Chia sẻ những trải nghiệm đầy xúc cảm khi trở thành dâu trưởng trong gia đình, cùng những câu chuyện về mẹ chồng và con dâu.
Chuyển làm dâu vẫn luôn là đề tài muôn thuở của các chị em phụ nữ. Không chỉ khó khăn khi phải đối mặt với mẹ chồng, các nàng dâu còn khổ sở khi phải đối diện với chính các chị em dâu.
Một cô dâu trẻ đây đã chia sẻ lần hôn nhóm đồng thành viên về những ngày tháng đi làm dâu đầy nước mắt. Gia đình chồng có 3 anh em, đều đã lập gia đình. Ngay từ khi về ra mắt, cô đã không nhận được thiện cảm của mẹ chồng chỉ vì nhà ở xa và có chút gia phong khác biệt.
Những thử thách trong chuỗi ngày làm dâu của cô bắt đầu khi cô nhìn thấy thái độ khác biệt hoàn toàn của mẹ chồng khi cô và chị dâu cùng có em bé. Cô từng bị mẹ chồng hỏi “chưa từng thấy xấu hổ với gia tiên à” còn chị dâu thì được bà nâng niu chăm sóc.
“Nhà mà có 2 nàng dâu, đứa nào không hẻo đứa nào thì sống, đứa nào thôi với thân tình thì thiệt. Em là cái đứa thôi với thân tình các chị ấy.”
Ngay từ ngày đầu bươc chân về nhà chồng đã không hồng đuợc mẹ chồng quý, vì em chưa trưởng thành để bà mời cho cươí thời. Nếu không hồng yêu chắc chắn bao giờ bà cho cươí đầy vì lý do em ở xa nên bà không hồng thích rồi.
Ngày em bước chân vào nhà ra mắt buổi đầu tiên, mẹ chồng em đã nói chả chưa thấy xấu hổ với gia tiên à, mà đã chắc là con của con bác không. Em nuốt nước mắt chỉ đủ sức nhẫn nhịn của mẹ chồng để đuợc cươí xin và đuợc con có bầu.
Gia đình nhà chồng em có 3 người con, 2 anh chị lớn đi lấy vợ, lớn chị chồng hết rồi nhưng đều lấy về gần 4 năm rồi mà chưa có con. Chồng em là út lại có con trước, vậy mà mẹ chồng em nói em thẻ. Ai trong xóm cũng bảo nhất việc chồng em vì có em bé trước.
Rồi em cũng về làm dâu. Con đầu cháu sớm nên em ở nhà không làm gì, chỉ nếu cầm dọn đẹp việc nhà thôi. Các chị đều biết ơn bẩm chắn vui thì gì vì không có tiền để tiêu thoải mái.
Chồng em đi làm xa, tháng chỉ về 1 đến 2 lần. Em ở nhà với mẹ chồng nhưng chẳng đuợc bà chăm bẵm mua cho cái gì để tạm bỡ cả. Toàn là em thêm ăn thì lại bảo bố mẹ gửi mua cho hoặc chị chồng về thì dần đi ăn.
Em đi siêu âm, bác sĩ bảo thai hẳn bé. Về chồng em nói với mẹ, mẹ chồng em nói luôn tạm bỡ ít thôi không để lục nỡ bên bệnh viện bác sĩ ngược người ta mắm cho. Bao giờ đi tiêm bớt cho thằng cu sau. Em chẳng buồn nói.
Ngày em bước chân vào nhà ra mặt buổi đầu tiên, mẹ chồng em đã nói chả chưa thấy xấu hổ với gia tiên à, mà đã chắc là con của con bác. (Ảnh minh họa)
1 vài tháng sau em cũng sinh. Con đuợc vài tháng thì chị dâu của chồng cũng chính mẹ chồng em chăm cho đủ thứ. Bà ấy chưa chắc làm gì chỉ ấn với năm ế trên giường, đến bữa xuống ấn thôi. Ấn xong lại lành không rửa hũ em chất bắt đưa gì cả trong khi em vượng con nhỏ mới hẳn 7 tháng.
