Câu chuyện lãng mạn giữa hai người đầy tình cờ và những bất ngờ thú vị tại sân bay.
Cô là gái một đứa, cậu là trai một đứa, hai người gặp nhau tại sân bay. Nhưng trái ngược thay, cả hai đều là vợ – chồng cũ của nhau. Anh đã có bạn gái mới, còn cô vẫn sống một mình. Một mối nhân duyên mới này nảy mầm trên mối nhân duyên cũ chỉ khi cô phát hiện ra người phụ nữ của anh đang ngồi bên cạnh.
Đón đọc phần 1 truyện: |
Hồng Nhung nhìn đồng hồ, đã là mười rưỡi trưa, không biết Mỹ đã tới chưa. Cô nhận định chỉ cần một nhà hàng khá nổi tiếng ngay gần đây, cô có thể đi bộ ra được nhưng vẫn không muốn là người đến muộn. Thủy thì đang mải tán phét với vài người trong phòng về anh chàng mới nên cô cũng không tiện hỏi gì.
Hiệp nói cô giúp anh điều tra chân tướng, dù cô biết mọi việc rành rành ra như thế nhưng vẫn không muốn nói ngay. Anh ta cần một lý do để bỏ Mỹ. Kể ra cô cũng nhiều chuyện, aiđi lại đi kể mấy chuyện đó cho anh ta. Cô có quyền để anh ta chìm vào đau khổ mà. Hồng Nhungthở dài, nhưng chuyện khẩn cấp hiện giờ là cô đã đồng ý giup anh ta. Trời đất, cô đang là không có ai.
Mỹ vừa nhìn thấy cô đã tươi cười nói:
– Cô đây rồi, bữa ăn này sắp không phiền phức chứ?
Cô vừa nghĩ thầm như vậy nhưng cô lại chẳng thể trả lời một chút gì. Hồng Nhung lắc đầu, cười giải lẽ:
– Ha ha làm gì có chuyện đó. Tôi cứ nghĩ mãi cuộc gọi của cô mà.
Nếu cô biết cô là vợ cũ của Hiệp, hẳn là sẽ cho rằng cô đang âm thầm phác vẽ hình phúc của hai người.
– Tôi định rủ người yêu theo như anh ấy có tình cảm hơi hứng nỗi, và thấy cũng vô duyên nên thôi.
– Phải phải, tôi cũng thấy ngại nếu anh ta đi. – Câu này thì là thật lòng.
Nói chuyện qua nói chuyện lại cũng chỉ quanh đi quẩn lại mấy chuyện của phụ nữ. Hồng Nhung ngạc nhiên khi biết cô gái này gia thế không hề đơn giản. Bởi cô là chủ cửa một hảng xây dựng nổi tiếng mà đời lần công ty cũng phải đi thầu dự án. Mẹ cô ấy làm việc bị bắt động sản. Cô ấy theo Hiệp tất nhiên không phải là vì tiển như tình thân.
Nếu cô biết cô là vợ cũ của Hiệp, hẳn là sẽ cho rằng cô đang âm thầm phác vẽ hình phúc của hai người. (Ảnh minh họa)
Có lẽ chính Hiệp cũng không hiểu được điều này nên mới muốn cô tìm hiểu. Xem ra anh ta cũng là một người suy nghĩ xa hẳn trước rất nhiều rồi. Theo tính cách của anh ngày xưa, anh sẽ quát vào mặt cô, hỏi cho ra bằng được điều mình đang thực mắc.
Mỹ nhấc tay lấy một chiếc túi có tên một nhãn hiệu nổi tiếng, cô đặt chân đến làm họ hàng nổi tiếng, cô đã làm việc đó, và bảo:
– Tặng cô.
– Sao lại tặng tôi?
– Vì cô giúp tôi. Tôi là người yêu ở an toàn sống cạnh mà.
Vậy sao? Hồng Nhung hơi thẳng trong đầu. Cô là người sống cạnh thì cớ sao phải lừa dối Hiệp nhỉ?
Hồng Nhung đẩy chiếc túi lại:
– Xin lỗi, tôi không nhận được. Món quà này quá lớn. Cô mới tôi đi ơn thế này là được rồi.
– Tôi mua nó cho cô, giá cô trả lại thì ai dùng? Nó cũng chỉ khái biết đấy thôi.
– Thế mang bán hoặc tặng lại ai được.
Mỹ cười hiền lạnh thỉnh thoảng nghe thênh thang:
– Cô cũng là người thân vát Hồng Nhung không hề sợ người khác mất lòng.
Hồng Nhung im lặng sau lời đánh giá này. Không phải là cô không sợ người khác mất lòng, cô chỉ không muốn mình trở thành một đầy tớ của cô mà thôi. Cô biết chiếc túi này có thể không phải là quà tặng, chỉ là một cái giá đưa ra để thử lòng, hoặc là mua chuộc.
– Cô là vợ cũ của Hiệp đúng không? – Mỹ vừa nhắc một miếng thực đột nhiên.
– Vừa nhìn lén tôi bỗng hôm, vợ yêu mà. Cô cần hỏi điều gì đây?
– Chẳng là Hiệp thực có bị lỗ hiện đâu tôi phải bảo vụ với công ty chúng tôi. Vả cũng phải nhìn điểm tình hình Hồng Nhung thực sự tốt cho lắm.
Nhưng khi đã chịu thua, cả hai cũng không ngại rời mắt thật lâu từ trước.
– Hồng Nhung
Hiệp đã nhận được chút chứng cửng cụ thể do chính vợ cũ của mình đưa ra. Anh định làm gì với cô? Và sẽ làm gì với Mỹ? Hai người đàn bà này có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời anh và anh sẽ phải đưa ra sự lựa chọn của mình với cô.
Đón đọc phần 11 truyện dài kỳ: |
Hiệp im lặng, nhiều khi sự im lặng của anh ta khiến cô cảm thấy như anh ta đang tuyệt vọng. Có phải anh ta đang cảm thấy đau khổ không? Hồng Nhung…