Bài viết này kể về một khoảnh khắc nghẹn ngào giữa hai chị em gói gọn trong một cuộc trò chuyện đầy cảm xúc về tài chính và tương lai.
Tôi đang ngồi thẫn thờ trên ghế sofa thì điện thoại bỗng reo lên. Khi nhìn thấy người gọi đến là chị gái, tôi nhanh chóng bật máy.
Sau vài câu hỏi thăm hỏi thông thường, đầu dây bên kia điện thoại vẫn im lặng với giọng chị gái mời chào:
– Nay chị gọi điện là có chuyện muốn bàn với em. Em xem có thể cho chị vay 4 tỷ được không?
Tôi sững sờ, nhất thời không biết trả lời thế nào. 4 tỷ không phải là số tiền nhỏ.
– Anh chị đang gặp khó khăn trong công việc, các cháu đi du học nên không có dư tiền. Cũng nói thật, không biết xoay tiền đâu ra, hết cách nên chị phải vay em.
Giọng chị gái đầy bất lực. Tôi hết một hồi thắt lòng, cố gắng bình tĩnh lại rồi nói:
– Chị ở, đây là chuyện lớn, em phải bàn bạc với vợ. Chị đừng lo lắng, em sẽ liên lạc lại với chị ngay khi có thể.
– Được rồi, các em hãy bàn bạc kỹ càng đi. Nếu thực sự khó khăn quá thì cũng coi như chị chưa nói gì đi, chỉ đừng đừng làm ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng hai đứa.
Cúp điện thoại xong, tôi ngồi trên ghế sofa, lòng vẫn hoang mang loạn.
Nhận được cuộc gọi của chị gái, lòng tôi rất rối bời. (Ảnh minh họa)
15 năm trước, tôi vừa tốt nghiệp đại học thì chị gái và anh rể đã chăm lo cho tôi. Anh chị không chỉ hỗ trợ học phí mà còn tìm một công việc tốt cho tôi sau khi tốt nghiệp đại học như các mối quan hệ. Điều làm tôi cảm động nhất là anh chị đã tặng tôi một căn nhà trị giá 2 tỷ làm quà cưới.
Tôi nhớ, khi đó chị gái đã nằm lấy tay tôi và nói:
– Căn nhà này là quà cưới của chị và anh rể tặng em. Em phải thật tỉnh táo và quản lý tốt gia đình nhỏ của mình nhé.
Nếu không có món quà đó của anh chị, vợ chồng tôi vẫn phải sống rất chật vật, khó khăn. Giờ anh chị gặp khó khăn, chúng tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Còn chuyện mua nhà, trừ đi số tiền cho chị gái vay thì chúng tôi còn 1 tỷ đồng từ tiền để dự định mua nhà, cùng với 500 triệu tiết kiệm nữa, vợ chồng mình sẽ mua một căn nhà trả góp vậy.
Nghe những lời vợ nói, tôi mũi mỏng rồi nước mắt và cảm kích vô cùng. Tôi thật sự may mắn khi có một người vợ biết thông cảm và thấu hiểu như vậy. Tôi nhanh chóng gọi điện thông báo chuyện này cho chị gái, chị đã bật khóc và cảm ơn vợ chồng tôi hết sức.
Rất có thể, vợ chồng anh chị không trả lại được khoản tiền này. Nhưng thiết nghĩ, là người một nhà thì nên giúp đỡ lẫn nhau. Hơn nữa, tôi đã nhận rất nhiều ân tình của anh chị rồi, tôi không thể chỉ biết nhận mà không biết cho lại.