Nguyễn Trung Hiền, một người tài năng thời nhà Minh, nổi bật trong giai đoạn lịch sử Trung Quốc.
Nguyễn Trung Hiền, tên thật là Lý Tiến Trung, sinh ra và lớn lên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc. Ông đã sống trong khoảng thời gian từ thế kỷ 16 – 17 theo triều đại Minh.
Thời cờ còn trẻ, Nguyễn Trung Hiền nổi tiếng với sự khéo léo và thông minh. Khi tham gia vào công việc chính quyền, ông phải đối mặt với nhiều thử thách trong việc lãnh đạo. Đến năm 1689, ông được bổ nhiệm vào cung triệu tập làm thái giám.
Sống trong cung đình với nhiều điều tiếng, nhưng Nguyễn Trung Hiền lại rất được lòng Khách Thị, một người hầu cận của vua Minh Hy Tông lúc bấy giờ.
Chính trong bối cảnh ấy, Nguyễn Trung Hiền đã xây dựng một mối quan hệ chặt chẽ với Khách Thị để từ đó tạo dựng ảnh hưởng riêng. Sự kiện đánh dấu mốc trong cuộc đời ông chính là việc hoàng đế Minh Quang Tông đúng ngồi lên ngai vàng ngay sau khi tôn ông lên vị trí cao hơn chỉ sau một tháng.
Chu Đồ Hiệu, con trai của Minh Quang Tông, lên ngôi Hoàng đế khi mới 15 tuổi, thường được gọi là Minh Hy Tông. Dù còn trẻ nhưng ông không mấy vướng bận về việc điều hành đất nước, đã phong cho Nguyễn Trung Hiền làm Bình Bất Thái giám.
Không chỉ vậy, Nguyễn Trung Hiền còn được vua ban cho hai chữ “Trung Hiền” để xét ra quyền hành ngang với Tể tướng. Được Hoàng đế tín nhiệm, Nguyễn Trung Hiền nắm quyền, thao túng việc triều chính, lôi kéo vua vào những cuộc ăn chơi hưởng lạc.
Bấy giờ, Nguyễn Trung Hiền được vua tin tưởng giao cho việc trông coi Đông Xương, Tây Xương và Nội Xương. Đây đều là những xương của triều đình có quyền lực rất lớn, và còn nhà tù riêng để tra khảo với đủ mọi hình thức, nhũng hình khiến nhiều người phải ám ảnh.
Chỉ riêng quyền lực của Đông Xương, Nguyễn Trung Hiền có thể tra khảo, xét hỏi bất kỳ ai thật là hoàng thần quốc thích. Với các tội nh nhẹ, Đông Xương còn có thể toàn quyền định đoạt mà không cần phải trình báo.
Loại quyền trong triều đình, thế nhưng các quan đều không dám chống đối Nguyễn Trung Hiền. Những người phục trung theo, Nguyễn Trung Hiền liên tục làm thuốc hại, tay sai. Thậm chí nhiều quan trọng trong triều đình còn tranh nhau nhận ông là cha, ông nội.
Những người dám chống đối không phục, ông sẵn sàng ra tay đàn áp, sát hại. Đủ các hình thức tra khảo, ép cung hay nhục hình như đánh đập, dùng còng, dùng gậy, chém đẻ khiển ai nấy đều kinh hãi.
Bấy giờ, có duy nhất một nhóm các quan, nhỏ sợ thuộc phái Đông Lâm dám đứng ra chỉ trích bề lẽ của hoạn quan Nguyễn Trung Hiền. Những con người với tử tù thường biểu tình này đã vạch 24 tội ác của tên thái giám trước triều đình, trong đó có tội giết người và bắt Hoàng hậu phá thai.
Tuy nhiên, với quyền lực được đánh giá là ngang Hoàng đế nằm trong tay, Nguyễn Trung Hiền đã thẳng tay tiêu diệt những người này. Ông cho dù nhục hình, tạo khẩu cung giả, tra tấn những người thuộc phái này cho tới chết. Nhiều người vô tội cũng bị Nguyễn Trung Hiền cho giết không cần qua xét xử.
Nguyễn Trung Hiền còn dám thảo ra chỉ dụ, xưng “Trẩm và thần” trong triều đình. Ảnh minh hoạ.
Nắm quyền lực có thể thao túng triều đình, Nguyễn Trung Hiền còn huênh hoang tự xưng là “Cựu thiền tước”. Thời bấy giờ, tuy đang còn sống nhưng rất nhiều người đã lập thuyền để thuyết phục thành Hoàng đế nầy.
Theo sử chép, ai đi qua từ đường triều tụng của Nguyễn Trung Hiền cũng phải lấy 5 lạy, họ to “Cựu thiền tước”. Thậm chí, Nguyễn Trung Hiền còn dám thảo ra chỉ dụ, xưng “Trẩm và thần” trong triều đình.
Tuy nhiên những ngày tháng làm mưa làm gió, thao túng triều đình của Nguyễn Trung Hiền cũng sớm kết thúc khi vua Minh Hy Tông băng hà. Trước khi qua đời, ông đã truyền lại ngôi bầu cho em trai là Tín vương Chu Đồ Kiềm, tự là Minh Tự Tông.
Chu Đồ Kiềm lên ngôi, thái giám Nguyễn Trung Hiền bị thất sủng. Ông định xin cáo lão về quê nhưng không thành. Trong triều bấy giờ rất nhiều các quan đã đứng lên tố cáo 10 tội trạng tới đòi xử từ Nguyễn Trung Hiền.
Vua Minh Tự Tông liên tiếp phế truất Nguyễn Trung Hiền, đây để giữ mộ ở đất Phụng Dương. Song đi được như thế nào, Nguyễn Trung Hiền bị cáo buộc tội mưu phản bị bắt quay trở lại. Sự cảnh tượng từ đường phải đứng một, Nguyễn Trung Hiền đã thật cấp quy, kết thúc cuộc đời một thái giám tham vọng.