Câu chuyện của tôi về cuộc sống hôn nhân đã được 5 năm, với nhiều kỷ niệm ngọt ngào và cũng không ít thử thách.
Vợ chồng tôi đã bên nhau gần 5 năm, trong đó có 2 năm hẹn hò và 3 năm sống chung dưới một mái nhà. Tôi thực sự chưa từng tưởng tượng được cái gì sẽ xảy ra giữa chúng tôi.
Chồng tôi là công chức nhà nước, công việc ổn định và cũng có “màu mè” trong cuộc sống. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng việc làm công ty ngoài cũng không hề dễ dàng, nhất là khi thời gian làm việc khá căng thẳng. Ngày còn trẻ trung, tôi vẫn nghĩ rằng mình cần cố gắng hết mình để có gia đình hạnh phúc, nhất là sau khi sinh bé đầu lòng. Tôi thực sự thấy công việc ảnh hưởng đến nhiều tế bào trong cuộc sống của mình.
Mang thai được 6 tháng, tôi đã trở lại làm việc ngay từ tháng thứ 3. Công ty có quá nhiều việc mà vị trí của tôi lại chẳng thể thay thế được. Nghĩ đi nghĩ lại, đằng nào cũng có thêm nguồn thu, vậy thì công ty cũng tạo điều kiện cho tôi được làm việc tại nhà nên tôi lại cố gắng.
Ảnh minh họa
Công việc bù đầu thực sự khiến tôi nhớ nhiều lúc không có thời gian để chăm sóc gia đình. Cũng may tôi ở cùng gia đình chồng, có sự giúp đỡ từ mẹ chồng và chị dâu nên cũng đỡ.
Từ ngày sinh con xong, chuyển chăm con rồi công việc quá bận rộn khiến vợ chồng tôi trở nên hay tranh cãi hơn. Anh là một người chồng tốt, biết giúp đỡ tôi việc nhà con cái rất nhiều khi thấy tôi tham công tiếc việc không có thời gian cho gia đình, anh không giấu nổi sự tức giận.
Nói về chuyện chăn gối trong hôn nhân, người ta hay nghĩ tới điều đầu tiên là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu song với tôi, được ở cùng mẹ chồng lại là một may mắn. Những lúc vợ chồng căng thẳng, mẹ chồng tôi luôn là người bênh vực, đứng về phía tôi.
Dù gia đình hai bên đều thuộc diện khá giả nhưng mẹ chồng tôi vẫn luôn ủng hộ tôi phát triển sự nghiệp. Bà nổi tiếng giúp sức khi còn có thể, miễn là tôi không được quá ham việc mà bỏ bê con cái.
Chồng tôi là con trai thứ hai trong gia đình, trên anh còn một anh trai nữa. Vợ chồng anh ấy kết hôn cũng đã hơn 5 năm nhưng vẫn chưa có con. Thân là cháu trưởng trong dòng họ nhưng 3 năm về làm dâu, tôi tuyệt nhiên chưa khi nào nghe thấy mẹ chồng trạch mối chị dâu nữa.
Có lần tâm sự với chị dâu, tôi đã bảo hồi đấy chỉ chị em đến một lần khác chứ chỉ bảo không phải chỉ chớ của bọn mình. Chị chỉ cần hiểu cho chị thế là được rồi.
– Em tin chị và em cũng biết anh chị mãi không có con là do anh nhà em. Em cũng biết chị vẫn âm thầm chịu đựng suốt bao nhiêu năm nay, thậm chí nhiều khi chị còn nhận lời về mình để không làm anh xấu hổ. Thế nhưng …
– Chỉ cần chị hiểu cho chị thế là đủ rồi. Chị mong chị hãy bỏ qua những điều đã trống thấy.
– Em hơi thất vọng, sao chị lại lén con đường khó khăn như vậy? Chị sẽ chấp nhận cuộc sống bên người chồng vồ sinh như anh trai em sao?
– Anh ấy và bố mẹ quý quá tốt với chị, ăn tình này, chị chưa trả hết được. Chị sẽ ở cạnh anh đợi lục nào duyên đợi nhỉ.
Nghe đến đây, tôi vội trở lại phòng vì sợ hai người họ phát hiện. Tôi không muốn làm chị thêm phần khó xử. Chồng tôi tâm sự với chị dâu có mối quan hệ ngoài luồng không nói cho mọi người biết.
Tôi thật lòng thương chị. Có lẽ một phát nguyện lòng chị đã không giữ được lời như tôi tin chị, tin vào người chị dâu mà tôi biết suốt những năm qua. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng mấy ai dám lựa chọn sống nghĩa tình như chị?