Oan Gia Cũ – Tập 16

Spread the love

Câu chuyện về những trái tim gặp nhau tại sân bay, đầy xao xuyến và bất ngờ.

Có một định mệnh của hai người gặp nhau tại sân bay. Nhưng trái lại, cả hai đều là vợ chồng cũ của nhau. Anh đã có bạn gái mới, còn cô vẫn sống một mình. Một mối nhân duyên mới này mờ mịt trôi qua khi cô phát hiện ra người phụ nữ của anh đang ngoái nhìn.

Đón đọc phần 1 truyện:

Vợ cũ là oan gia

vào 19h00 từ ngày 20/8 tại mục

Eva Yêu

.

– Ở nơi làm việc nghiêm túc thế này mà diện trổ lỏng chỏng ra thì dẫu vào đâu. – Hiệp buông một câu nói rồi đi qua hai người đến tủ thang máy.

Tiện nghiêng đầu như không hiểu được người này là ai mà có thể nói như vậy. Còn Hồng Nhung thì đương nhiên hiểu được câu nói đó nhằm vào cô. Anh ta khó chịu sao?

Hồng Nhung quay lại nói với Tiến:

– Em phải lên làm, có gì chịu về em sẽ liên lạc với anh nhé.

Tiến mỉm cười gật đầu:

– Được, anh chờ.

Tiến rồi đi thì Hiệp đã phát ra một tiếng cười như khinh bỉ. Hồng Nhung giả vờ không để ý đến điều cười của anh ta. Sau vụ cũ của Mỹ, cô thật sự không muốn tỏ ra quen biết với chồng cũ. Thiết nghĩ anh ta nên tránh xa đi có một chút kẽo lục nào đó cô cũng tỏ ra cảm thấy lạ lẫm.

Trong lúc chờ thang máy, không hiểu sao hôm nay ai chiếm thang máy lâu như vậy, Hiệp có quay sang hỏi người trợ lý của mình một câu như thế này:

– Sắp đến sinh nhật Mỹ, cậu có nghĩ ra được món quà nào cho cô ấy không?

Hồng Nhung biết anh ta đang cố tính, nhưng cô lại nghĩ trong đầu anh ta nên cử sừng trên đầu để làm quà cho Mỹ. Nghĩ đến đó Hồng Nhung không nhận được liên phí cười.

– Có quà cưng gì? – Hiệp quay sang hỏi.

– Nghĩ đến chuyện cưng thì phải khó sao?

– Cô…

– Vả lại từ giờ đi cùng mình, chúng ta không quen nhau.

Người trợ mặt tròn mặt để không hiểu, liền hỏi nhẹ:

– Anh, cô ta là…

– Vợ cũ.

Người trợ lý đột nhiên cũng hung vĩ biết mình vừa chắc và hung chơi với anh ta, nhưng cô mỉm mỉm cũng chỉ biết ngắm mình vào một cái nhích.

Cửa thang máy mở ra, họ cùng bước vào bên trong. Hiệp lấy tập tài liệu trên tay của trợ lý, bảo:

– Công ty bên đây vừa đưa ra một ý tưởng kháng hay, mà chất giá rẻ hơn nên chúng ta cho họ một cơ hội.

– Cái gì? – Hồng Nhung quay sang.

– Cô đứng bắt chuyện với tôi, tôi đang nói chuyện với trợ lý của mình.

– Anh…

– Cô biết chúng ta làm việc trên cơ sở tự nguyên, là sếp tôi muốn vậy, tôi cũng chỉ đang định thuần theo thôi.

Hồng Nhung biết anh ta đang cố tính, nhưng cô lại nghĩ trong đầu anh ta nên cử sừng trên đầu để làm quà cho Mỹ. (Ảnh minh họa)

Hồng Nhung nghiến răng:

– Có phải anh đã ám muội ngay từ đầu không?

Hiệp nhận vai:

– Thường trường không dành cho những kẻ ngu ngốc. Với lại, có trách hãy tự trách bên cô làm việc không uy tín đi. À, mà tôi còn nghe nói…

Nói đến đây Hiệp đặt nhiên đừng lắm khiện Hồng Nhung càng thêm tỏ mờ. Có chuyện gì mà cứ ấp ấp mở mở, nói thẳng ra xem nào?

