vậy trong khi đời của anh chỉ mới làm được một nửa anh ta. Nếu như có thể tìm được điểm đến di chúc của bờ, thì biết đâu anh sẽ có một phần trong khối tài sản đó.
Nghĩ trong lòng Tuấn như có lửa, anh ngồi bật dậy rồi đi tìm Ngân vào lòng:
– Em yêu của anh muốn giết ai cũng được. Nhưng đó chỉ là việc nhỏ, việc lớn hơn là chúng ta phải sống lâu dài.
– Em không cần sống lâu dài
– Ngân hát tay Tuấn ra –
Em thừa biết giữa chúng ta không phải tình cảm. Được, nếu như là vì lợi thì phải có qua có lại. Anh nói điều kiện của anh đi, em sẽ làm. Nhưng em muốn giữ con mộng béo dưới gần gũi.
Tuấn nhìn thấy được sự tiếp nhận hiện lên trong đôi mắt của Ngân, cô ta muốn giết bà vợ của Thạc thật sự. Tuấn cố gắng nhếch môi. Anh không phải là những gì của Ngân nữa, mà chỉ là đồ chơi tàn mới trên cao.
Vì đã dám bươm bướm vào thế giới tốt đẹp, Tuấn hầu như không thể từ bỏ Bình chỉ muốn quan bản của Thạc.
Người ta lấy gì để sợ yêu, ai bảo đến ai thành công cho mà chân thành phải.”Như vậy cái gì cũng không ổn, có lẽ bận tối với.”
Mẹ anh vừa hành hung, chưa rõ sống chết ra sao.
Vì mới thú giết con chó trong chất thêm từ những màu thuần cản nhận giữa vợ chồng cũ của Thạc và Ngân, cô quyết tâm muốn truy khứ bà ta đến cùng. Ngân đang dằn đè nhận mất chính bản thân mình vì thời hương vinh và bị cuốn vào vòng xoáy của hắn túc, dục vọng đến từ Tuấn. Liệu cô có thể tìm thấy ánh sáng cho bản thân mình?
Đón đọc phần 14 truyện dài kỳ: |