Bài viết này chia sẻ về những xúc cảm chân thật và cuộc sống của một người phụ nữ, đồng thời khám phá những điều thú vị xung quanh việc nuôi dạy con cái.
Ngày gần đây, chỉ còn ít ngày nữa tôi sẽ đón nhận một chặng “phi công”. Hồi ấy tôi còn có bạn thân yêu anh chàng kém chúng tôi 2 tuổi. Thật chẳng hiểu nổi có phải vì đó là thứ tình cảm mình có thể yêu được cậu ta. Trẻ con, không có tương lai và chỉ được cái bẹp mép, đó là tất cả những gì tôi nghĩ về lũ con trai kém tuổi.
Thế nhưng ông trời thật khéo xếp đặt, 7 năm sau đó tôi đã tiến vào lề đường với một cậu trai trẻ. Không phải kém 2 tuổi như cậu bạn tôi năm nào, mà tôi hơn tròn 5 tuổi.
Ngày ấy tôi 29 tuổi, sự nghiệp đã vững vàng mà vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai. Bản thân tôi ngoài hình cũng không đến nỗi, nhưng khó có ai yêu, ngày trẻ được các anh ưa thích thì tôi lại kén cá chọn canh. Sau đó thì phần đầu sự nghiệp vì đường công danh đang thu hút lợi, rồi tới lúc mọi thứ định hình lại nhận ra đã sắp hết thanh xuân.
Cậu ta là bạn một người anh họ của tôi. Ngay từ những lần đầu gặp mặt, tôi đã bị sốc trước tuyển bồ của một cậu trai trẻ ranh “mặt búng ra sữa”. Tôi còn nhớ như in câu nói: “Nhật định em sẽ tân chỉnh bẳng được.”
Những cậu ta chỉ đáng tuổi em mình, quá bồng bột và non nớt nên tôi cũng kén. Nhưng đúng là, chẳng thể trốn nổi con tim vốn đã gần 30 năm quen với cỗ định, nay bỗng được người ta nâng niu trở ngại.
Sự kiện định của tôi cuối cùng đã đổ gục trước sự tấn công mạnh mẽ của cậu ta. Vậy là chúng tôi hẹn hò, một cặp đôi phi công trẻ lại máy bay bà già đậm nghĩa.
Vậy là chúng tôi hẹn hò, một cặp đôi phi công trẻ lại máy bay bà già đậm nghĩa. Ảnh minh hoạ.
Tôi bắt đầu dạo chiều hô, gọi cậu ta bằng anh và dần quen với cách được chiều chuộng. Nhiều lúc thấy mình thật sến sẩm khi đã gần 30 tuổi vẫn mà anh vẫn gọi tôi là công chúa của anh. Nhưng phụ nữ mà, có quyết định nào là chỉ ít tuổi mới được mong muốn, được khao khát yêu đương đầy.
Rồi chúng tôi thông báo kết hôn trong sự ngỡ ngàng của tất thảy mọi người. Cũng phải thôi, đến tôi còn chẳng nghĩ có ngày mình sẽ lấy một cậu đàn em như thế này đâu. Đã đẫm mùi đừng thì tôi đã mang bầu.
Vừa bước xong đã bầu bí nên chuyến vợ chồng cũng bị hạ nhiệt. Chồng tôi lại trẻ, khéo ăn nói, công việc bạn bè hiểm lại hay phải gặp gỡ giao lưu như nên bạn bè đều phải cẩn thận.
Thế nhưng tôi khá tin tưởng vào chồng mình. Anh tuy có trẻ thật, nhưng cũng không phải kiểu bạ đâu cũng chầm chậm vào. Những ngày bầu bí, da tôi bị đen đi, mới công ra như ngượng ngùng vậy nhưng tôi vẫn luôn là “công chúa” của chồng. Anh chưa khi nào có thái độ khác biệt dù tôi đã để ý rất nhiều.
Về công việc của tôi khá bận, ông bà nổi ngoại hai bên lại ở xa không thể giúp được nên tôi quyết định thuê người giúp việc. Chúng tôi thuê một bác vợ chồng người quen.