Ở nhà việc gì cũng đến tay em, nhiều khi nấu bổn không kịp cho con ăn. Nhiều khi em nghỉ em chẳng khác nào osin. Bây giờ đang ngày mùa, mẹ chồng em cấy 3 sào thóc nên em phải phái thóc. Vừa phải vừa trông con xong lại nếu cầm.
Có hôm buổi sáng em chưa kịp ăn sáng đã phải phái thức thầy mẹ chồng mua nắm xôi về cho chị dâu ăn, mình không đuợc tỉ nào. Em nhìn mà tưởng làm. Mẹ chồng em mua hoa quả cũng mang lên phòng cho chị dâu ăn hết, không bao giờ phàn em.
Chị dâu thì em biết bà ý giá như nghẹn để nhấm nhó với chồng và mẹ chồng em. Trước lúc chử, bà ý nói với em là không nghẹn cũng không phải dành để đuợc mẹ chồng quan tâm như chị gái của chồng em. Chị chồng em bầu bí được mẹ đôn về chăm mấy tháng nên chị dâu em bảo phải hành bà mẹ chồng em cho bằng được.
Nhiều khi thấy chị dâu của chồng như dâu tây ý, sướng thật chứ đuợc mẹ chồng mua cho đủ thứ ăn. Nhìn lại mình lúc mới sinh con có bữa mẹ chồng chẳng cho ăn ngon đuợc có sữa. Nghĩ mà chán, than với chồng cũng không giúp gì được vì ở xa. Mà chồng có nói với mẹ chồng thì mẹ chồng lại bảo mình làm mình ghen tị. Thử làm …!
Nhiều lần em muốn xin về ngoại chơi và ở hẳn cho thoải mái. Mẹ đuợc em cũng có gọi đi để xin phép bố mẹ chồng em rồi nhưng ông bà thường có nhắc nhở chọn nhà bạn vì không có người nhà mình đâu nếu cầm nên không cho em về. Em đã khóc và chịu đựng.
Mẹ chồng em đón con gái về nhà chăm mấy tháng trời lẫn chỉ để bầu bí mà em xin về thì mẹ chồng em cũng không. Nhiều khi các chị phải sống trong hoàn cảnh của em, các chị mới hiểu đuợc âu.
Câu chuyện của nàng dâu út vừa đáng nhận được nhiều sự quan tâm của bạn đọc. Ai mà không đồng tình với cách cư xử của bà mẹ chồng trong câu chuyện. Mẹ chồng phân biệt đối xử giữa con gái và con dâu đã định, đây bà lại thiên vị ngay trong hai nàng dâu.
Chị Ngọc Mai bức xúc bình luận: “Bà mẹ chồng này quá đáng quá. Đẻ ra hai con cả 4 năm rồi chưa có con, nay có cháu thì bà phải vui mừng lắm chứ. Lại còn nói con dâu là chắc gì đã phải cháu của bà. Là mình chắc mình không thể sống nổi trong nhà đó mặc.”
Chị em bức xúc thay cho cô nàng dâu út sau khi nghe chuyện.
Cũng ở trong hoàn cảnh bị phân biệt, thành viên có tên Nguyễn Lành chia sẻ: “Đúng là phải ai ở trong hoàn cảnh đó mới có thể hiểu được. Mình có một đứa em dâu như nhưng lại hấp mẹ chồng. Mang tiếng ở nhà chồng nhưng đến cái chổi nó cũng không phải đụng tay tới. Mẹ chồng mình cứ nghe nó nhịn cho vài câu là lại tăng nó lên. Nhiều lúc thấy rõ tủi thân …”.
Không ít người khuyên rằng cô vợ này nên tự chủ về kinh tế, khi đó sẽ sống thoải mái hơn.
Để thoát khỏi cảnh làm dâu tủi hờn này, không ít chị em đã lên tiếng hiến kế cho cô vợ trẻ này ra ngoài tự lập cho riêng mình.
Mỗi ngày thấy, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Hy vọng bà mẹ chồng trong câu chuyện trên sẽ sớm nhận ra được tấm lòng của người con dâu út để thay đổi cách xử sự và người chủ giúp đỡ em dâu trong công việc nhà. Dù sao cũng cảnh đi làm dâu, chị em sống với nhau hòa thuận chẳng phải tốt hơn sao?