Gặp lại tình cũ trong ngày ra mắt em rể: Lời thầm thì khiến tôi bàng hoàng

Spread the love

Một mối tình đẹp nhưng ngắn ngủi đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm và cảm xúc sâu sắc.

Hoàn là mối tình đầu kéo dài suốt những năm tháng sinh viên của tôi. Thời bấy giờ, tôi từng nghĩ mình có thể chết đi nếu thục tình yêu ấy. Nhưng rồi chẳng ai nói trước được điều gì, tôi và anh chia tay chỉ sau nửa năm đi làm.

Ngày yêu nhau còn đang là sinh viên nên tình cảm của chúng tôi thật giản dị. Chỉ cần được đi cùng nhau, dù là uống cốc nước mía hay ăn món ăn ngoài, ấy mà hết thảy làm tôi hạnh phúc lắm rồi. Anh thỉnh thoảng cảm thấy có lỗi vì nếu yêu người khác có điều kiện hơn, tôi đã không phải chịu như vậy. Nhưng tôi chỉ âm thầm nhìn anh mà không nói gì. Tôi cần tình cảm của anh hơn tất cả những vật chất phú phiếm kia.

Thời gian có lẽ là thứ khiến con người ta trở nên thay đổi nhất. Chúng tôi ra trường rồi đi làm, mỗi đứa đều có một hướng đi khác nhau. Tôi lựa chọn một công việc mình yêu thích với mức lương chỉ thuộc tầm trung, còn anh quyết theo đuổi một công việc với đầy thử thách, thêm chí là rủi ro như những hợp đồng trên trời.

Chỉ cần được đi cùng nhau, dù là uống cốc nước mía hay ăn món ăn ngoài, ấy mà hết thảy làm tôi hạnh phúc lắm rồi. Ảnh minh họa.

Tôi bắt đầu thấy anh có những biểu hiện lạ sau khi đi làm. Anh hay nhắc nhở mình hơn và thường xuyên liên lạc với một chị sếp cùng công ty một cách khá thân thiết. Ban đầu tôi chỉ nghĩ là do mình nhạy cảm hay ghen như sau đó, đoạn tin nhắn tôi vô tình đọc được trong máy anh đã tố cáo tất cả.

Anh ta và người phụ nữ kia thậm chí đã ngủ với nhau như tất cả những lời giải thích của anh chỉ là “vì công việc”. Anh nói do lúc đó say anh không kiềm chế được. Vả lại chị ta là sếp lớn, có thể giúp đỡ công việc của anh rất nhiều nên mình không thể làm phật lòng họ.

Tai tôi như ù đi khi nghe những lời biện hộ của anh. Tim tôi đau như bị trăm ngàn vết cứa. Tôi không ngờ người đàn ông mình dành cả tuổi thanh xuân lại có thể làm cái điều đáng khinh như vậy. Chỉ nghĩ đến việc anh ta và người phụ nữ kia đang ngủ với nhau khiến tim tôi như muốn ngừng đập.

Tôi còn yêu anh và tôi biết anh cũng như vậy. Tôi tin rằng tình cảm anh phát sinh với người đàn bà kia không phải là tình yêu, song tôi không thể tiếp tục mối quan hệ này khi mỗi lần gần gũi anh, hình ảnh người đàn bà kia lại hiện ra. Hận nỗi, tôi cũng không muốn người đàn ông của mình lại lần bàng cái cách dựa vào đàn bà như vậy.

Tôi chọn cách rời thành phố ngay sau khi gửi cho anh tin nhắn chia tay. Quả thật, tôi không đủ dũng cảm để nói lời chia tay khi đứng trước mặt anh. Tôi sợ những lời anh nói sẽ khiến mình mủi lòng, tôi sợ cái ôm của anh sẽ khiển tôi chẳng thể nào đi được.

Tôi chợt động cản mọi liên lạc với anh để bắt đầu một cuộc sống mới. Bắt đầu mới thật sự ở một thành phố mới không một người thân quen quả thực chẳng dễ dàng gì. Cũng may có sự giúp đỡ của Long, người tôi lấy làm chỗ dựa sau này nên mỗi thứ cũng đỡ bớt ngột ngạt.

Ban đầu chúng tôi chỉ gặp gỡ nhau như những người bạn, những bác sĩ tâm lý, sự chân thành của anh đã khiến một đứa con gái đang cô đơn giờ phải mỉm cười. Tôi cũng kể với anh mình từng có một mối tình sâu đậm suốt những năm đại học nhưng anh nói tưởng trừng tất cả những gì thuộc về quá khứ của tôi. Mãi sau này khi lấy nhau rồi có con, anh cũng chưa từng đề cập tới vấn đề to tiếng.

Càng sống với nhau, tôi càng thấy tình cảm của mình dành cho chồng nhiếc nhiều hơn. Quả thực tôi quyết định đứt điểm cùng anh khá nhanh, chỉ sau 6 tháng chia tay người cũ. Tôi đã mất quá nhiều thời gian cho một tình yêu để rồi đổi lại được gì, trong khi anh và gia đình anh lại quá tuyệt vời.

Hôm đó, em chồng tôi thông báo ra mắt người yêu nên cả nhà tôi đều phần khởi lắm. Có em chồng tôi rất đáng yêu lại giỏi giang. Từ ngày về nhà chồng, tôi chưa khi nào bị em chồng hành hạ mà còn bị cưng chiều rất nhiều khi ốm nghén rồi chăm con. Thế nên biết nhà có khách, hôm đó tôi còn xin nghỉ buổi chiều để về xem sắm sửa cho tươm tắp.

Tôi chẳng thể nào ngờ được, sau 3 năm tôi lại gặp anh trong hoàn cảnh như này. Ảnh minh họa.

Hôm đó như thường lệ tôi cho con ăn trước để lát có khách cả nhà khỏi cập rập. Con nghịch thích ăn bận lung tung nên lũ khách chuẩn bị đến tôi phải lệnh thay quần áo lau qua người cho con. Ở trên nhà, tôi nghe rớt tiếng nói của từng người ở dưới cửa, nói chuyện hồi hẹn cưng cưng đến từng nét mặt.

Thay cho con bội quần áo mới xong, tôi bế con xuống nhà thì gặp chị dâu em ấy đang ngồi cùng mâm cả gia đình.

“Anh chào chị đi, là chị dâu và cháu em đó. Anh thấy bé Na xinh không, nó có cái mặt tròn búp bê hết như chị vậy luôn”, cô em dâu của tôi mau miệng giới thiệu.

Tôi còn chưa hết bàng hoàng thì đã nghe thấy câu chào của Hoàn. Tôi chẳng thể nào ngờ được, sau 3 năm tôi lại gặp anh trong hoàn cảnh như này. Những người xung quanh đều lặng lẽ chờ, trong khi quả thật câu nói của anh có nghĩa là gì, có lẽ nào em chống tôi chỉ là cái đích để anh có được cuộc gặp gỡ định mệnh vừa rồi?

Tôi vừa sợ quá khứ vẫn đang sống dậy, vừa lo cho cô em chồng của mình. Tôi đã phải rất cố gắng để quên anh và hiện tại tôi rất hạnh phúc với những gì mình có. Tôi không muốn chống, em chống mình hay bất cứ ai phải tổn thương. Tôi phải làm sao với người cũ đây?

Back To Top