Chú xe ôm 30 năm chưa mặc váy cưới chi tiền đưa vợ sang Hàn chụp ảnh

Spread the love

Chuyện tình của đôi bạn trẻ Chí Dũng và Cô Nắng đã kéo dài suốt 30 năm, họ không ngừng nuôi dưỡng mối quan hệ đầy cảm xúc này.

Cố đô Thị Ninh (1973, quê Hà Nam) và chú Chí Dũng (1961, quê Hà Tây) gặp gỡ và yêu nhau năm 1994, qua lời giới thiệu của người bạn chí cốt của chú Dũng. Chú Dũng biết đến cô Nắng là do làm ăn, rồi cô Nắng đi làm thuê, chú Dũng thấy cùng xinh gái, lại thật thà chân chính nên giới thiệu cho hai người kết duyên.



Đám cưới chỉ vỏn vẹn một mâm cỗ nhỏ


Tình yêu thời “ông bà anh” quả thực là giản dị, và những gì càng đơn giản lại càng bền lâu. Chú Dũng và cô Nắng gặp gỡ rồi cảm mến nhau. Được cả hai gia đình chấp thuận thì làm đám cưới.


“Ngày xưa thì cưới nhanh lắm, thấy hợp thì cưới thôi, chứ đâu tìm hiểu nhiều như các anh chị bây giờ. Thời bây giờ, đứa nào mà nắm đầu thì tiện làm cỗ cơn chăng có chứ đừng nói ảnh cưới các cháu vậy. Cưới nhau thì chỉ làm mâm cỗ vỏn vẹn, mặc bộ đùm mày rồ rồi thỉnh thoảng tụi mình với nhau thôi. Đêm ngày cưới, còn mười tấm ảnh dựng của bà chị, trải lên sàn nhà để năm, chân cứng chân có đà.”

, chú Dũng rưng rưng nhắc về ngày cưới đáng nhớ.

Ngày ấy cả hai đều làm những công việc với đồng lương ít ỏi. Chú Dũng làm công nhân nhà máy dệt ở Minh Khai còn cô Nắng thì đi làm thuê phụ hàng cẩm. Những ngày tháng ấy vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí chú Dũng:


“Nghèo thì cứ làm, ngày tôi ăn 1 bữa bánh mì hay bữa bo bo thôi. Chỉ lấy đủ thì thật như bấy giờ đủ các cháu. Tôi đi làm đêm, có cái xe đạp tứ lều, đạp xe về nhà mà mệt quáng, tất vỗ bên đường ngửi, đã buộc cái xích vào tay rồi, ấy thế mà đành 1 giấc dậy, xe chẳng thấy đâu, xích thì vẫn còn trên tay.” Nghĩ mà tủi thân lắm.

Thế rồi cô Nắng có thai. Bạn bè và người thân vui vẻ khi được làm cha, làm mẹ thì vẫn lo lắng tiền bạc luôn thường trực. Nhà chẳng có gì ăn, chỉ có khoai sắn là nhiêu. Thường thường, có bao nhiêu tiền chú đi đều mua thật gạo cho cô, còn bữa ăn thì chỉ ăn bánh mì hoặc củ khoai, củ sắn.

Vợ chồng chú Dũng tận tạo làm ăn, vượt qua những tháng ngày nghèo khó.

Ngày cô Nắng trở dạ, không có tiền thuê xe, chú Dũng mượn tạm chiếc xích lô của ông hàng xóm để chở cô đến bệnh viện. Đạp xích lô khá, bà bầu thì nặng lại đang đau bụng, chú chỉ mong có giấc ngủ ngon. Vợ chồng như một gia đình nhỏ vui vẻ cùng chờ đợi đón con trai đầu lòng nặng 3kg.


“Giờ tôi thân nhà tôi đi làm IT tự nuôi nó rồi. Đến thân tôi mới 2 thì đặt nước đòi mới, nhà máy dệt giảm lương, vợ tôi vẫn phụ hàng ăn, tôi thật nghiệp. Giờ chăng có nghiêng ngó gì thì đánh thì thôi.”



“Cuối đời cũng biết cái máy bay ra sao, bà ấy cũng biết vậy cưới như thế nào, ấy đã là hạnh phúc rồi!”


Ngày ngày chú Dũng cẩn mẩn chăm sóc vợ, có khi chờ đợi đứa, thực thật mỗi tháng kiệm được 3 – 4 triệu. Vợ chồng chú chỉ tiết kiệm, cúng hơn tiền mở được một quán ăn nhỏ.


“Làm quán ăn là cực rồi, sáng 3h sáng dậy, 6h dọn về, ngày nào cũng vậy. Ngày xưa còn bị tìa phiểu đặt nó phả. Làm hầm thì bành cái xếp, 2 vợ chồng tôi cùng nhau khổ. Mà rồi cũng qua, thấy 2 giờ học cấp 3, thì đứa đi dự giải thành phố Toán Tin. Chỉ 2 vợ chồng thì chưa học hết cấp 1, chồng nó giờ cũng đứa nào cũng đền nhà chồng sau đó. Cứ nên người là vui.”

Đến nay, khi cuộc sống đã ổn định, 2 con đã trưởng thành, nhưng ngày cưới thiểu thốn những năm xưa vẫn là điều khiến chú Dũng canh cánh trong lòng, cảm thấy vẫn nợ cô Nắng một chiếc váy cưới.


“Cưới nhau ấy thế là gần 30 năm rồi, nào có biết bội vest với áo cưới là gì. Tôi cũng thỉnh thoảng bận tỏng. Cả đợi đi làm thì con bây giờ cũng đi được rồi. Tôi nói với bà ấy là tôi dở hơi kết, mình đi Hàn Quốc chơi, bây giờ nằm quê vắt mấy quầnáin bay, đợi cho ông tiện biết.”


Cùng ngắm nhìn bức ảnh cưới sau 30 năm làm lão vận vã của vợ chồng chú Dũng, cô Nắng:

Trồng cố chú Dũng thầm nheo chân, nhận ra trong bối cảnh ảnh cưới

Cuối cùng, chú Dũng cũng đã thực hiện được ước nguyện bấy lâu.

Back To Top