Ly hôn không còn là chuyện xa lạ đối với mọi người. Ngày nay, việc ly hôn thường xảy ra, khiến nhiều người phải đối diện với nỗi buồn và cảm xúc tan vỡ.
Ly hôn không còn là chuyến đi quá xa vời với mọi chúng ta. Nếu như trước đây, việc ly hôn còn là chủ đề khiến nhiều người bận tân xôn xao và sau mỗi cuộc chia ly, đối tượng bị chỉ trích phần nhiều vẫn là phụ nữ, thì giờ mối chuyến đã khác.
Ngày nay với quan điểm của xã hội có phần thoáng hơn, khi hai người không còn hòa hợp, chung sống hạnh phúc bên nhau, họ hoàn toàn có thể lựa chọn giải pháp chấm dứt cuộc sống gia đình để tìm một hạnh phúc mới.
Người phụ nữ cũng được bén vượng và cảm thông hơn sau sự đổ vỡ gia đình. Tuy nhiên, có những điều mà thời gian không thể xóa nhòa đi được, đó là sự tổn thương của những đứa trẻ.
Trên một nhóm facebook đông thành viên, một người vợ sau ly hôn đã chia sẻ câu chuyện của mình khiến nhiều người rơi nước mắt. Cuộc hôn nhân kéo dài 5 năm của cô đã phải chấm dứt. Thế nhưng cô không tưởng tượng nổi được cuộc sống hậu ly hôn lại khó khăn thế nào, nhất là với con cái.
“Mỗi người đều em buồn quá, tim đau như có dao cứa vào vậy. Vì chúng em lấy nhau vì có con, sau 5 năm chung sống không biết bao lần suy nghĩ bỏ nhau và cuối cùng đến thời điểm này, chúng em cũng quyết định bỏ lại 2 mẹ con.
Chồng em bảo em nhận nuôi con thì tự nuôi, 1 xu anh cũng không đưa, còn không nuôi được thì trả anh, anh tự nuôi và cũng không cần em đưa 1 xu. Và thế là chồng em đi, còn lại 2 mẹ con.
Con cứ ngã đau hay bị mẹ mạng lại khóc gọi: “Bố ơi cứu con”. Bé còn hay cầm cái máy tính bé xíu tình tình cánh mẹ hoặc cái điện thoại khiến điển hòa, quạt, tivi gọi đi để nói chuyện 1 mình: “Bố đang làm gì?”, “Bố ăn cơm chưa?”, “Tâm ăn cơm rồi”…
Ban đầu em chấp nhận ly hôn không một lời nếu kéo hay oán trách. Nhìn con như thế em lại viết bỏ hết tự trọng nên nhường vì con, nhưng anh ấy vẫn trả lời “không là không”.
Chẳng có người thứ 3 xuất hiện, mọi bắt hòa và áp lực cuộc sống khiến anh quyết định buông bỏ. Nhưng em nghĩ cuối cùng vẫn là hết yêu, chỉ nếu còn yêu thì sẽ vì yêu mà bao dung tất cả.
Ban đầu em có suy nghĩ đồng ý để anh gọi điện cho con hàng ngày và khi nào muốn thì tới thăm con, vì em nghĩ con có quyền được hưởng tình yêu của bố.
Nhưng giờ em lại nghĩ không muốn cho anh gặp con, đằng nào cũng không cho con 1 xu nào. Nó chẳng lẽ lặn lội bằng tình yêu hay câu nói được, nó cần tiền mới có thể ăn học và lần lần.
Con cứ ngã đau hay bị mẹ mạng lại khóc gọi: “Bố ơi cứu con”. (Ảnh minh họa)
Chỉ cho nó nói chuyện với bố hàng ngày, thỉnh thoảng gặp nhau thì nó lại nhớ bố. Thà không cho gặp, không cho nói chuyện để nó dần quen đi và không nhớ bố, chứ ngày mai l ần nữa nó sẽ tự quyết định tình cảm với bố.
Em đã quyết định như thế và nói chuyện với anh, anh phản đối nhưng không thuyết phục được em, rồi anh cũng đồng ý.
Những hôm nay đi làm nghe mẹ em gợi đi đến, cháu cảm động đi đến vơi con nhỏ, giải vơi gọi đến nói chuyện với bố, tự động vai bố rồi lại đơi động vai con nói chuyện 1 mình.
Em nghe mẹ em kể mà đau đớn, em khóc mãi từ trước tới giờ. Con em mới 3,5 tuổi các mẹ ạ. Giờ em phải làm sao?
Cứ cho con liên lạc và gặp gỡ bố rồi hàng ngày nghe con gọi bố tìm bố, hay cứ gắt gao không cho con liên lạc để 1 thời gian nó sẽ quen đi? Em thực sự bế tắc.
Câu chuyện ngay khi vừa chia sẻ đã khiến nhiều người cảm động rơi nước mắt. Ai cũng đều đế không khỏi xúc động trước những hành động của cậu bé tên Tâm.
Cha mẹ không còn hạnh phúc nên quyết định rời xa nhau, nhưng Tâm còn quá nhỏ để hiểu điều đó. Điều duy nhất cậu muốn là được sống cùng cả cha và mẹ. Những tiếng gọi bố, nhưng khi cậu bé cảm động trước tivi để gọi đến cho bố đã khiến ai cũng thương cảm.
Những tiếng gọi bố, những khi cậu bé cảm động trước tivi để gọi đến cho bố đã khiến ai cũng thương cảm. (Ảnh minh họa)
Rất nhiều chị em đã bình luận và đồng viên mong người mẹ trong câu chuyện sẽ luôn mạnh mẽ. Bạn càng sự động viên chia sẻ, các luồng ý kiến càng chia làm hai bên trái chiều.
Nhiều chị em cho rằng, người chồng đã dứt khoát ra đi, không còn một chất tình nghĩa nào thì không nên nếu kéo. “Là bố mà không chu cấp cho con lấy một đồng, liệu có xứng đáng là bố, được gặp gỡ con không? Con mình mà mình không lo thì còn lo cho ai. Mình nghĩ hãy lặng lẽ nuôi một chất như thế để con như vậy một thời gian rồi quen, còn hơn để người đàn ông ấy xuất hiện quanh quen.”, chị Kiều Phan bình luận.
Tuy nhiên, cũng có nhiều chị em cho rằng, màu thuẫn là chuyện của người lớn, trẻ con không có tội tình gì. Thành viên Hòa Tĩnh chia sẻ: “Mình nghĩ trẻ con luôn vô tội và rất đáng thương. Hãy bỏ qua sự cớp và cho con được gặp bố nó bàn ạ. Mình với chồng màu thuẫn chỉ bé không có tội gì nhưng mình cũng có điều hàng ngày khó lòng lắm.”
Sau rất nhiều những lời khuyên nhủ động viên từ mọi người, người mẹ trong câu chuyện đã lây động tình cảm, chia sẻ của mọi người.
Em đắm đuối không cho con gặp bố là do em xót con nhưng lúc nó nhớ bố thì lòng em rất đau.
“Em đã nghĩ rằng không cho nó quen thì nó sẽ quên đi, thỉnh thoảng cứ làm thế mà thôi, nhưng con gọi bố thì tội lỗi đã mời gọi.”
Về phần chồng em đã cố gắng gắng 1 lần cuối như nhưng anh vẫn kiên quyết đưa đi thì đừng quên em hạ thấp bản thân em, để sau này em không hối hận và thấy có lợi với con. Em cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã động viên em lúc này.”