Chúng ta từng có những ngày đẹp đẽ bên nhau, nhưng giờ đây chỉ còn lại những kỷ niệm buồn. Làm thế nào để đối mặt với sự thật của tình yêu tan vỡ?
Chẳng lẽ đêm tân hôn đã cãi nhau? Tôi cần ráng chấp nhận để chống sang phòng làm việc ngồi ôm máy tính. Tôi bắt khóc giữa đêm và thiếp đi vì mệt…
Cuộc hôn nhân của tôi và anh tiến triển khá nhanh. Kể từ khi quen biết, tìm hiểu cho tới lúc cưới chỉ vỏn vẹn chưa đầy 6 tháng. Tôi biết cũng có phần với vàng nhưng phần vì hai đứa đã nhiều tuổi, phần vì biệt nhà nhau cả rồi, hẳn nữa nếu để chăm hơn, sang năm tôi lại không được tuổi cưới, lại phải chờ đợi, vì thế khi mới tìm hiểu được và tháng, bớt mềm hai nhà đã giữ cưới. Cảm thấy hợp lý nên chúng tôi quyết định kết hôn luôn.
Gần 30 tuổi tôi mới lấy chồng nên tôi chưa bao giờ tham vọng mình là người đàn bà đầu tiên của đời anh ấy. Mặc dù khi đến với nhau, tôi thực sự là người trinh nguyên. Nhưng tôi rất rạch ròi, việc nào ra việc nấy. Anh đã hơn 30 tuổi, lớn lên ngoài đời nhiều, cũng trải qua nhiều mối tình, không có lý gì mà hi vọng mình là người đầu tiên. Những chuyện trong quá khứ tôi cũng tuyệt nhiên chẳng bao giờ hỏi đến. Hỏi để làm gì khi nó chỉ khiến cho hiện tại thêm mệt mỏi và ám ảnh.
Cuộc hôn nhân của tôi và anh tiến triển khá nhanh. Kể từ khi quen biết, tìm hiểu cho tới lúc cưới chỉ vỏn vẹn chưa đầy 6 tháng. ( Ảnh minh họa)
Chúng tôi lấy nhau tuy có vội vàng nhưng mỗi thứ đều thuần lợi. Bớt mềm hai bên biết nhau cả, chính hẳn là người mai mối chúng tôi với nhau. Bớt mềm chống quý tôi lắm. Công việc của cả hai chúng tôi đều ổn định, có thu nhập khá, vẫn lợi ích tích lũy đủ lo cho tương lai, nhà cửa cũng có rồi. Mỗi thứ đều được dẫn đường sẵn chỉ để hai đứa yên tâm mà chung sống.
Vậy mà… đêm tân hôn, cái đêm với bao người vợ khác là hạnh phúc thì tôi như giới chỉa chiếc nấm khóc một mình. Bắt luân vì lý do gì, việc ngay đêm tân hôn anh ôm chiếc máy tính sang phòng làm việc ngồi thông tới sáng bỗng mặc vợ mình trên chiếc giường cưới cũng là một sự tàn nhẫn không chấp nhận nổi. Anh nói với tôi rằng:
“Anh xin lỗi nhưng dự án cần phải xong gấp, để chuẩn bị đám cưới, anh nghỉ suốt 2 tuần nay rồi, giờ phải hoàn thành cho người ta không đổ bể hết mọi việc”
.
Chẳng lẽ đêm tân hôn đã cãi nhau? Tôi cần ráng chấp nhận để chống sang phòng làm việc ngồi ôm máy tính. Tôi bắt khóc giữa đêm và thiếp đi vì mệt…
Chẳng lẽ đêm tân hôn đã cãi nhau? Tôi cần ráng chấp nhận để chống sang phòng làm việc ngồi ôm máy tính. Tôi bắt khóc giữa đêm và thiếp đi vì mệt… (Ảnh minh họa)
Tuần sau đó, chúng tôi đi trăng mật. Giữa những tháng ngày hạnh phúc đó thì tôi nhận được tin nhắn lạ. Người nhắn đến số máy của tôi chính là tình cũ của anh. Cô ta gửi cho tôi những hình ảnh hạnh phúc thư thái mà tôi có được. Cô ta còn nói đêm tân hôn, anh không ở cùng tôi mà sang phòng khác làm việc. Cô ta còn nói đêm tân hôn, anh không ở cùng tôi mà sang phòng khác làm việc. Vậy còn nỗi tình mình đang anh không ở cùng tôi mà sang phòng khác là do cô ta yêu cầu. Vì còn nặng tình với người đi nên anh cũng làm theo, muốn dành đêm đó cho tình cũ… Nghe mới xót xa làm sao.
Tôi chẳng biết hỗi yêu nhau sâu đậm thế nào, vì sao mà chia tay nhưng tôi hoàn toàn không có liên quan gì đến chuyện của họ. Tôi đau có lợi gì để họ mang tôi ra làm trò đùa như thế. Tôi có thể không hoàn hảo nhưng không phải là thứ đứt đi để anh ta muốn đổ xô đi để anh ta có thể trở thành thói quen.
Ngay hôm đó, tôi chỉ muốn xách vali về nhà, chấm dứt tuần trăng mật và ly hôn luôn vì cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương nhiều quá.
Ngay hôm đó, tôi chỉ muốn xách vali về nhà, chấm dứt tuần trăng mật và ly hôn luôn vì cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương nhiều quá. (Ảnh minh họa)
Tôi định thoải mái cho mẹ khác như mưa. Mẹ tôi xót con gái nhưng vẫn khuyên tôi bình tĩnh, tôi mà là làm thế là thủng kế tình của anh. Giờ chúng tôi ly hôn cô ta chẳng mất gì, chỉ có bớt mất hai đứa, bớt mất hai bên gia đình và cô ta cứ gượng hứng lại lôi tôi sống.
Tôi không buồn vì cô tỉnh cũ chắc chắn phá, tôi buồn vì thái độ mà anh đới xức với tôi. Liệu tôi có nên làm theo lời mẹ, im lặng cho qua chuyện này hay làm lố lên chuyện lén rồi ra sao thì ra?