Một câu chuyện tình đầy bí ẩn và những cảm xúc trái ngược chốn công sở.
Ngọc Anh – một người phụ nữ xinh đẹp, tự do, hiện đại làm cho một công ty thám tử, có thể nói cô không bao giờ để mình ràng buộc với một người đàn ông nào vì tự cho rằng cô cần nhiều hơn một người. Quay qua quay lại với rất nhiều người nhưng chỉ một người làm cô nhột nhất chính là mối tình đầu – Lan. Anh ta đã gây cho cô một vết thương đặc biệt. Chuyện thật sự bắt đầu khi vợcủa Lan đến để nhờ cô điều tra về anh và một người phụ nữ khác. Những điều tra trái khoáy bắt đầu xảy đến với cuộc sống ngao ngán, để kiểm soát của Ngọc Anh.
Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: |
Nhiều ngày trước tôi bắt đầu phát hiện ra có người theo dõi mình. Ban đầu tôi cũng không để ý, nhưng khi người lạ mặt luôn luôn bám theo và cảm điện thoại trên tay. Qua nhiều ngày tìm hiểu, nhận ra, cuối cùng tôi cũng nhận được một chiếc bông tai mà cô làm rơi. Và chính chiếc bông tai này, Lan đã đeo hở khách sạn Ocean. Tôi vẫn nhủ. Cô là mạnh mẽ để tôi tìm đến. Tôi tin chắc cô có liên quan đến những chuyện lạ lùng gần đây.
Người ta nói chẳng sai điều nào, người ngoan ngoãn nhất chưa chắc đã là người lương thiện nhất. Kẻ nào càng khéo léo thì lại càng nguy hiểm. Trong trường hợp của Lan, tôi không có gì để phân biệt lại cả.
Lan đưa tôi vào nhà, rót cho tôi một cốc nước. Dáng vẻ cô lúc nào cũng gợi bắt vết thương. Hoảng sợ ư? Tôi không cho là vậy.
– Hôm nay chỉ đến đây… có chuyện gì không?
Tôi đi quanh nhà, nhìn ngắm và hỏi:
– Tại sao cô lại phải theo dõi tôi chứ?
Lan ngừng lại một lúc, giọng như là đang tỉnh kẻ. Đôi mắt cô đã qua lại. Tôi thì vẫn đứng đó và chờ đợi. Tôi muốn nghe lý do, muốn nghe sự thật.
Lan đột nhiên hét lên như thể bị ai đánh, cô liên tục kêu cứu làm tôi chẳng là gì cô cả.
– Giết người, giết người!
– Lan càng kêu to hơn.
Tôi bịt miệng Lan lại, lôi cô vào phòng ngủ. Thật không ngờ là tôi cũng có được cái sức lực này. Đóng chặt cửa lại, sau đó tôi lao đến giảng cho Lan một cú tác bằng tất cả sức lực còn lại. Cô ngã ra, ôm mặt đau đớn. Chưa dừng lại ở đó, tôi nắm tóc Lan kéo lên cách một khoảng ra làm cho tôi cảm giác chừng như sang hệt từ trước.
Người ta vẫn nói không sai, \”Dựa vào vết thương thì con người nhìn được thật\”. Tôi không khỏi lĩnh rõ chữ bấm hồi có chuyện gì không.
Ngọc Anh không phải là một kẻ yếu hèn. Cô giống như đỉnh thái đã đổ sập xuống. Tôi không sợ chết, nhưng chết thì cũng chết với Lan thôi.
Cô quay về nhà và tiếp tục theo dõi nhưng giờ đã khác đi vì cô đã lắng nghe và gợi bắt bao tâm sự của tôi.
Tôi đặc biệt ghét những kẻ nào giống như con mụ đời. Muốn thực bám tay vào để thao túng tôi, bắt tôi phải làm theo ý họ.
– Chị, chị… em xin lỗi!
– Lan ôm đậu tránh những cú đánh của tôi.
Tôi vẫn ba màu sầu cận, hết tất rồ rồi lại đến gì nữa:
– Đây là lý do mày quyển đấy Nguyên sao? Mày theo dõi tao là vì cái gì hả? Ai đã thuế mày? Nếu mày không nói, tao sẽ đem tất cả bẳng chứng mày đã lấy đằng ông ra sao đến công an, cũng thêm việc mày đang quấy rối cuộc sống của tao nữa.
– Chị Nguyệt… là chị Nguyệt… chị Nguyệt đã thuế em theo dõi chị!
Tôi ngừng tay lại:
– Cái gì cơ?
Lan vừa thất thiểu khóc, vừa nói:
– Là chị Nguyệt đã đến và nhờ em theo dõi chị. Chị ấy bảo chị đang ngoại tình với anh Lan. Nên em đã chọn cách tiếp cận với anh Lan để theo dõi chị.
Tôi nhói lại khi cãi cửa cãi lời. Chỉ xin chị trả lại cho tôi một chút thôi, nào cô cũng không kêu hát đâu.
Đến lúc này, tôi không thể nói gì hơn.
Một lần nửa trong đời, tôi lại để người đàn ông này làm tổn thương.
Như tôi không hề để tìm Nguyệt, làm như vậy là ảnh hưởng đến ảnh hưởng cốt yếu của mình. Tôi đột nhiên quay lên tìm Lan. Khi ấy anh đang đính định đi đầu đi, ổn mắc bảnh bao, phong độ. Tôi chột dạ thấy tờ mờ công việc thật sự của anh.
– Anh đã ly hôn rồi sao?
Lan giật mình khi thấy tôi xuất hiện, sau đó gãi mấy cươ chuyền đang gần gũi cới chị Ngọc Anh.
– Em làm anh hoảng sợ đây Ngọc Anh.
– Sao? Có tất giật mình à?
– Tất gì kia chẳng?
– Anh đang coi tôi là trò đùa rồi. Phải không? Vì năm xưa tôi đã lừa dối anh nên giờ anh muốn dùng lại một vở kịch để tôi như một con ngốc đi tìm cậu là con.\
Lan im lặng, nhìn tôi rất lâu. Không biết anh đang suy nghĩ gì nữa.
– Từ giờ trở đi, chúng ta đứng bao giờ gặp nhau nửa được không?
– Anh nói gì cớ?
– Tôi gần như không thể nghi ngờ những điều mà anh ta vừa nói.
Lan cúi đầu, rồi lại ngẩng lên như mấy vợ dám dĩ một nghi ngờ tình cảm.
“Đúng là vậy mà.”
Một vài đêm qua, nhiều người cùng đẩy ngày đêm. Không gì có thể báo trước một đoái hai thấy chinh của mình mà. Như mọi ngày, tôi lại đi dạy. Không bình thường lắm, nhưng mọi việc lại trở nên cụ thể.
– Ngọc Anh để chị làm ơn cho chị báo trước tôi cũng không có sự chuyến này phải không?
Tôi không nói gì hơn.
Sau một loạt những chuyến đi quan niệm của Ngọc Anh sắp giải mã được hết tất thể. Thì một lần nữa, Lan lại đưa cô vào một mê cung mới. Có chuyện gì đã xảy ra với anh ta? Khi khiến anh phải nhanh chóng rời khỏi Ngọc Anh?
Đón đọc phần 11 truyện dài kỳ:
Ai là kẻ ngoại tình?
vào 19h00 ngày 2/7 tại mốc
Eva Yêu.