Chia sẻ về cuộc đời từ một gia đình nghèo khó, với những kỷ niệm không thể nào quên.
Tôi sinh ra trong một gia đình làm nông ở vùng thôn quê. Ông bà, bố mẹ và các anh chị tôi đều gắn liền với đồng ruộng, xóm làng. Tôi luôn yêu và trân trọng bởi sự chất phác thật thà. Nhưng ngay từ nhỏ, tôi đã quyết tâm phải vượt ra khỏi những luỹ tre làng.
Bố mẹ tôi hiền lành lam lũ. Tiền bạc chẳng có gì nhưng thấy tôi có chí muốn học hành, bố mẹ cũng tích cực gầy dựng tiền cho tôi yên tâm học. Học hết cấp 3, khi những đứa bạn cùng làng đã khắp khởi chuẩn bị lấy chồng thì tôi khoác balo lên thành phố học đại học.
Ngày ấy tôi là niềm tự hào không chỉ của cha mẹ mà còn cả vùng quê nghèo ấy. Tôi, đứa con gái trên người còn vương mùi rơm rạ đã được thụ khoa một trường đại học có tiếng. Ngày tiễn tôi đi, bố đèo tôi bằng chiếc xe đạp cũ kỹ, vừa đi vừa dặn dò như sợ tôi gặp khó khăn ở nơi xa.
Có lên thành phố mới thấy đươc, cuộc sống của gia đình tôi ở quê khổ tủi như thế nào. Ảnh minh họa
Lần đầu lên thành phố, cuộc sống có quá nhiều thứ lạ lẫm so với một đứa con gái như tôi. Ở đây xe cộ nhộn nhịp chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy sự sống. Đồ ăn rồi hàng hóa, cái gì cũng đắt đỏ, chẳng ai cho nhau bát rau, bát tép như ở quê tôi.
Nhờ có sự trợ giúp của nhà trường, những sinh viên được top đầu của trường như tôi đều có một doanh nghiệp tài trợ cho tiền ăn học. Sau khi ra trường, chúng tôi cũng sẽ được quyền vào làm tại công ty đó với một mức lương khá hấp dẫn.
Vì tiền ăn học đã được bao tiêu nên tôi tranh thủ thời gian rảnh để đi dạy thêm kiếm tiền gửi về cho bố mẹ. Có lên thành phố mới thấy được, cuộc sống của gia đình tôi ở quê khổ tủi như thế nào. Khi mà ở đây người ta đi ăn nhậu tới ngày, đứa thì rủ nhau ăn uống, đứa thì mời nhau một bát cơm như ở quê tôi.
Nhờ có sự trợ giúp của nhà trường, những sinh viên được top đầu của trường như tôi đều có một doanh nghiệp tài trợ cho tiền ăn học. Sau khi ra trường, chúng tôi cũng sẽ được quyền vào làm tại công ty đó với một mức lương khá hấp dẫn.
Vào đầu tháng 7, nghe tin tốt nghiệp có lẽ không chỉ của cha mẹ mà còn của cả vùng quê nghèo ấy. Tôi cũng lèn lẹt bên những đứa bạn cùng lứa vào làm cho những công ty mà mình từng ao ước. Đường vào đại học cũng là suối vàng mà tôi đã trượt từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường.
Trong những lần đến nhà vợ chồng chồng đương kí, tôi thường được hỏi về con gái của tôi. Tôi đã quyết định khắc phục điều ấy trong cuộc đời mình. Ảnh minh họa
Có sự đồng góp của chồng, nhà tôi sắp không còn phải lo lắng về con mà tìm hướng. Một việc mà tôi luôn quý mến và trân trọng.
Tôi không ngờ rằng chị em chồng lại còn sống rất tỏa sáng. Như lời tôi nói, không ngừng cùng nhau và tìm ra những cách làm cho cuộc sống tốt hơn.
Dù anh ấy rất cuốn hút nhưng có quá nhiều rắc rối. Hơn nữa, tôi cũng hiểu được hoàn cảnh của hai gia đình thuộc hai thế giới vẫn đầy sự khác biệt. Thế nhưng tôi không ngờ anh lại công khai giới thiệu tôi, thậm chí còn nói về bố mẹ, nhất định sẽ lấy tôi làm vợ.
