Mẹ chồng tặng nhà osin trẻ: Con dâu sốc nhập viện khi biết sự thật

Spread the love

Một câu chuyện đầy cảm xúc về cuộc sống gia đình, tình yêu và những thử thách không ngừng nghỉ.

Giờ đây tôi vẫn không biết phải điều chỉnh thể nào khi trở về căn nhà đó. Sẽ thế nào khi đứa trẻ được sinh ra? Tôi sẽ là gì trong căn nhà đó? Quả thực có nằm mơ tôi cũng không nghĩ được, mẹ chồng tôi và anh lại có thể làm điều tàn nhẫn đó.

Tôi và anh biết nhau từ khi còn nhỏ do bố tôi và bố anh là bạn làm ăn thân thiết. Thế nhưng mãi sau này, chúng tôi mới thực sự quen và tìm hiểu nhau khi cùng du học bên trời Tây.

Anh khá điển trai lại có tài ăn nói. Khi biết chúng tôi đang qua lại tìm hiểu nhau, gia đình hai bên đều ra sức ngăn cản. Thế nên sau khi về nước được 3 tháng, đám cưới linh đình của chúng tôi đã được diễn ra.

Gia đình chồng tôi chỉ có anh là con một nên sau khi lấy nhau, tôi vui vẻ về sống chung cùng bố mẹ chồng. Bố mẹ anh suy nghĩ khá thông thoáng, ông bà cũng không bắt buộc vợ chồng tôi phải ở cùng. Song ngược cảnh bố mẹ già, nhà thì rộng lại chẳng có tiệc ngời, tôi quyết định về sống cùng bố mẹ chồng.

Cuộc sống tạm hôn của chúng tôi có thể nói là khiến nhiều người phải ganh tỵ. Tôi được chồng chiều chuộng giống như bố mẹ chồng chăm lo hết mực. Nghĩ mình còn trẻ chúng tôi còn chưa có con, và tháng hai vợ chồng lại cùng nhau đi đi lại lại đi du lịch. Nếu như nhiều nhà bố mẹ chồng coi đó là việc gai mũi thì tôi còn được mẹ chồng cho tiền tiêu vặt.

Nghĩ cảnh bố mẹ già, nhà thì rộng lại chẳng có tiệc ngời, tôi quyết định về sống cùng bố mẹ chồng. (

Ảnh minh họa

)

Kết hôn được 1 năm, chúng tôi bắt đầu “thả” để con về dù sao tôi cũng biết anh là cháu đích tôn, hơn nữa chuyện sinh đẻ cũng không thể trốn tránh mãi được. Thế nhưng ông trời lại không cho ai trốn vẹn nguyên mọi đường.

Và ba tháng rồi một năm “thả” các kiểu mà vẫn không trúng, tôi quyết định để chồng đi khám để tìm hiểu rõ nguyên nhân. Tôi đã khóc khi nghe thấy bác sĩ nói tôi bị đa nang buồng trứng nên sẽ khó khăn trong việc sinh con. Tuy bác sĩ có động viên hai vợ chồng cứ thoải mái sống tôi dường như không thể nghĩ tới chuyện gì khác ngoài việc khó không thể làm mẹ.

Tinh thần tôi sa sút một cách nhanh chóng. Thấy tôi gầy rộc đi, chồng tôi cũng như bố mẹ hai bên lo lắng lắm. Mẹ chồng tôi thêm chứ còn mở lời bảo chồng tôi cho tôi về bên nội để bé cần được chăm sóc tốt nhất. Không một ai buồn ngủ lôi trán mốc, song không hiểu sao, tôi lại cứ đau đau nơi ngực một ngày.

Thế rồi mọi chuyện cũng qua, tôi cũng đã vực dậy được tinh thần và quyết tâm lăn xả anh nguyện nghỉ đi. Gia đình chồng tôi luôn nói, con cái là lộc trời cho, không nên quá căng thẳng.

Một hôm, tôi đã bùng nổ xin về sớm. Vừa về đến nhà, tôi đã bắt gặp cảnh mẹ chồng đang đút ăn cho cô osin trẻ một tờ giấy. Thấy tôi về, cả hai đều tỏ ra bối rối khác thường. Đang với đau bùng nổ tôi cũng không để ý nhiều mà chỉ xin phép lên phòng luôn.

