Chồng tôi bất ngờ hành động trước ngày ra tòa ly dị

Spread the love

Chia sẻ câu chuyện hôn nhân đầy cảm xúc của Quang và những biến cố trong cuộc sống gia đình.

Quang từ khi chỉ mới 8 tuổi đã phải trải qua nhiều biến cố. Giờ đây, Quang là người chồng, người cha yêu thương vợ con và hết mực chăm sóc gia đình. Cảm nhận của tôi về Quang luôn là một tình cảm đặc biệt. Tôi không quan tâm đến quá khứ của anh, mà chỉ tin vào tình cảm chân thành giữa chúng tôi. Sau nhiều năm yêu thương, Quang đã cầu hôn tôi. Khi tôi kể về câu chuyện này cho mẹ mình, mẹ đã rất hạnh phúc vì Quang là người xứng đáng.

Tôi quyết định rằng Quang là người duy nhất mà tôi mong muốn gắn bó cả đời. Mẹ tôi cũng rất yêu mến Quang. Sau một thời gian dài chờ đợi, cuối cùng mẹ cũng đồng ý để tôi theo Quang về nhà để bắt đầu cuộc sống mới. Tôi cảm thấy như mọi thứ đều vô cùng tuyệt vời.

Sau khi cưới, tôi sống chung với mẹ và chồng trong một căn nhà nhỏ nhưng đầy ấm cúng. Chồng tôi luôn đảm bảo rằng mỗi tháng anh sẽ gửi tiền về để cho tôi quản lý. Mới đầu, nghe anh nói, tôi rất băn khoăn. Nhưng sau đó, tôi phát hiện rằng tiền mà anh kiếm được chỉ khoảng 5-6 triệu đồng. Chi phí cho cuộc sống của bốn người trong gia đình với mức thu nhập ấy thì quả là một thử thách kinh khủng. Tôi thường xuyên tiết kiệm và cắt giảm mọi khoản chi tiêu.

Tôi không biết phải làm sao khi chồng công khai chuyện của mình trước mặt gia đình. Ảnh minh họa.

Thường xuyên so sánh cuộc sống của mình với những người bạn, những người đồng nghiệp khiến tôi cảm thấy nặng nề, áp lực. Tôi thấy anh ngỏ ý muốn sinh con nhưng tôi chỉ muốn chờ thêm một thời gian. Tôi bảo: “Tiền chỉ có, đẻ con ra thì chỉ có khổ!”.

Lấy Quang được 2 năm, tôi đã quen rồi, anh là phó giám đốc của một công ty lớn. Mỗi lần gặp tôi lần đầu, anh đã mời tôi như một cách chiều chuộng. Biết tôi đã có chồng, anh vẫn quyết tâm theo đuổi tôi. Anh luôn hẹn tôi đi chơi, mua cho tôi bất cứ thứ gì mà tôi thích. Tôi bắt đầu so sánh anh với chồng. Tôi cảm thấy rằng định mệnh mới là người có thể mang đến cho tôi một cuộc sống tốt đẹp. Tôi vẫn cứ lén lút qua lại với định mệnh mà chưa quyết định gì.

Hôm trước, chồng nhận tin hỉ tôi vì thấy tài khoản của tôi và anh đều chung chi phí sống. Tôi cãi cọ và nói rằng “Tiền khám bệnh cho bố, tiền mua thuốc cho mẹ, tiền đi chợ, tiền sửa điều hòa… hàng trăm thứ tiền”. Anh thường đồng ý lương 5-6 triệu của anh là to ạ”, tôi gắt.

Chồng tôi nói: “Bảy giò anh cần tiền để đám cưới, anh phải có quyền thì mới có thể đi được với chức trưởng. Vậy mà em tiêu hết sách. Anh biết làm thế nào bảy giò?”.

Vào lúc đó, tôi với chồng chỉ mơ cùng nhau làm một hồi. Tôi giận quá nên cứ nghĩ về chuyện ấy để đồi ly hôn, hồ sơ. Dù sao tôi cũng đang muốn bỏ chồng để đi theo người tình. “Cảnh họa vòng vàng” này đem đến sự buồn bã với tôi. Sau khi nộp đơn ly hôn, Quang xin lỗi tôi rất nhiều.

Trong khi anh ra sức (nếu kéo) thì tôi càng nổi ra những lời cay đắng. Trước ngày chúng tôi ra tòa một ngày, anh cầu xin tôi một bữa ăn để tôi trả lời lại trước khi ly hôn. Tôi cảm thấy việc làm này khá thừa thãi như luật lệ vẫn đang chờ đợi đến.

Khi gia đình tôi đến nhà hàng, chồng tôi vẫn chưa đến. Khoảng 2 phút sau, chồng tôi xuất hiện trong trang phục tươm tất. Tôi ngỡ ngàng: “Đẹp trai nhưng nghèo thì cũng chẳng giải quyết được gì”.

Chẳng mấy chốc, gia đình chúng tôi đều có mắt đủ. Chồng tôi đứng lên và nói: “Con xin lỗi vì đã phiền mọi người đến nhà hàng hôm nay. Bởi vì bắt đầu từ hôm nay, con và Ngân (tôi) quyết định sẽ ly hôn. Chúng con ly hôn vì con quá nghèo, cố ấy muốn có cuộc sống giàu sang nên đã bỏ đi theo người khác”.

“Anh nói cái gì?”, tôi giận dữ.

Sau khi nếu kéo không được, chồng tôi đã mời gia đình 2 bên đến và công khai sự thật. Ảnh minh họa.

“Em đứng cạnh anh, anh có thể tung ra bằng chứng cho thấy em đã nhiều lần hẹn hò với người đàn ông ấy. Nhưng anh sợ tất cả mọi người ở đây sẽ bị tốn thương thời”, Quang nói.

“Nay con thừa nhận con vô dụng, bắt tài nên phải đi theo người khác. Trước giờ con luôn chung thủy với cô ấy một lòng nhưng mọi thứ đều có lỗi trong chuyến này. Con xin lỗi vì đã làm 2 bên gia đình buồn lòng”, chồng tôi nói tiếp.

Nghe đến đây, tôi giận dữ, chửi đến một cái đau điển và mặc kệ chồng, anh chỉ im lặng bên cạnh bên mẹ mình.

Khi gia đình tôi đi nhấn tin, rồi hết một bữa ăn, chúng tôi đã đục đổ được cái bình vỡ. Tội vừa mảnh giành bàn tay chung dự chọn việc, lại được gán ghép.

Back To Top