Bài viết này chia sẻ về hành trình tìm kiếm việc làm và những khó khăn trong cuộc sống sau khi tốt nghiệp.
Sau khi tốt nghiệp, tôi bắt đầu hành trình tìm kiếm việc làm, bám trụ lại ở thành phố, và hy vọng có cơ hội đổi đời. Cuộc sống ở thành phố thật sự khó khăn và đầy rẫy những điều bất ngờ. Với những lần đi làm, tôi thấy mình chưa đủ kỹ năng, khiến bản thân gặp rất nhiều thử thách. Trong vòng 2-3 năm đầu tiên, tôi loay hoay mãi mà không tìm được hướng đi cho tương lai của mình.
Khi sống ở thành phố, tôi đã gặp gỡ một vài cô gái, nhưng các cô ấy đều lần lượt rời bỏ tôi vì lý do tôi quá nghèo. Sau khi bị người yêu cuối cùng bỏ, tôi cảm thấy thật sự tuyệt vọng về chuyện tình yêu của mình.
Thấy mình gần 30 tuổi mà vẫn chưa lấy vợ, bố mẹ tôi thường xuyên hỏi thăm. Hôm đó, khi tôi đang đi làm thì bố mẹ gọi điện bắt tôi về quê. Họ muốn tôi gặp một “vị chưa cưới” mà họ đã nhờ mai mối. Khi nghe được yêu cầu của bố mẹ, tôi thực sự sốc không nói nên lời nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý. Tôi nghĩ rằng sau khi nhìn thấy mặt, tôi chỉ cần từ chối là được.
Người vợ vừa lùn, vừa kém sắc đã khiến tôi xác định hơn về việc chăm lo cho gia đình của cô ấy suốt những năm qua. Ảnh minh họa
Cô gái tôi được giới thiệu tên Chi, một cô gái kém sắc và lùn hơn tôi rất nhiều. Sau lần gặp mặt, tôi nói với bố mẹ rằng tôi không thích Chi và không muốn lấy cô ấy làm vợ. Tuy nhiên, bố mẹ tôi khăng khăng quyết và nói rằng “chăm sóc” Chi là con dâu.
Tôi và bố mẹ vì chuyện này mà không nói chuyện với nhau suốt mấy tuần. Sau cùng, bố mẹ nói với tôi rằng nếu tôi không chịu tìm hiểu và cưới Chi làm vợ, họ sẽ từ mặt tôi. Mẹ tôi cũng thật thà với tôi rằng, bố tôi mắc bệnh hiểm nghèo, chẳng còn sống được bao lâu nữa. Niềm ao ước duy nhất của ông lúc này là được nhìn thấy tôi cưới vợ, sinh con.
Chiều lòng bố mẹ, tôi bắt đầu trò chuyện, tìm hiểu Chi. Chi là cô gái hiền lành, thật thà và siêng năng. Chi cũng nói cô ấy nguyện suốt đời lăn lưng làm việc để tôi được thoải mái. Vì ở trong làng, chỉ có tôi học giỏi, được đi làm ở thành phố.
Sau khi hẹn hò được vài tháng, dưới sự hối thúc của gia đình, tôi tổ chức một đám cưới giản dị với Chi. Bạn đồng nghiệp tôi với quê dự đám cưới đều chê vợ tôi vừa già, vừa kém sắc khiến tôi chẳng có lựa chọn nào mà chịu. Sau đám cưới, tôi chỉ mong đi khỏi nhà ngay lập tức.
Nếu năm sau đám cưới, vợ tôi mang bầu. Tôi làm việc ở thành phố bận rộn nên rất ít khi về quê thăm cô ấy. Thấy chỉ tỳ khi vợ sinh con, tôi cũng chỉ biết nhận qua mắt đứa bé rồi hai hôm sau lại khăn gói lên thành phố. Tôi vẫn chẳng có tình cảm với Chi nên chỉ cương quyết bám lấy cô ấy vì nghĩ cách nghĩa vụ. Tôi thầm chỉ còn duy nhất động lực để sống được bao lâu nữa. Niềm ao ước duy nhất của ông lão này là được nhìn thấy tôi cưới vợ, sinh con.
Chỉ lo lắng bớt một lúc, tôi đưa Chi ra thành phố cùng chung sống rồi kiếm việc làm cho cô ấy. Tôi đưa vợ đi làm đẻ, sửa soạn để cô ấy được đẹp đẽ hơn. Tôi muốn bù đắp cho vợ suốt quãng thời gian qua đã vì tôi mà chịu đựng. Tôi từng là một người dành tất cả mọi thứ để cho gia đình được hạnh phúc.
Mấy năm làm việc, tôi đã tiết kiệm được một khoản tiền nhỏ và dự định sẽ dành cho việc xây dựng lại ngôi nhà cho bố mẹ. Tuy nhiên, khi chưa kịp hoàn thành thì tôi nhận được cuộc điện thoại răn ran bố tôi ốm nặng, khó qua khỏi.
Tôi vội vàng xin nghỉ việc để về quê gấp. Khi vừa về đến nhà, tôi chết lặng khi thấy Chi đang tất bật bón cho bố tôi. Chưa kịp chào bố, tôi đã thấy cậu con trai trong nhà chạy ùa ra ôm lấy tôi và gọi “Bố! Bố! Bố đã về!”.
Tôi ngày càng yêu thương, chăm sóc cho vợ mình hơn trước. Ảnh minh họa
Bố tôi nằm trên giường, cầm lấy tay tôi, giọng thều thào: “Chi nó là người vợ, người con dâu tốt. Suốt thời gian bố ốm, nó một tay vừa chăm lo cho bố, vừa lo liệu việc nhà, chẳng nề hà điều gì. Sau này khi bố đi rồi, con phải đối tốt với nó. Nếu không, bố sẽ không tha thứ cho con”.
Nghe những lời bố nói, tôi không ngừng ứa nước mắt. Tôi nhận ra từ trước đến giờ, tôi đã đối xử tệ với Chi và cả con trai của mình.
Sau khi lo hầu sự cho bố, tôi đưa Chi ra thành phố cùng chung sống rồi kiếm việc làm cho cô ấy. Từ giờ tôi đưa vợ đi làm đẹp, sửa soạn để cô ấy được nhận thức vẻ đẹp hơn. Tôi muốn bù đắp cho vợ suốt quãng thời gian qua đã vì tôi mà chịu đựng. Tôi từng là một người dành tất cả mọi thứ cho gia đình hạnh phúc.