Chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ của bé khi tham gia cuộc thi “Đất con đi chơi”.
1. Thông tin thí sinh
– Họ và tên mẹ thí sinh: Ngô Thị Trà My
2. Bài dự thi: Quê hương ta rừng vàng biển bạc
Nụ cười thương của ba mẹ!!!
Mùa hè này cả nhà ta chào đón 2 em bé song sinh đến với gia đình sớm hơn 2 tháng so với ngày dự sinh nên mọi dự định vui hè 2018 cùng con đều bị hủy bỏ!
Tuy có thiết tha thời hạn hè năm ngoái chút như bụ bẫm con được 1 em trai và 1 em gái để thương, khâu khỉnh sẽ cùng con đi khám phá những năm tới con nhỉ?!
Mẹ mở máy tính ôn lại những chuyến đi mà cả nhà mình đã đồng hành cùng nhau. Chuyến đi nào cũng nhộn nhịp, đặc biệt là chuyến đi xuyên rừng quốc gia Nam Cát Tiên (Đồng Nai – Lâm Đồng – Bình Phước) và chuyến đi trốn biển thăm đảo Bình Ba (Khánh Hòa) xinh đẹp.
Nhìn con luyện thuyền kể lại về những động vật, những cây cối thật mà con nhìn thấy ở vườn quốc gia, những trò chơi, buổi huấn luyện sân cấp cứu của bác sĩ và các cô chú trong đoàn chương trình “Gia đình hồn nhiên”. Mẹ biết con đã vui vẻ, háo hức như thế nào, cũng như đã trải nghiệm bao nhiêu điều thú vị.
Chuyến đi đã ngoài 2 ngày 1 đêm. Đoàn đi hơn 20 người, cùng nhau kết bạn, hát hò trên xe, mặc phao qua phà, dựng lều trại, chơi quần tròn, học sơ cấp cứu, đặc biệt là nếu ăn cùng nhau. Con là thành viên nhí 3 tuổi nhỏ nhất đoàn cùng các anh chị khác được cô chú của đoàn hướng dẫn nếu Cẩm Lam. 1 năm rồi, chỉ nhớ khi ba mẹ khởi gợi, con vẫn nhấp nhảy trong ống tre ngon lành ấy!
Tới đó, trời mưa lâm râm, cả đoàn lấm bé đều hào hứng mặc áo mưa mỏng tang lên xe trải đi xuyên rừng ngắm các loại thú đi ẩn đậm. Bóng tối huyền bí của khu rừng không như nhưng không làm con hoảng sợ mà còn kích thích ốc tò mò và khả năng quan sát của con. 2 bên đường xe chạy rợp cành trúc cạnh tre, lấp ló sau hàng tre và các cây cối thưa là bóng ống trăng lấp lánh đến lấp làm mai đen và các tán cây che khuất.
Cứ thỉnh thoảng con lại hô lên: ”
Mẹ ơi, ông trăng kìa, ông trăng kìa!
“. Không khí trong lành, ẩm ướt vì cơn mưa khiến chuyến đi càng thêm thú vị, ba mẹ càng lo con bị cảm lạnh, vì niềm vui ấm lên trong mắt con khi được nhìn thấy là nai mẹ, nai con, là chim chóc, là tiếng côn trùng râm ran thì chẳng còn âu lo hay bận bừng nào trong lòng ba mẹ nữa.
Thiên nhiên thật tuyệt vời đúng không con, trước thiên nhiên cuộc sống trở nên thật giản dị nhưng cũng hùng vĩ và xinh đẹp quá!
Mẹ thích nhất tầm ảnh cún mật áo xanh cả nhà mình đã tự chụp sau mấy tiếng đi xuyên bìa rừng quốc gia Nam Cát Tiên. Quần áo, tóc tai sượt mướt mồ hôi nhưng cả nhà ta chẳng thấy mệt mỏi nào, chỉ thấy thật thuyết phục. Con trai mẹ đã biết tự mình đi trải nghiệm, ít nhiều ba mẹ bớt bận.
Cả hành trình chúng ta được chiêm ngưỡng nhiều cây cối thưa quý, các loại côn trùng đa màu sắc, hình thù kỳ lạ, đủ độ cả 1 tổ kiến với những chú kiến to như đồ ăn chậu cùng những chú kiến to nổi cung chúa chúng ta thấy trước đó. Cả đoàn phải mang tất cả đồ đạc để tránh những chú Vắt của rừng nhiệt đới, nhanh nhẩu búng dưỡi chân chúng ta hòng kiếm ăn vào da ai đó để hút máu. Loại vật nhỏ bé ấy lại có sức bắt nhanh và mạnh liệt quá con nhỉ.
Khi nghe được tiếng suối chảy róc rách cũng là lúc xuất hiện của những chú bướm to nhiều kích cỡ với độ cảnh sắc mà đang linh hoạt thoát khỏi tầm tay với của các bạn nhỏ trong đoàn nô đùa. Nghĩ giải lao bên bờ suối chảy xiết, Nu cùng mọi người ăn trái cây, cảm nhận nước mát lạnh, mẹ chẳng còn thấy hình bóng “Nu kén ăn” thường ngày của mẹ đâu nữa.
Con trai ạ, mẹ sinh ra và lớn lên trên quần đảo ngọc Phú Quốc, tận cùng phía Tây Nam tổ quốc. Tuy lặp nghiệp cùng ba con ở quê hương của ba, nhưng mẹ vẫn dành thời gian về thăm ông bà ngoại. Đó là lý do con thường xuyên được ngắm nhìn rừng biển đảo từ bé, được tắm biển ở những bãi biển trong xanh, cát trắng, nắng vàng.
Mẹ tin rằng những điều đẹp kích thích trí não của con phát triển, nuôi dưỡng tâm hồn con bằng tình yêu thương của đầy đủ ông bà, cha mẹ, họ hàng và bằng tình yêu thiên nhiên quê hương xứ sở.
Mẹ ước các con của mình sống và lớn lên hòa đồng, trên bến vạn nhận lấy, từ tẻ và cũng phải đầy tự hào về cội nguồn, về dân tộc. Tổ tiên, ông bà cha mẹ và giữ lại cho con chẳng ngại gí guí giá bằng đất đai này, biển đảo này, nên ghi nhớ rừng là vàng biển là bạc, tự hào dân tộc là kim cương!
Mong các con biết trân quý và giữ gìn. Ít nhất là về các mẹ sau này, khi trường thành không làm điều gì hủy hoại với tổ quốc, không sợ sống cam chịu ngoài bờ sông, đến áp quê hương. Mẹ không phải người mẹ thông minh, sắc sảo hay giàu có, quyền thế, ảnh hưởng chính trị. Nhưng ba mẹ sẽ đồng hành cùng các con để hướng tới điều tốt đẹp cho đời bền sức lao động và trí thức của mình.
Mong Nu của ba mẹ phát triển vững vàng, làng gương cho các em Ni và Na con nhé.
Thương anh hai Nu vô bờ bến!