Cảm nhận về vai trò của phụ huynh trong việc nuôi dạy con cái.
Cứ đến mùa tựu trường, hẳn là người làm mẹ như tôi lại không khỏi băn khoăn về việc phải lo liệu bao nhiêu thứ. Từ việc sắm sửa quần áo, giày dép cho đến sách vở, đồ dùng học tập đều đặn để chuẩn bị cho con, nhìn thấy những khoản chi phí dường như vô hạn khiến bậc phụ huynh như tôi không khỏi cảm thấy hoa mắt.
Gia đình tôi không thuộc hàng khấm khá, điều kiện cũng chỉ đủ để chi cho ba người những khoản cần thiết trong cuộc sống. Tuy nhiên, việc học của con luôn là thứ được đặt lên hàng đầu, nên nếu phù hợp thì tôi luôn sẵn sàng đầu tư cho con trong khả năng của mình.
Vào mỗi kỳ họp phụ huynh đầu năm, tôi đều chuẩn bị kỹ và nỗ lực đầy đủ mỗi khoản cho con, chỉ cần các bạn trong lớp tham gia cái gì thì tôi cũng sẵn sàng để con được trải nghiệm như thế cùng với những người bạn của mình. Tuy nhiên, có một vấn đề mà tôi cảm thấy khá đau đầu trong sự ngỡ ngàng của các bậc phụ huynh khác, và cũng vì sự tỉnh táo này diễn ra mà cô giáo chủ nhiệm của con từ đó có chút khó khăn với tôi.
Ảnh minh họa
Cụ thể là trong lần họp phụ huynh đầu năm nay, khi cô giáo nhắc về vai trò của hội phụ huynh và tiếp tục đề xuất ba mẹ truyền đạt, người đã làm từ năm trước vẫn giữ chức trưởng ban phụ huynh của lớp. Lúc đó, dưới sự đôn đốc của một số ít phụ huynh trong lớp đã không dám đưa tay. Tuy nhiên, không ai dám đứng lên nói rõ về lý do ngoại trừ tôi.
Tôi là người đã thẳng thắn đưa ra quan điểm phản đối về việc để phụ huynh giàu có làm trưởng ban phụ huynh. Bởi lẽ, từ những gì bản thân đã được trải nghiệm ở những năm trước thì bà mẹ trẻ mà cô giáo đề xuất không thực sự phù hợp để tiếp tục đảm nhận nhiệm vụ giữ trọng trách này.
Mặc dù quá trình thực hiện chi tiêu cho lớp như vậy cũng rất “mát tay”. Vì phụ huynh này đã dùng mức chi tiêu của gia đình có điều kiện, giống như mình để làm tiêu chuẩn, rồi từ đó đưa ra những khoản nộp cao ngất ngưởng. Với hoàn cảnh khó khăn của một số phụ huynh khác, rõ ràng đây là một thứ thách không hề dễ dàng.
Tuy nhiên, là bậc mẹ thì ai cũng muốn con cái của mình bằng bạn bằng bè, không hy vọng con sẽ thua thiệt. Chính vì lẽ đó, dù điều kiện không cho phép, thậm chí là tủ túng nhưng các phụ huynh vẫn cố gắng “theo” để cùng những gia đình khác vì con. Hoặc cũng có thể xuất phát từ lòng tự trọng, nên mặc dù thấy khó khăn, không cam lòng như một số bậc mẹ vẫn lựa chọn im lặng, “cắn răng” để tham gia.
Đó là lý do mà tôi nhận thấy, trưởng ban đại diện cha mẹ học sinh nên là các phụ huynh có nền tảng kinh tế trung bình, vì hầu như ai hết, họ sẽ thấu hiểu những khó khăn mà các phụ huynh có hoàn cảnh nghèo phải đối mặt, nhằm bắt mạch thu nhập và chi tiêu hợp lý, giúp đảm bảo sự tham gia đầy đủ của các gia đình trong mỗi hoạt động được tổ chức trong lớp học.
Ảnh minh họa
Như vậy là sự công bằng nhất, và sẽ không có bất kỳ phụ huynh nào phải cố gắng điều kiện sống của mình lên để theo kịp những người khác. Cách làm này sẽ khiến cả con trẻ và bậc mẹ đều vui vẻ, thoải mái không vướng bận điều gì.
Mặc dù, ở góc nhìn của bản thân, tôi cảm thấy đây rõ ràng là quan điểm khá hay ho. Nhưng sau khi nó được trình bày, cô giáo chủ nhiệm của con có vẻ như không hài lòng cho lắm. Tôi cũng hiểu được phần nguyên nhân, bởi xét về năng lực thì bà mẹ trẻ được đề xuất sẽ xuất hiện không được thực sự phù hợp để tiếp tục làm, hết thành gia đình cô giáo ấy còn có đủ đóng góp về kinh tế khắc lớn cho các hoạt động của lớp và cả của trường. Việc cô giáo nên nâng cấp cũng là điều để hiểu.
Tuy nhiên, tôi vẫn giữ suy nghĩ bản thân đã có quan điểm đúng đắn và bao quát nhất trong vấn đề này. Các phụ huynh khác có cảm thấy như vậy không?
Tâm sự từ độc giả nganhoai…@gmail.com