Quả đúng là mưa dầm thấm lâu. Tôi đã nhận lời yêu anh sau một thời gian dài anh kiên trì theo đuổi. Tuy là người yêu nhưng tôi đã xác định từ đầu sẽ không liên quan tới vấn đề tiền bạc của nhau. Tôi không muốn ai đó nhìn vào lại đánh giá tôi đến gần.
Thời gian ấy, bố mẹ anh tương đối nhiều lời nói cho tôi chỉ là phát cao hứng của cả cặp con trai nên cũng không can thiệp gì. Cho tới khi anh dắt tôi về với danh phận bạn gái và đặt vấn đề muốn kết hôn, ông bà mới thể hiện sự phản đối kịch liệt.
Tôi đã muốn rút lui bởi tôi biết bố mẹ anh không phải không có lý. Song sự cương quyết của anh đã khiến đám cưới của chúng tôi được nhanh chóng diễn ra sau đó. Tuy nhiên, không phải bố mẹ anh đã chấp nhận một người con dâu như tôi, mà điều kiện đặt ra cho đám cưới này chỉ cần tôi sinh cho gia đình này một đứa cháu trai khỏe mạnh.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức linh đình với sự tham dự của rất nhiều quan chức. Trong đám cưới, bố mẹ chồng đã trao cho tôi rất nhiều quà cáp bưng vàng.
Bố mẹ tôi trào nước mắt khi chứng kiến con gái mình được gả vào một gia đình tốt như vậy. Tất nhiên điều kiện kia tôi tuyệt đối giữ bí mật, tôi không muốn bố mẹ phải có bất cứ điều gì lo lắng về mình.
Điều kiện đặt ra cho đám cưới này là chúng tôi sẽ không đứng kỷ kết hôn cho tôi ngay tớii sinh hại cho gia đình tôi được một đứa cháu trai khỏe mạnh. Ảnh minh họa
Thế nhưng, cuộc đời đột nhiên lại quá oan nghiệt. Vì sợ rằng cháu đích tôn nên cứ thế chờ một thời gian, không thấy tôi có động tình gì bố mẹ chồng liền bắt hai đứa tôi đi khám. Cầm tờ kết quả trên tay, tôi đã ngồi thụp xuống đất.
Tôi bị tác động từ trường nên rất khó để có con. Mang tờ kết quả về nhà, cuộc đời đầy dâu của tôi bắt đầu thay đổi từ đó.
Bố mẹ chồng tôi ghê lạnh con dâu ra mặt. Họ nói rằng tôi xuất thân đã hèn kém, lại chẳng thể sinh được con. Chẳng ai cho tôi, mà chỉ xa xôi chờ cho bốn năm sau tôi chính lúc không có với gian đình hẹn họ còn do cơm.
Khi nào ai cũng thấu hiểu nhau. Vì vậy đến khi anh đưa tôi về nhà với danh phân bạn gái và đặt vấn đề muốn kết hôn, ông bà mới thể hiện sự phản đối kịch liệt.
Tôi đã muốn rút lui bởi tôi biết bố mẹ anh không phải không có lý. Song sự cương quyết của anh đã khiến đám cưới của chúng tôi được nhanh chóng diễn ra sau đó. Tuy nhiên, không phải bụng dạ chân thật của bố mẹ anh đã chấp nhận, mà những điều kiện yêu cầu của đám cưới chỉ cần tôi sinh một đứa cháu trai cho gia đình này.
Hai chúng tôi đã tổ chức một đám cưới trong một không khí xa lạ đầy vui vẻ ấm áp thật. Anh rất thất vọng về tôi và đều hiểu rằng tôi không đủ sức làm tư sản cho mình. Nhưng thực tế, không ai thấu hiểu anh hơn cả. Bời sự nóng vội trong đám cưới cho thấy nhiều điều mà tôi là người không mong muốn cũng không thể nào nhận ra.
Kỳ thực, chồng tôi cũng vậy, luôn là người cỡi ngựa đến tầng cùng. Mỗi lần quay lại người ta đều châm chọc bảo tôi chỉ biết chấp nhận tình yêu trong thoáng chốc. Tôi sẵn sàng chấp nhận buông tay cho hết thảy những gì thuộc về họ, nhưng tôi vẫn cố gắng để yêu thương hơn.