Ngân là người sống trong vinh quang và sự hào nhoáng, nhưng cuộc sống của cô không phải lúc nào cũng dễ dàng.
Ngân là một người sống an toàn trong thế giới tươi đẹp, ngày ngày đều xuất hiện những thú vui như mua sắm, làm nail, làm tóc với những người khác nhau. Đến một ngày, cô được một người đàn bà bí ẩn giới thiệu đến một nơi chốn được gọi là “Thiên Đường” – nơi vui chơi mới lạ và bí mật của những người phụ nữ có tiền. Nhưng Ngân không biết rằng mình đang dần thấm vào “địa ngục”. Đó là nơi sẽ khiến cô không bao giờ trở về cuộc sống êm đềm trước kia nữa.
Đồng hồ được truyền dài kỳ: |
Trong khi Ngân còn đang lo lắng sợ hãi thì Tuấn đã đương nhiên đến cạnh Ngân, còn siết lấy eo cô và nói giọng mỉa mai:
–
Sao em phải giận mình thế? Chúng ta đều có gì? Cứ để cho em lên đây và đối mặt với ông ta đi.
Ngân trừng mắt nhìn Tuấn, rõ ràng không ngờ được anh ta có thể vào đây và làm những chuyện như thế này. Nhưng ở Tuấn cũng đang dâng gây cho cô một hình thức thú vị. Nó không thể nhẫn nhịn như khi ở cạnh Thạc. Anh ta dường như rất hiểu cô và dễ dàng thao túng cô. Cái cô hứng thú ở anh là sự đấu tranh. Cô không muốn đụng phải là một con rối trong tay anh ta.
– Cút ngay ra khỏi căn phòng này.
– Nếu như anh ở đây, có phải rằng cái thai trong bụng em sẽ bị nghi ngờ hay không?
Ngân định đưa tay lên tát Tuấn nhưng đã bị anh bắt lại. Anh ta còn đểu giả hơn là kéo cánh tay cô lại và hôn lên bàn tay của cô. Ảnh mắt thể hiện đầy tình ý. Ngân nổi da gà, cô vội vàng giằng tay ra. Ở bên dưới nhà đã nghe thấy tiếng cười của Thạc. Ông ta chuẩn bị lên đây rồi sao?
Ngân cùng cuống cuồng tháo lui ra ngoài, anh ta cười:
– Em nghĩ rằng giờ anh đi ra sẽ bị kẹp ư?
Ngân lại vẫn vương vấn với váng kẹo Tuấn lại phông thay đổi của cô và nhất anh ta ở trong đây. Cô nhớ rằng váng không sắc nét như mặt Tuấn nói nghiêm túc:
– Nghe đây, không được gây ra tiếng động. Nếu anh làm bất cứ chuyện gì tổn hại đến tôi, tôi sẽ sống chết với anh đấy.
– Chà, khấu khí lấn quá. Nhưng mà anh thích.
– Bị đổ đi!
Ngân đổ mồ hôi lạnh, vừa đúng lúc Thạc bước vào phòng. Ông ta nhìn quanh căn phòng như đang ngạc nhiên với sự bừa bãi này. Bệnh thường được dọn xong ông sẽ để ở trên kệ tủ, chiếc ghế của ông cũng bị xô ra xa hẳn mốc cần thiết.
Thạc thở dài, kéo nhẹ cả vật xuống và nói:
– Có bầu rồi cũng thay đổi tính nết à? Được báo nằm một chút?
Ngân nuốt nước mắt biên, cố chạy đến bờ cánh Thạc:
– Hôm nay anh về sớm vậy?
Thạc nắm lấy tay Ngân, kéo cô ngồi lên đùi mình và xoa bụng bằng cánh tay:
– Đã biết là trai hay gái chưa?
Ngân lắp bắp:
– Mới được có ba tháng thôi.
Thạc đột nhiên tỏ ra mềm mỏng với cô, ông ta vuốt tóc cô như đang vuốt ve một đứa trẻ. Trước giờ Thạc rất ít khi có những hành động như thế này.
– Em phải nghĩ ngợi thật kỹ đấy, vì con của chúng ta. Anh sẽ lo cho em đầy đủ chỉ cần em nói em cần gì thôi.
– Em không cần gì ngoài anh.
Thạc mỉm cười, những ngón tay của ông ta lướt xuống gảy cô.
Ngân thở phào nhẹ nhõm, cô quả là hơi ngạc nhiên về hình ảnh đang ngạc nhiên vì sự bận rộn của Tuấn ở trong phòng thay đổi của mình. Ngân hẳn nhẽ lên từ cái nhìn khác xem mặt Tuấn nói nghiêm trách:
– Nghe đây, không được gây ra tiếng động. Nếu anh là bất cứ chuyện gì tổn hại đến tôi, tôi sẽ sống chết với anh đấy.
– Chà, khấu khí lấn quá. Nhưng mà anh thích.
– Bị đổ đi!
Ngân đang bận rộn nghĩ về vòng vo kề việc câu chuyện đặc trưng thượng cặp cá biệt của Ngân.
Tiếng đồng hồ phát ra từ phòng thay đổi khiến cô giật mình. Thạc cũng cảm thấy có điều gì khác thường. Hai người nhìn nhau.
– Em có nghe thấy gì không?
– Thạc hỏi.
Ngân nuốt nước mắt, cô liếc nhìn ra ngoài để đánh lạc hướng:
– Em không biết, em không nghe thấy gì cả. Còn Huy thì đang ở đây không? Nó đâu rồi? Hôm nay anh không nói chuyện với nó à?
Ngân nhìn trước, trong lòng không ngừng nghĩ về Tuấn. Anh ta đứng lặng lẽ dõi theo, ung dung cầm tờ báo của Thạc lên xếp lại trên kệ tủ và đáp lại Huy:
– Tôi là người đến đây để khiến bọn cậu đầu hàng, và khiến cho cậu được hạnh phúc.
Huy nhìn mấy màng, bất giác anh thấy người này rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi.
Đến trước tình thế trở lên tương trái ngang, Tuấn sẽ làm gì để tự giải vây cho chính mình? Còn Huy, chắc chắn đã gặp Tuấn? Có liên quan gì đến Tuấn hay không? Liệu cậu ấy có biết được Tuấn chính là chủ của mình?
Đón đọc phầnphần 9 truyện dài kỳ: |