Nghệ Thuật Phục Trang Trong Phim Việt: Nguồn Tài Chính Đầu Tư

Spread the love

Khám phá thực trạng ngành phim Việt qua câu chuyện về “phục trang” cho diễn viên và những nỗi lo về sự đầu tư cho bộ phim.

“Phục trang” cho diễn viên, trọng chờ vào sự đầu tư “éo út” từ bên ngoài… đang là thực trạng đáng buồn của phục trang phim Việt.


Phục trang cho diễn viên

Điện ảnh Việt đã có những thay đổi trong những năm gần đây, khi mà cả dòng phim truyền hình lẫn phim chiếu rạp đều có sự tăng tiến về cả mặt số lượng lẫn chất lượng. Tuy nhiên, để bền vững định hình và sự đầu tư toàn diện cho phim Việt thì thực sự vẫn còn nhiều câu chuyện “biết rồi, khổ lắm, nói mãi” như mảng phục trang của diễn viên.

Trang phục cho phim Việt đang khiến các nhà làm phim đau đầu.

Không biết, có phải vì chưa nhận thức được tầm quan trọng khâu phục trang cho diễn viên lên phim hay vì “bận khổ khăn” với vốn kinh phí hạn hẹp mà vẫn đề “hôm nay mặc gì” luôn khiến nhiều người làm phim đau đầu. Và càng đau đầu hơn khi người xem hiện nay dễ dàng điểm danh được nhiều “hái sản” liên quan đến chuyện “cái quần, cái áo”.

Có thể thấy trang phục rất quan trọng đối với mạch phim và với cả diễn viên. Chọn được trang phục đẹp ứng với cả hai yêu cầu này chưa bao giờ là việc đơn giản. Vậy điều quyết định đến việc đầu tư trang phục cho diễn viên luôn được nhiều người dư dả rằng: “đầu tiên phải là tiền đầu”. Chính nguồn kinh phí hạn hẹp nên đâu phần diễn viên đều phải tự lo. Nhiều người thì “tận dụng” trang phục thường ngày của mình, còn không thì đi mượn, đi thuê, thậm chí là săn đồ secondhand vì…giá rẻ.

Diễn viên Thanh Hương: “Nhiều khi tiền cắt-xê không đủ tiền mua trang phục”.

Diễn viên Thanh Hương, người đã ghi dấu ấn mạnh mẽ bằng vai Phan Hương- ái nữ của ông trùm Phan Quân trong “Người phán xử” và gần đây là “Lan cave” trong bộ phim “Quỳnh Búp Bê” từng chia sẻ:

“Hầu hết trang phục của các vai diễn là diễn viên tự đi mua. Mà các nhân vật có hoàn cảnh, tính cách, số phận…khác nhau nên tôi không bao giờ sử dụng lại đồ đã lên phim trước. Đầu tư cũng khá tốn kém nên nhiều khi sau hạ cánh, chúng tôi vẫn đùa nhau có khi tiền cắt-xê phim không đủ tiền mua phục trang mặt”.

Hay như người đẹp Lê Huỳnh Thúy Ngân với vai diễn Hân trong bộ phim tâm lý tình cảm “Gạo nếp, gạo tẻ” đang gây sốt cũng từng băn khoăn tâm sự:

“Chuyện diễn viên tự lo trang phục là điều “bắt thành văn” ở Việt Nam hiện nay, nhất là đối với các dòng phim thị trường. Khi nhận được vai diễn rồi, ngoài việc nghiên cứu kịch bản thì việc tạo hình nhân vật như trang phục, trang điểm cũng khiến tôi đau đầu. Tôi cũng tận dụng được một ít quần áo của mình còn lại là đi mua”.

“Để tiết kiệm, tôi thường mua đồ hàng chợ hoặc secondhand cho các vai diễn trong phim”.

Cái khó bó cái khôn, sau nhiều lần thấm hụt “hầu bao” vì đầu tư phục trang cho các vai diễn của mình, ái khôi của “Gạo nếp, gạo tẻ” cũng đã rút ra được nhiều “mẹo”:

“Không đủ điều kiện mua đồ đắt, đương nhiên nên tôi có thói quen mua hàng chợ hoặc săn hàng secondhand để sử dụng xong có hưởng hay rách và vứt đi cũng đỡ tiếc”.


Được mời cho diễn viên bao giờ?

Vấn đề phục trang cho diễn viên không phải là vấn đề mới mà thậm chí được đưa ra bàn luận rất nhiều lần trước đây. Tuy nhiên, phim Việt vẫn loay hoay tìm cho mình giải pháp?

Chuyển các nhà làm phim nhận được tài trợ từ các nhà thiết kế hay các hãng thời trang là câu chuyện có thật, nhưng rất hão huyền. Vì số lượng được tài trợ không đáp ứng được nhu cầu của đoàn làm phim, còn chưa kể đến việc đầu tư trang phục đó không phù hợp với gu thẩm mỹ và bối cảnh của vai diễn. Nên việc xin tài trợ trang phục từ bên ngoài vẫn là điều nên làm nhưng điều chính sao cho phù hợp mọi quan hệ đến ảnh- thời trang là vẫn cần quan tâm.

Đạo diễn Bảo Vệ.

Đạo diễn Bảo Vệ, chủ nhân của các tác phẩm điển hình đậm như: “Người vợ bé”,”Khách sạn không đèn”…cũng từng chia sẻ kiến nhìn rằng, do chi phí làm phim hạn hẹp nên không có nhà sản xuất nào mạnh dạn đầu tư quá nhiều vào phần phục trang diễn viên ngoài trừ những phim cổ trang, phim lịch sử. Mỗi một đoàn phim tuy có bộ phần phục trang riêng nhưng công việc của họ lại chủ yếu là…giữ đồ, để đồ mà thôi.

Trong bộ phim “Ngôi nhà hạnh phúc” của đạo diễn Vũ Ngọc Đãng, diễn viên Minh Hằng đã phải bay qua Thái Lan, Singapore để săn hơn 200 bộ trang phục cho vai diễn chính Minh Minh. Ca sĩ Thủy Tiên cũng mua gần 100 bộ cho phù hợp với phong cách của nhân vật Bảo Yến- nhà thiết kế thời trang, sành điệu nhưng nổi tiếng cá tính, kiêu ngạo…

Minh Hằng và Thủy Tiên là một trong những diễn viên “chiều chỉ” nhất cho vai diễn của mình trong Ngôi nhà hạnh phúc.

“Phục trang” cho diễn viên, tìm hướng “đầu tư” từ bên ngoài…điều là những giải pháp tạm thời như nhưng ít nhiều cũng đã giúp kéo khán giả trở lại sau một thời gian dài “quay lưng với phim Việt”.

Back To Top