Khám phá cuộc sống học sinh đầu năm với những kỷ niệm đẹp và cảm xúc chân thật.
Biết được lý do, ai cũng dễ dàng khóc được cười.
Những ngày đầu tháng 9, học sinh nhiều nơi nôn nao trở lại trường, bắt đầu hành trình dung nạp kiến thức để dẫn lập đầy chiếc rương học vấn của bản thân. Vào ngày này, mỗi đứa trẻ sẽ có những cung bậc cảm xúc khác nhau khi được gặp lại thầy cô, bạn bè, vui có, buồn có, hào hứng có, dịu xíu cũng có… nhưng mối dây, hình ảnh một cậu nhóc tiểu học “đứng như tượng” ngoài cửa lớp không dám vào khi lần đầu trông thấy cô giáo chủ nhiệm khiến ai xem cũng phải chạnh lòng.
Theo sohu, khi vừa đặt chân đến cửa lớp với vẻ mặt cưng chiều này bỗng “chết lặng” phát hiện ra, người phụ nữ với vẻ mặt nghiêm nghị như hiện lành đứng trên bục giảng thực ra không phải ai khác mà chính là dị ruột của mình. Lúc này, nỗi cảm giác ráng rộ ban đầu trên khuôn mặt nhóc tì cũng chất chồng, cậu bé cứ tưởng mình đang đứng giữa bài kiểm tra của thầy giáo chủ nhiệm.
Ban đầu cậu bé rất hào hứng khi vào lớp vì được gặp bạn bè của mình.
Được biết, trong gia đình cậu bé có 3 người đều là giáo viên lần lượt dạy tiếng Trung, toán và tiếng Anh, một trong số đó là chủ nhiệm lớp của cậu bé. Song thực tế nhiều người cho rằng, một số trẻ rất thích có người thân trong gia đình làm giáo viên để không phải rời rạc, sợ hãi như những đứa trẻ khác, nghĩa rằng mình sẽ được quan tâm đặc biệt.
Tuy nhiên, trong tình huống của cậu bé tiểu học này, nhìn biểu cảm của nhóc tì, ai cũng đổ đoán được cậu là nhóc trẻ ngược lại, không mong muốn sẽ được người trong nhà dõi theo 24/24. Chỉ cần lơ là và mất tập trung, hoặc học hành sa sút thì đứa trẻ sẽ phải đối diện với áp lực lớn, lo lắng cô giáo sẽ làm mắng hoặc thất vọng về mình.
Khi thấy cô giáo chủ nhiệm là dị ruột của mình, cậu bé tiểu học đứng “hình”.
Sau khi câu chuyện dần trở nên khốc liệt cường cậu chủ nhiệm tiểu học trên đươc chia sẻ lây lan mạng xã hội, nó đã nhanh chóng nhận về vô số bình luận từ cộng đồng mạng. Nhiều người hài hước chia sẻ bản thân cũng từng rơi vào hoàn cảnh “trớ trêu” như thế.
Song, đây cũng là trường hợp hấp dẫn khắc phục biến và để lại cho nhiều người những suy nghĩ sâu sắc về vấn đề: “Khi ranh giới giữa gia đình và nhà trường bị xóa nhòa, liệu sự phát triển của trẻ có còn cân bằng?”. Với cậu bé ở trên, đối mặt với một giáo viên chủ nhiệm là dị ruột của mình, nó có thể là một thứ thách nhưng cũng có thể là cửa ngõ đưa thành công. Kết quả cuối cùng phụ thuộc vào thái độ của trẻ với hoàn cảnh.
Mặc dù cách giáo dục kiểu gia đình này nghe có vẻ hơi “đăng sợ”, nhưng đứng sau nó ẩn chứa rất nhiều tình yêu thương và trách nhiệm. Với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, người dì ở trên không những có thể theo dõi tình hình học tập của cháu bất cứ lúc nào mà còn quan tâm, hướng dẫn nhiều hơn trong cuộc sống. Hoàn cảnh giáo dục này dù nghiêm ngặt nhưng cũng có thể cho phép trẻ phát triển mạnh mẽ trong sự chăm sóc. Bên cạnh đó, nó còn là động lực để cậu bé cố gắng và đạt được nhiều thành tích tốt trong năm học mới.
Vì vậy, dù giáo viên chủ nhiệm của trẻ là ai, dù là người thân hay người lạ, mỗi bậc phụ huynh hãy là người trang bị cho con những hành trang quý báu để khi bước vào trường học, con sẽ biết mình nên làm gì và sẽ làm gì để có thể trở thành một học sinh không chỉ đương nhiên xử lý thể kheo, yêu bản kĩnh mà còn gặt hái được những thành tích khiến gia đình tự hào.