Tôi hôm đó, chắc rằng có lẽ vui mừng nên cô osin trẻ kia cũng đứng ngắm mãi tờ giấy. Chỉ em vẫn không chênh nhau nhiều tuổi, thấy thế tôi bỗng như bị trúng lén vào liếc lại tờ giấy để trêu thì thấy đó là giấy nhà.

Cô ấy có vẻ muốn giấu như trước sự tra hỏi của tôi, cô osin liền khai ra, đó là căn nhà được mẹ chồng tôi “thưởng nóng”.

Một căn nhà chính chủ đều phải mời rau mà mẹ chồng tôi có thể dễ dàng cho đi như vậy, nhất là khi nhà chồng tôi cũng làm kinh doanh, đều thế có chuyện bước ra lĩnh vực việc được. Tôi đâm thắc mắc hỏi mẹ thì bà vẫn ưu tiên với cô osin kia mà chả có lý gì đôi khỏi bàn chuyện chơi thân tâm.

– Là căn nhà nhỏ xí ở ngoài mà mẹ mua từ lâu nhưng không có người ở, cho thuê lại thì làm sao. Con bé đó cũng nhanh nhẹn nên coi như mẹ làm phúc, nó ở đấy được lâu dài thì con cũng được đền.

Tôi thực sự thấy khó hiểu sống cũng không hề thêm nhiều. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như một hôm tôi không thấy nhắn tin vắm khi ông chồng còn chưa về. Cô này thậm chí có tên T. (tên tớ). Nếu không thì bố tôi gần hạn chế còn như thế, tôi sẽ không bao giờ được làm gì đâu.

Nếu không vướng bận thì tôi chắc chắn sẽ không về làm mẹ chồng tốt hơn. Mẹ chồng đang còn thấy dành cho chồng tôi nên đã bắt tôi tiếp tục đun tôi nên.

Mố i sự cứ trọng hợp thời đến một cách khó tin. Thế nhưng không xác minh hơn được nữa chuyển gì nên tôi cùng chăng thế thì cách cũng khác không còn là mặc dẫn đến vấn đề xung đột giữa hai người.

Tôi như chết lặng khi nghe lên được cuộc hội thoại giữa hai người họ. (

Ảnh minh họa

)

– Cái thai cũng đã lớn rồi, con sợ ở 1 mình cẩn thận hở hạn không ai sống lùi dưới danh phân osin mãi sao?

– Cô im ngay và đừng bao giờ gọi tôi là mẹ. Tôi chỉ có một đứa con dâu là cái T. (tên tớ). Nếu không vì bố tôi gần đến chắc lắm tôi không nói thực vụg này. Hãy ngầm miệng lại, cảm chân nhà đó và giữ cái thai cho thật khỏe mạnh đi.

Tôi như chết lặng khi nghe lên được cuộc hội thoại giữa hai người họ. Hóa ra, căn nhà đó là mẹ chồng tôi “thưởng nóng” cho cô ta về cái thai trong bụng sao? Và bố chồng đứa bé, không ai khác chỉ là người đàn ông đang đèm tôi vẫn đần gội tay lắng.

Tôi đang miên man suy nghĩ thì bỗng bừng mắt bừng bên đỗ túi nhà bừng đen kết lại. Lúc tình dây thì tôi đã ở trong viện, gia đình chồng tôi đã tác trực bên cạnh từ bao giờ. Tôi nhìn thấy mà nước mắt vẫn cứ rơi ra.

– Tất cả là lỗi của mẹ. Thằng H. không có lỗi gì trong chuyện này hết. Chỉ là vì mẹ quá mong có người nội dõi trước khi ông ra đi mà mình mãi mắc sai lầm đấy. Xin con hãy hiểu và thông cảm cho mẹ. Mẹ chỉ là muốn có cháu chứ không suy nghĩ gì hơn …

Sai lầm ư? Chỉ vì muốn sớm có cháu ư? Tôi đều phải bị vô sinh mà chỉ là khó khăn thụ thai khó khăn hơn thôi mà. Sao họ lại có thể làm cái điều tàn nhẫn đến vậy với tôi. Rồi đây tôi sẽ phải làm sao với đứa bé khi nó chính là giọt máu của chồng tôi?

Back To Top