Khám Phá Bí Mật Đáng Sợ Của Vợ Qua Lời Kể Hàng Xóm

Spread the love

Bài viết kể về kỷ niệm hồi nhỏ của tác giả khi sống trong một vùng quê nghèo và những khó khăn mà gia đình gặp phải.

Nghe những gì người hàng xóm nói lại, tôi như chết lặng đi…

Tôi lớn lên ở vùng nông thôn nghèo khó bên bờ nội. Tôi chưa bao giờ gặp mẹ kể từ khi còn nhỏ, chỉ nghe bà nội kể rành mạch mẹ đã sinh ra tôi và ly dị bố chỉ vài tháng sau đó. Kể từ lúc ấy, bố tôi thường xuyên có mặt, ruột rạc, ít khi quan tâm đến tôi. Tôi lớn lên với vầng tình cảm của bố mẹ nên thường xuyên gây gỗ, quậy phá, kết quả học tập ở trường càng rất tệ.

Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi đi làm ở một nhà máy gần nhà và gặp vợ tôi ở đây. Tôi đã yêu cô ấy ngay từ lần đầu gặp mặt. Lúc đó, tôi vẫn có tính cách ngớ ngẩn, nhà lại nghèo, cô ấy đã từ chối tôi. Vì cô ấy mà tôi đã thay đổi bản thân mình, tôi chăm chỉ làm việc, không quậy phá, gây gỗ nữa. Cuối cùng, tôi cũng nhận được cái gật đầu của cô ấy.

Tôi không ngờ ở nhà vợ đã vật vã đến như vậy. Ảnh minh họa

Sau khi cưới, vợ tôi sinh cho tôi một con gái vô cùng đáng yêu. Tuy nhiên, hoàn cảnh nhà tôi lúc đó rất khó khăn, bố và bà nội thường xuyên ốm yếu, con tôi mới chào đời nên càng khó khăn gấp bội. Mỗi chi tiêu trong nhà trông cả vào đồng lương công nhận eo hẹp. Thấy bé tác quái, tôi bàn với vợ sắp về miền Nam để tìm cơ hội đổi đời đi. Tôi tính sau khi có được công việc ổn định, tôi sẽ đón vợ và con về trong đó.

Và vào miền Nam, tôi xin làm ở một công trường xây dựng với mức lương khá. Công việc nặng nhọc, vật vã, tôi hiếm khi có cơ hội về nhà. Ngay cả những dịp lễ Tết, tôi cũng hạn chế vì quên về lúc giá tàu, xe khá đắt. Đôi lần, tôi tiết kiệm được khá nhiều tiền gửi về cho vợ.

Năm nay, dịp nghỉ lễ 2/9, tôi nhanh chóng thu xếp, dọn dẹp đồ đạc để về quê tham gia đình. Trên đường về, tôi vô cùng háo hức khi tưởng tượng ra những khuôn mặt vợ, con gái, bà nội… những người mà hàng ngày tôi chỉ được nhìn qua màn hình điện thoại.

Khi về đến nhà, tôi rạo rực nước mắt khi đươc ôm chầm lấy vợ và con gái. Con gái tôi đã lớn thêm rất nhiều. Sau khi nói về câu chuyện, vợ tôi vẫn chạy vào bếp nấu cơm. Tuy nhiên, tôi để ý thấy, tay cô ấy có vẻ bị đau và chân cô ấy đi tập tễnh. Tôi hỏi thăm cô ấy chỉ nói rằng do đi xe máy không cẩn thận nên bị ngã.

Thấy tôi về thăm quê, một số người hàng xóm cũng tỉ tê. Khi tiệc của gia đình diễn ra, bà hàng xóm thân thiện ra góp đồ, bà có ghé tai nói với tôi rằng: “Cháu thật có phúc mới được cày Phương (vợ tôi) làm vợ. Con bé vừa đẩm, vừa chăm chỉ lại chịu nhiều thiệt thòi. Nhìn chân tay nó kìa, làm việc nặng nề nên bị thương, thèm gì hết cả.”.

Thấy tôi vể thăm quê, bà nói tiếp: “Cái Phương nó xin làm tạp vụ ở nhà hàng để kiếm thêm chất tiểu tiện. Hôm đó, do gặp phải khách hàng say rượu nên nó bị hành hung, chân mình đi tập tễnh như vậy.”.

Nghe bà nói, tôi chết lặng vì xót xa, vì thương vợ. Tôi đi làm ăn, vợ tôi đã chịu nhiều khổ đau, ám ảnh. Thời gian thấm thoát, công ty tôi có một dự án lớn, nếu tôi tiếp tục đi làm thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng để vợ ở nhà chịu đựng khó khăn, vật vã một mình tôi thấy không đành lòng. Mấy hôm nay, tôi viết tay lên tâm trạng nhiều mà không biết làm sao cho phải. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.

Back To Top