Đêm Tân Hôn Đẫm Nước Mắt: Nhường Chồng Cho Em Gái Nuôi

Spread the love

Chia sẻ cảm xúc về đêm tân hôn, nơi tình yêu được thể hiện một cách chân thật và ý nghĩa đối với những người bạn yêu thương.

Đêm tân hôn tôi mong đợi bao lâu, nay phải cần răng “nhường chồng” cho em gái nuôi của anh thế ư? Liệu tôi còn phải chứng kiến cảnh này đến bao giờ nữa?

Tôi và anh yêu nhau được gần một năm thì cả hai quyết định tiến tới hôn nhân. Anh là một chàng trai ấm áp, trưởng thành và yêu thương tôi hết mực. Trao gửi hạnh phúc của mình cho anh tôi cảm thấy rất tin tưởng và an tâm, tôi tin mình trước đây đàng ngược và sau này sẽ không bao giờ phải hối hận về quyết định này.

Người ta thường nói đời không như là mơ và điều đó đúng với tôi. Ngay đêm tân hôn thay vì được hưởng hạnh phúc ngập tràn với chồng thì tôi lại đau đớn chờ chồng tôi âm thầm (em gái nuôi của anh) vào phòng cưới của chúng tôi mà tuyên bố:

– Đêm nay, Vân sẽ tân hôn thay em. Em xuống phòng khách nghỉ đi.

– Anh, anh nói cái gì thế? Anh say rồi phải không? Vân à, em về nhà em đi, ở đây đã có chị lo cho anh Long (chồng tôi) rồi.

– Không, em đến đây để ngủ cùng anh Long mà. Người phải rời đi là chị đấy.

– Hai người nói gì tôi không hiểu? Đừng đưa tôi vào, hôm nay là ngày cưới của tôi đấy.

– Có gì đâu, ngu hay ngu thật đấy. Tiện đây tôi nói thẳng cho cô biết luôn nhé. Tôi yêu và lấy cô chỉ để vừa lòng bố mẹ tôi, để bố tôi trao lại cô, mà thôi. Người tôi yêu là Vân chứ không phải cô, cô chỉ là vật hiến dâng của tôi thôi. Bao lâu nay tôi phải giấu diếm thân phận thật của Vân, nói dối cô ấy chỉ là “em gái nuôi” của tôi. Nhưng giờ kì hạn đã thành công, đêm nay là đêm của tôi và Vân. Nếu cô không muốn bị chồng bỏ ngay đêm tân hôn thì cứ khởi tâm mát tôi. Đừng để tôi điên lên.

Ảnh minh họa.

– Em chỉ là trò chơi, là kế để anh lợi dụng để lấy lòng bà mẹ anh ư? Em gái nuôi lại hóa ra là nhân tình của anh. Tại sao không yêu em, anh không tự chối em kéo em vào cuộc hôn nhân đầy trái ngang này chứ?

– Tại vì lấy cô tôi mới có được gia tài kếch sù của bố tôi thay vì lọt vào tay anh trai tôi. Cút!

– Thôi anh Long giận rồi, chỉ xuống phòng khách nằm đi. Chỉ yên tâm, đêm nay em sẽ chăm sóc anh Long cẩn thận.

Cánh cửa phòng cưới đóng sầm lại, tiếng chồng và Vân cứ âu yếm nhau trong đêm khi tôi đau đớn vỗ cún cùng. Gì thế này, tình yêu, thanh xuân, hạnh phúc của tôi chỉ là trò chơi, ởkich của người khác ư? Tại sao họ lại đứng đối diện với tôi vây?

Tại sao tôi không nhận ra sự mập mờ trong mối quan hệ của chồng và Vân từ trước chứ? Em gái nuôi ư? Đúng là trên đời này chẳng có mối quan hệ anh – em nuôi trong sáng nào cả. Một khi là anh – em thì đã đích thực hạnh phúc vợ chồng rồi. Và tôi đã để họ qua mặt bao lâu như vậy ư?

Đau đớn lẻ loi chân nặng trĩu xuống phòng khách, tôi nằm như một cái xác không hồn, nước mắt cùng chảy. Đêm tân hôn tôi mong đợi bao lâu để rồi nay phải cần răng “nhường chồng” cho em gái nuôi của anh vào tân hôn như thể ư? Liệu tôi còn phải chứng kiến cảnh này đến bao giờ nữa? Theo các bạn tôi có nên phanh phui sự thật để trả thù chồng, ly hôn để chấm dứt những ngày tháng bắt hành động không?

Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành. Thực sự lúc này tôi rất rối, không biết làm thế nào cho đúng, để bản thân được an yên đây?

Back To Top