Hiệp xoắn cổ tay mình, mặt mình đểu giã nói:

– Nghe nói dự án lần này không cần cô phải ra sức giúp đỡ, đã có người khác thay thế.

Cái từ “ra sức giúp đỡ” anh ta cố tình nhấn mạnh để trêu tức cô. Hồng Nhung nuốt cả cơn giận vào trong lòng, vì cô biết lý do vì sao sếp lại hành xử như vậy. Nhưng nếu như anh ta không để ý vào câu cho chỉ ta, thì chính ta lại dùng cớ “đã làm việc” như vậy. Như lần này…

Cửa thang máy vừa mở ra, Hồng Nhung đã đi thẳng vào phòng sếp. Cô còn cố tình chèn Hiệp lại khiến anh ta suýt đâm vào cửa thang máy.

– Này…

Hiệp lần liếc gióng gióng rồi băng hút khiển ngơi chú chừ đổ bàn chi ta mà đòi chất:

– Chỉ làm như vậy thì lỗi ích của chúng ta ở đâu? Tại sao chúng ta phải xuống nước với một cây pháp vằn đố?

Sếp vừa gõ mấy tính vội đến hối của anh, nhưng mãi đến mức vận dụng nhấn thắng lỡ hì hục, quên không đủ cách hỏi thẳng ngắt:

– Ra ngoài đi, tôi sẽ phải gặp công ty bên họ rồi.

– Chị…

– Chuyện này không có trách nghiệm của cổ nữa, cổ đứng xen vào.

Hồng Nhung nhìn người phụ nữ bên bàn sắc một hồi lâu, không nói được gì mà còn chấp mắt. Bận bận một lúc nữa chồng, cuối cùng cô bước ra ngoài.

Có thể bị hiểu về nhầm nhiều, cô không nên biết cô càng vào các khăn nhà khác hay không?

Trời lạnh, người ta nói quả không sai. Thông minh quá cứng là một nơi khổ. Hồng Nhung dựng xe gần vào lề đường, cô nói:

– Không phải, tại mấy hôm nay em bận quá.

– Bận? Anh tưởng khi người ta đang yêu, việc vẫn với hễ điều không quan trọng nữa. Rốt cuộc mục đích của em là gì hả Hồng Nhung?

Hồng Nhung ôm trán mình, cây quả là một câu hỏi khó? Nhưng cô vẫn nhìn anh và đập:

– Em muốn mình có một mái ấm, em muốn sinh con. Mục đích của em thì thiết thực và không có một tỉ mục. Chắc bởi vì thế nên anh nghi ngờ em. Tiến, em đã hẹn ba mươi rồi, em không thể dứu dửng hay ngày ngộ như những đứa con gái đợi mãi. Nếu anh không thể chịu đựng được chuyệc này thì xin lỗi, chúng ta dừng lại đi. Dù sao mình cũng chỉ mới bắt đầu thôi.

Hồng Nhung gạt chân trước đừng định rồi đi thì Tiến giữ cô lại. Anh ôm cô thật chặt. Con người anh nghiêm túc, kỷ luật nhưng lại luôn thích thể hiện tình cảm ở chốn đông người như thế này sao?

– Buồn em ra.

– Anh xin lỗi! – Tiến nói khi khiến những cái giấy giữa cửa Hồng Nhung dự yểu dẫn đi – Anh xin lỗi nhưng anh không kìm được lòng mình. Đã lâu lắm rồi anh mới lại yêu.

Hồng Nhung thở dài, tự nhiên cô thấy mình như một cái bóng của vợ anh trong lòng. Anh yêu cô, hay là yêu một ai đó giống như vợ anh? Song, mục đích của cô cũng đang phảii tốt đẹp vậy. Cô không yêu người này, cô không cần đi đâu khác nè cả.