Yên ổn đợi được để con gái tôi 5 tuổi thì bác phải về quê chăm sóc bị tai biến. Vắng người giúp việc, tôi quay cuồng 24 tiếng mỗi ngày với công việc và gia đình. Đang lúc gay go thì tôi được các bác ở quê mách cho một cô cháu họ xa.
Thú thực, có chồng trẻ nên tôi cũng không muốn thuê osin trẻ. Thế nhưng mà mấy năm ở cùng bác giúp việc nhà, không phải tôi không biết người già có những điều hại chớ. Họ luôn chăm sóc con mình theo cách “các cụ xưa vẫn nuôi thế nào”, mình nghĩ kiến thì lại sợ phát lòng.
Thế là vợ chồng tôi quyết “chấm” Hoa. Con bé cũng chất phác, hoàn cảnh lại khó khăn. Hơn nữa, đã gần 20 nhưng không đủ uốn đầy đủ cho con bé trông chỉ như đứa bé chưa dạy thì. Lòng tôi thêm an tâm vì tin rằng, đây không phải gu của chồng mình.
Rất may là con bé nhà tôi làm quen khá nhanh với Hoa. Hoa còn trẻ nên tiếp thu mỗi thứ cũng nhanh, con bé lại rất chăm chỉ, chịu khó nên tôi rất mừng. Từ ngày có Hoa, tôi yên tâm tập trung công việc hơn.
Công ty có việc đột xuất tại chi nhánh phía Nam nên tôi phải đi công tác gấp để giải quyết. Lần đầu đi công tác dài ngày lại đột xuất, tôi khá lo lắng giống như có Hoa nên tôi cũng yên tâm phần nào. Hàng ngày tôi đều gọi điện về hỏi han tình hình ở nhà, cũng may, mọi thứ vẫn ổn.
Kết thúc chuyến công tác thành công, tôi ở nhà không quên mua quà cho con gái và cả Hoa. Nhờ con bé tôi mới yên tâm tập trung vào công việc được. Thế nhưng lúc nhìn quà từ tôi, không hiểu sao Hoa lại có vẻ gì đó lạ lẫm, tôi thấy con bé hơi bất an. Tâm trạng đang vui vì được về nhà với con gái nên tôi cũng không để tâm chuyện đó lắm.
Thế nhưng lúc nhìn quà từ tôi, không hiểu sao Hoa lại có vẻ gì đó lạ lẫm, tôi thấy con bé hơi bất an. Ảnh minh hoạ.
Tối hôm đó, tôi khóc mệt nhoài trong lòng con gái từ sớm khi chồng còn chưa đi ăn uống với khách hàng về. Có lẽ hái mấy hôm tôi đi vắng, con gái quen ngủ với Hoa nên ngủ được một lúc, con bé bật khóc và đòi sang ngủ với chị.
Khi con sang phòng giúp việc, tôi xuống nhà lấy cốc nước, tiện thể xem chồng đã về chưa. Lúc đi lên phòng ngũ, tôi bắt gặp nghe thấy con gái đang hỏi Hoa bị bận việc sau khô không.
Linh cảm có chuyện chẳng lành, tôi chạy vào hỏi ngay Hoa thì mới biết sự thật quá sốc tưởng tượng. Con bé khóc lóc kêu gọi nước mắt sóng sánh bôi đụng Hoa là mẹ.
Vô lý thật, ngay sau chuyến công tác trở về, tôi thấy Hoa có vẻ gì đó dại dại. Kéo lập áo dài tay lên, tôi mới thấy những vật thầm bên người con gái. Tự dưng có thể khiến chồng mình là không xa đâu.
Tôi cũng sẽ tin chồng mình, nhưng hôm nay trước câu nói của con gái tôi và câu chuyện của Hoa, tôi tin đó là sự thật. Tôi không ngờ chồng mình lại dám làm điều đánh bầu với những chuyện không hay kia. Tôi sẽ chờ chồng về để giải quyết mọi việc. Tôi sẽ thuê một người giúp việc khác để Hoa không bị ám ảnh bởi những chuyện không hay kia.