Bài viết chia sẻ về những trải nghiệm, cảm xúc của một người con trai trong gia đình, đặc biệt là mối quan hệ với mẹ và em trai.
Chồng tôi là con trai cả trong nhà, sau anh còn có một em trai. Sau một thời gian dài quan sát, tôi nhận thấy chồng tuy là cả nhưng mẹ chồng có vẻ thiên vị em chồng hơn. Và chồng tôi có vẻ đã quen với sự thiên vị của mẹ nên tôi cũng không nói thêm được gì. Bởi màu thuần giữa mẹ chồng và con dâu là vẫn để rất đau đầu, thì bỗng một chuyện còn hơn thêm một chuyện.
Sau khi lấy chồng, tôi cố gắng hết sức để trở thành một nàng dâu tốt trước mặt mẹ chồng, từng bận bầu đủ loại quà và phong bì vào những ngày lễ, Tết.
Chồng rất nghe lời tôi. Vì thế, chúng tôi đã kết hôn được gần 8 năm rồi và hiếm khi cãi nhau lắm. Với cuộc sống như vậy, tôi chẳng mong cầu gì thêm nữa.
Rồi một ngày cuối tuần, gia đình tôi lại xe về quê để thăm bồ mẹ chồng như thường lệ. Vừa bước vào nhà, mẹ chồng đã vui vẻ bảo rằng sẽ ăn sắp đi qua đất của gia đình nên sắp tới sẽ được đến bù một khoản tiền.
Tôi ngậm ngùi, bởi mẹ chồng chỉ có hai người con là chồng tôi và em trai, vì thế khi nhận được tiền để bù đất, kiểu gì chúng tôi cũng được một phần.
Thỉnh thoảng, tôi hơi chạnh lòng về tiền để chuyến đi đến bù đất. Nhưng điều lạ là mỗi lần nhắc đến chuyện này, chồng luôn đành trọn lẳng sang chuyện khác.
Mỗi khi hỏi chồng về tiền đến bù đất, anh đều đành trọn lẳng. (Ảnh minh họa)
Cách đây không lâu, bố chồng gọi chúng tôi về quê. Như lần này, mẹ chồng có tin mới, đó là gia đình tôi đã nhận được khoản tiền đến bù đất.
Nhưng không để tôi kịp mừng, khi gia đình đông đủ, mẹ chồng nói:
– Cái Ninh (tên em trai chồng) không có gì cả, công việc bếp bánh, nhà không có, chỉ có chiếc xe máy cũ kĩ. Các con thì có công ăn việc làm, nhà cửa ổn định cả rồi, nên bố mẹ muốn cho Ninh toàn bộ số tiền đến bù đất này để em nó mua nhà, sắm xe sau này còn cưới vợ.
Nghe những lời mẹ chồng nói, tôi vừa choáng váng vừa khó chịu trong lòng. Chẳng trách mỗi lần nhắc đến tiền đến bù đất, thái độ của chồng tôi đều rất lạ.
– Bố mẹ và chồng con đã bàn với nhau trước rồi, giờ con có nói gì cũng chỉ thấy vớ vẩn.
Tôi bực dọc nói. Dù nói như vậy nhưng khi về đến nhà, tôi vẫn không thể kìm nén nên được mà chất vấn chồng. Chồng bảo, trước đây không có khoản tiền đến bù đất, gia đình tôi vẫn sống tốt, nên nay về sau cũng coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Tôi ẩm ức lắm mà không biết phải làm thế nào. Vì chuyện này mà hai vợ chồng đã chiến tranh lạnh suốt mấy ngày.
Nhưng một tối khác, em trai chồng bất ngờ đến nhà tôi. Đang bận chuyển bồ mẹ thiên vị, nghĩ em đến chẳng có ý tốt gì nên tôi định quay về phòng thì bị em ngăn lại:
– Chị dâu, em có chuyện muốn nói, chị có thể ngồi xuống nghe em nói được không?
Tôi và chồng ngầm hiểu nhau, không định cãi đến việc hai vợ chồng em bấy lâu lắm mớ bị ăn rủa người khác. Em trai chồng im lặng hơi lâu rồi mới lên tiếng:
– Hôm nay em đến là muốn đưa cho anh chị thứ này.
Vừa nói, em vừa móc ra từ trong túi áo một tấm thẻ ngân hàng và đặt lên bàn khiến tôi bối rối.
Sau đó, em nói rằng muốn chia một nửa tiền đến bù đất cho vợ chồng tôi nhưng không muốn lấy cả. Tôi chưa kịp nói gì thì chồng đã lầm tiễn từ chối khá khéo:
Khi em trai chồng đưa tiễn, chồng tôi vội vàng từ chối. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, chồng tôi vội vàng từ chối:
– Anh chỉ không cần, em cứ cầm lấy đi, đây là tiền bố mẹ cho em.
– Anh à, những năm qua anh đã giúp đỡ em rất nhiều rồi. Hiện tại em đã trưởng thành, có thể tự chăm sóc bản thân. Hơn nữa, bây giờ anh đã có gia đình rồi, anh phải nghĩ đến cảm xúc của chị dâu nữa chứ?
Thực ra điều tôi mong muốn không phải là một phần của khoản tiền đến bù đất mà là sự quan tâm, đối xử công bằng của bố mẹ chồng.
Bởi chồng tôi kiếm ra tiền, thu nhập hàng tháng trên trăm triệu. Ngoài căn nhà đang ở, chúng tôi còn muốn mua một căn nhà khác và cho thuê hàng tháng để lấy tiền. Vì vậy, chúng tôi không hề thiếu tiền.
Im lặng một lúc, tôi lên tiếng:
– Anh trai em nói đúng, em nên cầm số tiền này về đi. Anh chỉ cầm số tiền này cũng không có tác dụng gì lớn, nhưng với em sẽ có ích hơn vì em cần nhiều hơn.
Sau khi nghe những lời tôi nói, chồng sửng sốt.
Thực ra, tôi buồn bởi số tiền đó vì nhớ tới tình cảnh của em trai chồng năm xưa. Ngày đó khi chồng tôi khởi nghiệp thất bại và công ty rơi vào cảnh lâm nguy, em đã viết sách tiết kiệm kiếm tiền để giúp chúng tôi vượt qua khó khăn.
Dẫu vậy, em trai vẫn kiên quyết không cầm tiền, ép chúng tôi lấy bằng được. Hành động của em khiến tôi biết ơn và cảm kích, vì em tuy được chiều chuộng nhưng vẫn biết phân biệt đúng sai, không muốn vì tiền mà làm rạn nứt tình cảm anh em.
Để tỏ lòng biết ơn, chồng tôi đã đặc biệt chuẩn bị một vị trí cho em trai trong công ty.
Tinh cờ là tôi có một người bạn thân trước lặp gia đình và tôi đã giới thiệu cô ấy cho em trai chồng làm quen. Kết quả, hai người rất hợp nhau và sắp làm đám cưới rồi.
Ngày tháng vần đang trôi qua, và quỹ của chúng tôi đang chuyển động theo chiều hướng tốt đẹp.