Hồng Nhung nhớ người tìm hiểu thông tin về cầu bạn của Mỹ, được biết hai người này hốc cùng nhau thì cấp ba, đã có quan hệ trên mức bạn bè bè một thời gian. Sợ dùng người ta dùng từ “trên mức bạn bè” khi mà cả hai không hề công khai chuyện hẹn hò, họ chỉ có những cơ đối thân mật, thỉnh thoảng lại đến nhà nhau chơi hay đi qua đi lại cùng nhau. Sau đó Mỹ sang Sing du học, cầu bạn ở lại tiếp quản công việc kinh doanh của bố mẹ, hai năm sau khi Mỹ đi Sing, cầu ta lấy một người vợ môn đằng đi giúp cầu phát triển công việc. Mọi chuyển tưởng như đã hết giữa hai người, nhưng vẫn giữ liên lạc, một nhau gặp khoảng 2 lần vào những dịp Mỹ trở về.

Rõ ràng có điều gì đó không đúng, họ có tình cảm với nhau nhưng lại không công khai. Chính mối cô đã thấy họ ôm hôn nhau trong nhà hàng, điều đó không thể chối cãi. giờ cậu chỉ cần gì cả, mà không cần tại sao cũng chẳng cần biết cậu phải điều gì. Hai người này, bất luận thế nào, đều vào một gặp mặt báo chí.

Mỗi tìm hiểu nên Hồng Nhung quên luôn sự tồn tại của Tiến. Mỗi thứ hai ngày sau anh ta mới đúng dưới như mức cầu mà cả công ty dự định hoàn nhập vào nhau, với cậu đều đều quên không bận lòng cho đến khi thấy xe của cậu từ hầm lao ra liền chặn lại. Cái xe càng tăng này phanh lục giật lúc không khiến cha sử quay ra phía trước, may mà Tiến giữ lại được.

Anh này giọng gần dứt khoát:

– Em coi anh là trọ đứa của em sao?

Hồng Nhung đúng là đã quên chuyện này, cậu không biết phải trả lời thế nào.

– Anh cứ suy nghĩ mãi, nhưng rồi anh nhận ra người đàn ông đó. Em đang giận dỗi gì với anh nên anh phải không?

Cô là một người không thích tranh đấu, nhưng đứng đến cô, cô nhận định sẽ đập trả. (Ảnh minh họa)

Trời đất, người ta nói quả không sai. Thông minh quá cứng là một nơi khổ. Hồng Nhung dựng xe gần vào lề đường, cô nói:

– Không phải, tại mấy hôm nay em bận quá.

– Bận? Anh tưởng khi người ta đang yêu, việc vẫn với hễ điều không quan trọng nữa. Rốt cuộc mục đích của em là gì hả Hồng Nhung?

Hồng Nhung ôm trán mình, cây quả là một câu hỏi khó? Nhưng cô vẫn nhìn anh và đập:

– Em muốn mình có một mái ấm, em muốn sinh con. Mục đích của em thì thiết thực và không có một tỉ mục. Chắc bởi vì thế nên anh nghi ngờ em. Tiến, em đã hẹn ba mươi rồi, em không thể dứu dửng hay ngày ngộ như những đứa con gái đợi mãi. Nếu anh không thể chịu đựng được chuyệc này thì xin lỗi, chúng ta dừng lại đi. Dù sao mình cũng chỉ mới bắt đầu thôi.

Hồng Nhung gạt chân trước đừng định rồi đi thì Tiến giữ cô lại. Anh ôm cô thật chặt. Con người anh nghiêm túc, kỷ luật nhưng lại luôn thích thể hiện tình cảm ở chốn đông người như thế này sao?

– Buồn em ra.

– Anh xin lỗi! – Tiến nói khi khiến những cái giấy giữa cửa Hồng Nhung dự yểu dẫn đi – Anh xin lỗi nhưng anh không kìm được lòng mình. Đã lâu lắm rồi anh mới lại yêu.

Hồng Nhung thở dài, tự nhiên cô thấy mình như một cái bóng của vợ anh trong lòng. Anh yêu cô, hay là yêu một ai đó giống như vợ anh? Song, mục đích của cô cũng đang phảii tốt đẹp vậy. Cô không yêu người này, cô không cần đi đâu khác nè cả.

Câu chuyện sẽ tiếp tục vào phần tiếp theo:

Vợ cũ là oan gia

vào 19h00 ngày 5/9 tại mục

Eva Yêu

.

Back To Top