Khám phá cuộc đời hoang dã của Hoàng đế Minh Vũ, người sống xa hoa và chịu nhiều bi kịch trong triều đại Minh.
Hoàng đế hoang dã, ngông cuồng nhất thời Minh
Minh Vũ Tông Chu Hậu Chiếu, hay còn gọi là Chính Đống, được coi là một trong những vị Hoàng đế khét tiếng nhất triều đình nhà Minh của Trung Quốc. Nói về ông, người ta thường nhắc đến sự hoang dã, ngông cuồng với những sở thích vô cùng kỳ quái.
Minh Vũ Tông là con trai cả của Hoàng đế Minh Hiến Tông, được tôn làm thái tử ngay từ nhỏ vì cha không có hậu thừa. Được dạy dỗ toàn diện và có thành tích xuất sắc từ nhỏ, ông từng được nhiều vị quan lớn trong triều đình dự đoán sẽ trở thành vị Hoàng đế tài ba như cha.
Ảnh minh họa chân dung Minh Vũ Tông Chu Hậu Chiếu.
Tuy nhiên, sau khi lên ngôi Hoàng đế và kết hôn ở tuổi 14, ông đã thể hiện mình là người có lối sống xa hoa, liều lĩnh, ngông cuồng. Để không phải chịu quy tắc gò bó trong cung cấm, ông thậm chí đã chi 240.000 lượng ngân khố quốc gia để xây Bảo Phòng nằm bên ngoài Tây Hoa Môn với hơn 200 gian nhà.
Theo sử sách chép lại, bên trong Bảo Phòng là vô vàn mỹ nữ khác nhau được huấn luyện ca múa như những khúc nhạc “tà đãi” để phục vụ Chính Đống. Ở đây “phòng sung sướng” này, cuộc sống của Chính Đống càng trở nên sa đọa, ngày đêm vui chơi cùng đám hoạn quan, mỹ nữ.
Đại thần trong triều bấy giờ đã nhiều lần khuyến can nhưng không được. Có người vì chán nản mà từ quan, lại có người vì can gián quá nhiều mà bị giáng chức chuyển đi nơi khác.
Một thời gian sau, thói ngông cuồng của Chu Hậu Chiếu càng trở nên phát tán. Ông thường cùng đám hoạn quan đắm chìm trong tiệc rượu, đặc biệt là không rời khỏi vườn hoa mà không uổng phí chút đỉnh nào. Biết được sở thích của vua, đám hoạn quan càng lùng sục kiếm người cho vua “âm sủng”.
Điều ngông cuồng nhất trong cuộc đời của ông đó là việc cho mở kỳ viện ngay trong chính hậu cung. Ông bắt một số cung nữ dòng dõi ngồi bàn ở quầy rượu, một số khác làm kỹ nữ lả lơi, chèo kéo khách như rồng rắn quanh chỗ rượu. Những đêm bị chuốc say, Chu Hậu Chiếu sẵn sàng ngất lịm luôn “kỹ viện”.
Minh quân với những sách lược quyết liệt?
Dù gây tiếng tăm xấu khắp nơi về sự hoang dã và ngông cuồng, song theo nhiều nghiên cứu của các học giả, ông là một người đấy quyết đoán. Dù vui chơi trác táng trong Bảo Phòng không vào đại nội, nhưng ông vẫn đều đặn đằng triều nghe chính sự, phê duyệt tấu chương, quyết định các chính sách lớn.
Dù vui chơi trác táng trong Bảo Phòng không vào đại nội, nhưng ông vẫn đều đặn đằng triều nghe chính sự, phê duyệt tấu chương, quyết định các chính sách lớn. (Ảnh minh họa)
Thậm chí, khi không vào triều, ông vẫn thường thông qua Tư lệ giảm truyền đạt mạnh lệnh của mình cho nội các thi hành và đặc biệt nhấn mạnh “tấu chương phải chuyển đến không được thiều một cái nào”. Dưới thời ông cai trị, kinh tế phát triển, đời sống người dân an yên.
Sử sách cũng ghi chép lại thành công trong những năm trị vì của Chính Đống khi đã thanh trừng được Lưu Cẩn, để 2 cuộc phân loạn của An Hòa Vương và Ninh Vương, đầy lửa quân Mông Cổ. Trong chiến dịch đánh quân Mông Cổ, Chu Hậu Chiếu là người trực tiếp chỉ huy, thể hiện tài quân sự xuất sắc. Một thời gian dài sau trận đánh này, quân Mông Cổ không dám xâm lược vào lãnh thổ nhà Minh.
Theo nhiều học giả, Chính Đống được biết đến là người rất quyết đoán khi mạnh tay xử hoạn quan biến chất. Ông từng xử hoạn quan Lưu Cẩn khét tiếng vì việc lợi dụng hoàng đế để biển thủ 16 triệu kg vàng bạc, thông lệnh đới ngự gọi là “Bắt hổ”, bao gồm 8 thái giám lớn nhất triều đình.
Dù nhiều quan chức bắt mẻ và cáo lão về quyền lợi, song trong triều đình của Chính Đống thời bấy giờ vẫn không thiếu nhân tài. Điều này phần nào thể hiện con mắt nhìn người và cách trị quốc của vị Hoàng đế ngông cuồng này.
Năm 1521, Chính Đống được biết qua đời ở tuổi 29. Theo nhiều ghi chép, ông qua đời do say rượu khi đang chèo thuyền trên hồ nước. Tuy được cử hành tang lễ nhưng ông đã qua đời sau đó vì nhiễm bệnh từ vùng nước này.