Bài viết chia sẻ về những cảm xúc khi yêu đương, những khúc mắc trong mối quan hệ với bạn gái và những suy nghĩ về tình yêu đầy chân thật.
Vẫn biết bạn gái cũng tình cảm mạnh, hài hước… nhưng thói quen bồng bột đôi khi khiến tôi khổ sở vô cùng.
Hơn 1 tuần nay, không chỉ gia đình tôi lúc nào cũng căng thẳng như dây đàn. Mẹ tôi thẳng thắn cỏn tuyên bố, không ăn uống gì để phản đối chuyện tôi yêu cô ấy. Tôi đau tranh giữ giữa bên tình, bên hiếu. Tôi không muốn làm mẹ đau lòng, cũng không muốn trở thành thân phận làm thượng đế, lạ gì quá giới hạn với nhau rồi mà giờ buồn bực. Nhưng tình thế lúc này tôi không biết phải làm sao.
Tôi và bạn gái quen nhau được 3 năm rồi. Giữa chúng tôi đã có rất nhiều những sự gắn bó sầu đậm. Thậm chí, năm thứ hai đại học, cô ấy đã từng vì tôi mà mang bầu. Nếu như lần đó không phải không khéo cô ấy bị sẩy thì có lẽ chúng tôi đã buộc lòng phải cưới từ lâu rồi chứ không phải tình tay ba lòng phận như hiện tại.
Bạn gái tôi vẫn là người cả tính mạnh. Cô ấy sống khá bướng, sôi nổi, năng nổ và là trung tâm của những cuộc vui. Đám bạn nào của tôi mỗi khi gặp cô ấy đều bảo cô ấy vui tính, hài hước. Nhưng khi cô ấy không biết kiềm chế bản thân mình thì những ưu điểm đó lại trở thành một mối họa.
Tuần trước, tôi quyết định đưa bạn gái về ra mắt gia đình. Cô ấy vẫn không quá khép léo chuyện bếp núc nên ngại về một mình trong lần đầu. Vậy là chúng tôi quyết định sẽ kéo một đám bạn thân về cùng. Nhóm bạn này chơi với chúng tôi lâu rồi và bố mẹ tôi cũng rất quý họ. Theo kế hoạch, tôi cũng nói qua với mẹ về việc, tối hôm đó sẽ giới thiệu bạn gái mình.
Ngày chủ nhật cuối tuần, cả nhóm kéo đến nhà tôi ăn uống, liên hoan. Mọi người bắt tay vào chuẩn bị bữa tiệc, tỉ tê nói chuyện, bổng dưng. Là những người trẻ, lại chơi thân với nhau nên mãi đụng vào tê táo làm, cười rần rần cả. Bạn gái tôi quen hẳn nên cũng thoải mái. Và rồi cái tật xấu của cô ấy đã bộc lộ. Bạn gái tôi cứ bô bô nói chuyện bổng đưa phỏng the khiến nhà trai giật mình tim mặt – rất không hay.
Theo kế hoạch, tôi cũng nói qua với mẹ về việc, tối hôm đó sẽ giới thiệu bạn gái mình. (Ảnh minh họa)
Tất cả những điều đó khiến tôi ngượng cả mặt. Bố mẹ tôi hẳn kinh ngạc trước những câu bỗng đưa bổng, thậm chí là thô thiện của bạn gái tôi. Đặc biệt, mẹ tôi là người phụ nữ kín kẽ, truyền thống, bà cảm thấy kinh tởm với những kiểu đùa như bạn gái tôi khi đến nhà, con gái mà bô bô nói chuyện phỏng the không ngượng ngùng.
Tôi hôm đó, khi đám bạn tới hết rồi, tôi mới chính thức giới thiệu bạn gái mình. Chỉ chờ có thế, mẹ tôi đứt lưng bàn, nói gần nghẹn lại: “Mẹ nói thật, hôm nay vì không nghe đám bạn con thì mẹ đã lấy lúa tay rồi mới cãi cái cô này ra khỏi nhà rồi. Đằng nào con gái không biết xấu hổ, ăn nói hắm hổ, cười hề với những cái chuyện tệ thì không hiểu nã để đâu.”
Bạn gái tôi bật ngờ, đứng nhìn ra. Cô ấy bất khóc rồi chảy ra khỏi nhà. Mẹ tôi cũng sus nổi chạy nước mắt, lao lên phòng…
Mẹ tôi sống chết không chấp nhấn cô ấy làm con dâu (Ảnh minh họa)
Từ hôm đó tới giờ gia đình tôi tạm nhẹ nhõm, không khổ sở lắm. Bạn gái tôi bản chất không hề xấu nhưng cô ấy sống hơi bướng bả và nhiều khi không kiềm soát được lời nói. Mà mẹ tôi thì không hiểu những điều đó, vẫn tường ban đầu cả của bà về cô ấy quá tệ. Tôi không biết phải làm sao để mẹ thay đổi quyết định.
Giờ đây, tôi phải đứng trước một lựa chọn: mẹ hay người yêu bởi không chỉ mẹ mà cả gia đình tôi đều bảo không chấp nhận loại con dâu như thế. Còn bạn gái tôi thì suy sụp. Cô ấy bảo bao năm thanh xuân, bao nhiêu những thứ quỹ giá nhất đều trao cho tôi, nếu giờ tôi phản bội, cô ấy sẽ cảm hận suốt đời.
Tôi phải làm sao đây? Chỉ vì cái thói quen bông đùa đó mà giờ chính tôi khổ thế này!