Cuộc sống của tôi trong 7 năm qua không thiếu những thăng trầm. Trong khi đó, chồng tôi vẫn kiên định và vừa đủ để chúng tôi có thể cùng nhau vượt qua mọi thử thách.
7 năm qua, hành trình sống của tôi không có quá nhiều biến động, nhưng luôn có chồng bên cạnh, người đã cùng tôi xây dựng cuộc sống gia đình. Tuy vậy, những điều giản dị lại mang đến cho tôi hạnh phúc lớn lao.
Tôi lớn lên ở một thành phố nhỏ và chỉ có hai chị em. Ở dưới tôi có một cậu em trai chưa lập gia đình. Trong khi đó, chồng tôi lại xuất thân từ một vùng nông thôn nghèo khó. Anh là con cả trong gia đình, lại có tới bốn đứa em. Bố mẹ chồng tôi chỉ làm nông nghiệp nên cuộc sống hết sức khó khăn.
Chồng tôi là người rất cần cù, chăm chỉ, và luôn hướng đến gia đình. Mặc dù luôn phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống, nhưng tôi cảm thấy anh chưa bao giờ bỏ cuộc.
Tôi gặp và yêu anh khi cả hai đều làm chung một công ty. Tôi rất cảm mến anh vì sự chịu đựng, chịu khó, hiện lành, tối ngày cứ chăm chỉ làm việc. Khi biết được hoàn cảnh của anh, tôi lại càng thêm thương anh. Và rồi nhanh chóng, cuộc sống của tôi đã biến chuyển khi tôi có bầu được 3 tháng.
Thời điểm đó, tôi mang thai con gái đầu lòng, con rể cũng nghèo chưa có gì, nhưng chúng tôi vẫn muốn ra ngoài thuê ở trọ rất vật vờ nên bố mẹ tôi đã nghèo hai vợ chồng tôi về nhà sống.
Em trai tôi cũng còn trẻ, lại đi du học xa nhà, như vậy sẽ tiết kiệm được kha khá tiền để dành cho tương lai. Tôi sợ chồng mình không chấp nhận cảnh sống ở rể, nào ngờ… anh hào hứng ra mặt.
Vậy là ngay sau khi cưới, anh dẫn về nhà tôi sinh sống. Hàng xóm láng giềng cũng đi kiếm việc, lòi ra tiềng vào, nhưng tôi mặc kệ. Tôi thấy chồng cũng có vẻ không mảy may bận tâm. Quan trọng là vợ chồng tôi yêu thương nhau, đừng sứ hiều kính với cha mẹ. Rồi đầy khi có tiền, chúng tôi sẽ mua nhà ra ở riêng sau. Trước mắt đây là biện pháp tốt nhất cho cả chúng tôi và bố mẹ.
Chồng tôi hào hứng ra mặt khi được đề nghị sống cùng nhà vợ (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng trẻ lấy nhau khi chưa có nhiều tiền, nên mỗi tháng chúng tôi góp tiền ăn với mẹ chồng chỉ cho có, không tham vào đâu. Cũng may, bố mẹ luôn hiểu được cao, vẫn cứ lo cho chồng tôi với một khoản tích cóp khá.
Đối với bố mẹ thì tôi không phải động tay, động chân vào việc gì cả. Mẹ tôi ở nhà làm hết cho hai vợ chồng yên tâm đi làm. Chúng tôi tối về là có cơm ngon canh ngọt chờ sẵn sàng để mặc.
Bố tôi thì thường con rể còn lại một khoản tiền lẻ ra chạy việc cho anh vào vị trí ngon lành để nhanh chóng đính hôn và có thu nhập kha khá. Chuyện chạy việc đó tốn kém lắm, bố tôi phải lấy từ tiền tiết kiệm dành dụm của mình ra để lo liệu.
Nhưng bố tôi cảm không cho ai trong nhà được nói ra. Bố bảo: “Nó là đàn ông, sống cảnh ở rể đã khổ lắm rồi, giờ lại mang tiền ra mà đi làm, nghi bản thân mình tự thi được đi”.
Ròng rã như vậy suốt 7 năm qua, vợ chồng tôi cũng đã có vốn liếng kha khá, đủ để tự mình bươn ra. Tôi đã nhiều lần đề nghị với chồng chuyện mua nhà riêng nhưng anh cứ gạt bỏ, làm tôi cảm thấy lo lắng. Chồng tôi bảo: “Anh quỹ và thương bố mẹ lắm, nên bồn mình cứ ở đây thôi”.
Thời gian đầu tôi nghĩ thế thật, nhưng rồi, khi nghe được câu chuyện của chồng với mẹ chồng ở quán nhà, tôi mới đỡ ngờ việc gia đình mình bấy lâu nay đang bị lợi dụng.
Trong cuộc nói chuyện đó, tiếng mẹ chồng tôi oang oang trong điên thoại: “Con cứ ở đây cho mẹ, tội gì phải ra ở riêng, bỏ hàng đống tiền ra mua nhà cứa, tốn kém. Ông bà ấy có điều kiện, lại thương con gái, ở đây còn nhờ cậy được nhiều cái.”
Hằng ngày, ở đây lại ra sau này thì em có về, có chia chắc nhà cửa gì cũng tháng hai vợ chồng con, cứ giắt dịp tiến để mua nhà, sau này thì em trai nó sẽ sống ở đây, khỏe mà chắc đươc cái gì đâu.”
Phát hiện âm mưu của chồng, tôi càng suy nghĩ và sợ hãi những toan tính của anh (Ảnh minh họa)
Tôi xót xa mặt mày khi hiểu ra âm mưu của hắn. Tôi hầm hầm lúc đó, nhận dịp chồng về quê, tôi đã lục lọi khám cả phòng của hai vợ chồng. Tôi phát hiện ra rất nhiều phiếu ghi chuyển tiền của chồng gửi về quê.
Tháng nào chồng tôi cũng gửi gửi một khoản lẻ cho mẹ đẻ. Chuyện này từ hồi chung tôi cưới xong chẳng phải bấy giời khó giải. Thì ra, ngay từ sau khi cưới, anh ta đã xác định muốn giúp đỡ gia đình mình, mẹ lại nhà ấy, chấp nhận ở rể để rồi có bao nhiêu tiền cứ gửi hết về cho bố mẹ ở quê.
Tôi cực kỳ ngại ngùng, nhưng phải giữ im lặng vì không muốn bố mẹ chồng biết. Đối với chồng vậy, tôi sẽ bắt anh ta phải đưa hết tiền bạc tích cóp giữa hai vợ chồng để mua nhà riêng. Còn nếu không, tôi chẳng thà ly hôn chứ không muốn mình và bố mẹ tôi bị lợi dụng mãi như thế này.