Một câu chuyện mời gọi chân thật về tình yêu và những biến cố mang thai của mẹ chồng, tạo nên những cảm xúc sâu sắc.
Mẹ chồng mừng cứ như chưa được tuổi kết hôn nên không muốn tỏ chức đám cưới lục này.
Tôi và Thành yêu nhau từ khi 2 đứa còn học trung học. Sau khi tốt nghiệp, tôi thi đậu vào một trường top trung và ra thành phố học tập, Thành cũng học một trường cao đẳng nghề. Tuy sống xa nhau nhưng hễ có thời gian rảnh, Thành đều bắt xe đến gặp tôi. Tôi cũng chỉ mong chờ ngày lể, ngày nghỉ để được gặp anh ấy. Thành ra trường, đi làm giúp tôi, đến nay, công việc của anh cũng tạm ổn. Chuyện tình cảm của chúng tôi sau 4 năm vẫn rất tốt đẹp.
Sau khi tôi ra trường, Thành nói trước khi tôi về anh ấy cũng thành vợ thành chồng nên anh muốn đưa tôi về sống chung. Tôi đã đồng ý. Mỗi đợt đi làm, chưa tìm được công việc phù hợp nên tôi nhảy việc liên tục. Thành vẫn luôn ở bên động viên tôi cố gắng theo đuổi ước mơ. Sống với nhau được 6 tháng, tôi tá hỏa khi phát hiện mình đã có thai 14 tuần.
Mẹ chồng không muốn cho cưng dũ cái thai trong bụng tôi ngày một lần. Ảnh minh họa
Biết mình có thai, tôi khóc rất nhiều, toàn bộ con vì chưa từng tôi chưa có gì trong tay, chưa sẵn sàng làm bậc mẹ. Tuy nhiên, Thành vẫn nắm tay tôi, động viên tôi giữ cái thai lại. Thành nói anh luôn yêu tôi và cũng đang rất mong chờ giây phút được làm bố. Anh sẽ nhanh chóng đưa tôi về ra mắt gia đình để tính chuyện cưng đi khỏi.
Thấy tôi mang thai, bậc mẹ tôi không tránh như rất sợ sáng chuyện cưng đi khỏi vì sợ bùng bùng bầu cực lớn, trong đám cưng sẽ bị mỗi ngừoi đi nghỉ, chỉ cưng đi thôi. Tôi về nhà Thành ra mắt khi cái thai đã gần 4 tháng.
Trái với thái đội vui vẻ, niềm nở của bậc Thành, mẹ Thành nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lạ, “lạ như tiễn” khiến tôi cũng lạ lẫm. Sau vài câu hỏi thăm dân giả, mẹ Thành hỏi thẳng về chuyện tôi mang bầu.
Có chắc 100% là con trai không? Theo như bác sĩ nói thì là con trai ạ. Cháu mang bầu 4 tháng rồi, đã siêu âm chưa? Con trai hay con gái?
Cháu không rõ, chỉ nghe bác sĩ nói vậy.
Sau đó, mẹ Thành nói rằng năm nay tôi đang tuổi kim lâu, không thuần cho việc cưới xin. Gia đình anh muốn tôi sinh nở xong rồi mới tổ chức cưới hỏi.
“Khi mẹ, đợi đền lục Nhung (tôi) sinh con rồi mới cưới thì nỗi chuyện gì nữa. Mọi người sẽ đĩ nghỉ, chỉ cưng đi, ảnh hưởng đến tâm lý của cô ấy”, Thành ngắt lời.
“Sợ gì ai chỉ cưng đi. Nó đã mang thai đủ con cưng thì sao có thể chạy sang nhà khác. Không nói nhiều nữa, sang năm hãy cưng đi!”, mẹ Thành lảnh nhảnh.
Bậc mẹ tôi biết tin nhà trai muốn hoàn cưới rất tứ dận, toàn đổ tôi đến bệnh viện để bỏ đứa bé. Nhưng con tôi giờ đã được gần 4 tháng, rất khỏe mạnh, bỏ con đi, tôi không đành lòng.
Tôi có nói chuyện với Thành. Anh nói đã có thuyết phục bậc mẹ nhưng họ chưa đồng ý, anh cũng không còn cách nào. Cái thai 4 tháng tuổi đang lớn dần trong bụng tôi như đám cưới danh chính ngôn thuần thì còn xa lắm. Tôi biết phải làm sao bây giờ?