Khám phá cuộc sống với những trải nghiệm độc đáo và chân thật từ những điều giản dị trong xã hội hiện đại.
Được ông trời phú cho làn da trắng trẻo, cùng khuôn mặt và dáng dấp nổi bật, nội trội sống hằng lửng chỉ ở mức bình thường nên ngay từ nhỏ, tôi đã xác định chỉ cần dựa vào học, còn trương nào không quan trọng.
Theo mẹ tôi, muốn thành công trong cuộc sống này cần phải biết rõ mình là ai, không nên đặt ra những điều viển vông không tưởng. “Khi con không có sức để chạy đua với người ta, hãy tận dụng những lợi thế của mình làm sao để có thể chiến thắng mà không mất sức mình nhất.”
Kiếm được một chàng rể vàng chính là mục tiêu mẹ tôi luôn đặt ra. Bà nói con gái dù có học cao tới đâu cũng sẽ rất vất vả khi phải đối đầu với thế giới bên ngoài. Hẳn nhiên, việc quay cuồng với công việc cũng sẽ khiến người phụ nữ phải dành thời gian để chăm lo gia đình.
Vậy thì ngay từ đầu, sao ta không biết chọn nơi mà gửi gắm cả đời vào. “Được bao giờ coi cuộc đời mình là một canh bạc. Mọi quyết định đều là của con, đừng đổ lỗi cho tình yêu hay hoàn cảnh.”
Khi kiếm được một chàng rể vàng chính là mục tiêu mẹ tôi luôn đặt ra. (Ảnh minh họa)
Từ nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của mẹ nên càng lớn tôi càng thấy đây là phương châm sống đúng đắn. Có những điều bạn tôi, học hành giỏi giải nọ giải kia, rồi thì đi làm cũng phải bức mắt mới được mức lương hơn 10 triệu. Trong khi đó có những cô nàng chẳng cần tài giỏi vẫn được ở nhà ăn sung mặc sướng, chồng yêu chiều chỉ chịu.
Quán triệt tình thần của mẹ, những năm học đại học tôi chỉ tham gia các hoạt động văn nghệ, sự kiện của trường để tăng cường mối quan hệ. Hồi ấy những anh chàng về tình xung quanh tôi không thiếu, song chẳng ai trong số khiển tôi ưng mắt.
Họ đấy chỉ là những cầu nhóc như tôi, ngày ngày mong chờ tới đậu tháng để được viện trợ. Tôi không cần một anh chàng đẹp trai. Tôi cần một người có thể lo cho tôi và những đứa con suốt phần đời còn lại.
Cuối cùng tôi đã tìm được chiếc thuyền may mắn của cuộc đời mình trong cuộc thi hoa khôi sinh viên trường. Hồi đó tôi là thí sinh tham dự còn anh là một trong những doanh nhân tài trụ vàng cho cuộc thi.
Anh hơn tôi khá nhiều tuổi và có ngoại hình không được bắt mắt lắm. Song quen anh, tôi được chiều chuộng như một nàng công chúa thực thụ. Tôi được sống những tháng ngày nhưng lúc chưa từng có.
Anh đưa tôi đi đến những nhà hàng sang trọng, mua tặng tôi những chiếc túi, đồ trang sức xa xỉ. Ở bên anh, tôi càng thêm những lời mẹ đã dạy từ năm nào. Tâm phao của đời mình đầy rồi, tôi còn lấn tấn gì mà không trao tặng cả cho anh.
Tâm phao của đời mình đầy rồi, tôi còn lấn tấn gì mà không trao tặng cả cho anh. (Ảnh minh họa)
Trước ngày cưới không lâu, anh nói thật với tôi về việc đã từng có 1 đứa con. Tôi ngạc nhiên như không đế nổi qua sông. Ở tuổi anh lại thành đạt như vậy, không có ai ở vậy trai tân đền giờ phát nảy. Song, quá khứ chỉ là quá khứ, quan trọng là hạnh phúc và tương lai của anh là tôi.
Bổ mẹ chồng tôi sau khi đi xem bối về liên bảo năm nay hai đứa cứ tổ chức giống như việc đừng ký hủy để năm sau. Nghĩ bằng một đám cưới hoành tráng hồi còn cho mình được, việc đừng ký kia âu cũng chỉ là giấy tờ nên tôi cũng đành phải đồng ý ngay.
Bạn bè rồi người thân của tôi không ai là không khơi xuýt xoa khi lễ cưới của chúng tôi được tổ chức tại một khách sạn xa xỉ. Tôi bước lên chiếc xe đón dâu trong sự chần trừ ngẩn ngơ của biết bao người. Mẹ tôi cũng nở một nụ cười mãn nguyện khi cuối cùng, con rể vàng cũng đã tới.
Trong buổi lễ hôm đó, phần lớn khách mời là bạn làm ăn của gia đình nhà chồng tôi. Anh phải đi chịu đựng, tỉm rượu rất nhiều người. Thấy anh đang mải chuyển làm ăn nên tôi ra một chiếc bàn trong buổi tiệc ngồi nghỉ.
Tôi đang ngồi thì bỗng có một người phụ nữ đứng gần 3 bề gái đi tới. Chị ta trông khác khắc như nét mặt lại rất đệp. Nghĩ là khách ở quê bồ mẹ chồng nên tôi đang đính chào hỏi thì đã mở lời.
Chị tự giới thiệu là vợ chồng cùng 3 bề gái này là lý do bởi mẹ anh đã tìm mọi cách ép cuộc hôn nhân kia phải tan vỡ.
“Họ bằng mọi giá phải có được một đứa cháu đích tôn. Nếu em không thể để sinh con trai, họ sẽ hất em ra ngoài đường còn lạnh lùng hắn cả người dựng nước.”
Chị đã mất tất cả sau khi đẻ ba đứa con gái nhưng chị chưa bao giờ hỏi đến quyền quyết định sinh con. Chị mong em sẽ không lặp lại những đau khổ của chị.
Đây có phải là lý do thực sự khiến bố mẹ anh đồng ý cho cô tổ chức đám cưới như nhưng lại tìm mọi cách để lùi lại việc kết hôn? (Ảnh minh họa)
Những lời nói của chị khiến tôi không khỏi bị sốc. Đây có phải là lý do thực sự khiến bố mẹ anh đồng ý cho cô tổ chức đám cưới như nhưng lại tìm mọi cách để lùi lại việc kết hôn?
Những dòng suy nghĩ của tôi bị cắt ngang khi đám cưới này xuất hiện đứa 4 mẹ con chỉ ra ngoài. Tôi hôm đó, trở về từ bữa tiệc, tôi đã dỗi hờn chị vì lý do hai người chia tay. Khi men rượu còn chưa tan, anh đã phận một câu khiến tôi chết lặng:
“Xinh đẹp mà không biết để thì cũng vứt. Chẳng lẽ cái của người nhà anh gây dựng bấy lâu nay là để em từ thiện cho con rể sau.”
Tôi thực sự choáng váng vì những gì vừa nghe được. Tôi chưa đừng ký kết hôn, vậy là về mật pháp luật, chung tôi chưa là vợ chồng. Nếu không sinh được con trai, liệu số phần của tôi có như người vợ cùng cùng cường của anh, ấm con ra đường với hai bàn tay trắng?