Khám Phá Bí Mật Về Anh Cậu Bạn Gái Trong Đêm Bất Ngờ

Spread the love

Một câu chuyện đầy cảm xúc về mối tình đầu sâu đậm nhưng cũng đầy biến động sẽ khiến bạn phải suy ngẫm.

Tôi thấy mình ngu dại quá, ai cũng yêu nhau từ gần 2 năm tôi lại không hề hay biết. Họ đã ngang nhiên cảm súng tôi, coi tôi như kẻ ngông nghênh…

Câu chuyện về cái đêm hôm đó có lẽ sẽ không bao giờ tôi có thể quên được. Nó sẽ ám ảnh mãi trong đầu tôi, dù cho sau này tôi có yêu ai, với ai đi chăng nữa. Nó là một nỗi đau về việc bị phản bổi. Nhưng tôi thiệt hại nặng nề là, sự phản bổi ấy lại diễn ra công khai ngay trước mắt mà tôi không hề hay biết.

Tôi và cậu ta quen nhau trong một lần tình cờ, không may, tôi đâm xe vào cô ấy. Chính tôi đã là người đưa cô ấy vào viện, điều trị, chăm sóc. Cô ấy bảo gia đình, người thân đều ở quê, cô ấy không muốn mọi người lo lắng nên không báo ai cả. Vì mình gây ra chuyện nên ngoài việc lo chi trả viện phí, tôi đã chăm sóc cho cô ấy cả tuần trời. Đó cũng là lý do tình cảm hai bên dần nảy sinh vì cô ấy là người ít nói rất nhã nhặn, khéo léo lại có gương mặt ưa nhìn.

Tôi dần nảy sinh tình cảm với cô ấy là người ít nói rất nhã nhặn, khéo léo lại có gương mặt ưa nhìn. (Ảnh minh họa)

Tôi đưa đón cô ấy đi làm sau khi xuất viện khoảng 1 tháng. Cứ thế, chúng tôi trở thành người yêu của nhau. Tôi rất hài lòng và hạnh phúc khi yêu được người con gái như vậy vì cô ấy ngoan lắm, nói năng lại dễ nghe, ở bên bạn gái lúc nào cũng thấy vui. Cô ấy cũng từng dẫn tôi về thăm quê một lần. Nhưng lần đó chúng tôi cũng chưa định cặp định đến chuyện hai đứa yêu nhau, mới chỉ như người bạn thôi. Bố mẹ cô ấy ở quê, hiện lành, chất phác, thật thà…

Thú thật yêu nhau nhưng tôi ít có dịp gặp bạn bè củ cô ấy. Cả hai chúng tôi đều bận. Bạn gái cũng đi làm từ sáng đến tối, tôi cũng vậy. Thỉnh thoảng tôi còn phải đi công tác. Thế nên cả hai lại dành cho nhau chỉ không muốn tụ tập bạn bè.

Tôi nhớ, lần đầu tiên tôi gặp anh ta là vào một ngày cuối tuần, khi tôi bảo bận không ghé qua như thường rỗi lại đến để gây bắt ngờ. Họ đang ngồi ăn cảm với nhau. Tôi hồi sướng sướng khi gặp cảnh ấy. Nhưng điều bỗng, dáng vẻ của cả bạn gái và hắn ta đều rất thân thiện. Bạn gái dịu dàng thì anh hết sức phóng khoáng, nhưng vì chưa quen nhiều nơi nên ít để ý qua đây chơi. Hắn ta cũng kiều rất thoải mái, tiện tán gẫu bện tôi, vẫn vai: “Cậu yêu em gái tôi là phải làm cho nó hạnh phúc đấy nhé, không thì chết với tôi”… Như gí họ thì làm sao tôi có thể nghĩ đó là mạn kịch đuợc.

Nhưng gí họ diễn là như thế thì làm sao tôi có thể nghĩ đó là mạn kịch được (Ảnh minh họa)

Vậy là tôi cứ hồn nhiên yêu, bất chấp vần thương xuyên gặp gã “anh hò” đó ở nhà bạn gái mình. Bạn gái tôi bảo hai anh em ở quê hợp nhau lắm, nên thi thoảng rảnh anh em hay qua đây chơi… Đã thế, mỗi lần gặp, cả hai người họ đều nói chuyện về ông chú, bà bác nào đó, kiểu như bình luận về họ khiến tôi càng định tĩnh mối quan hệ giữa họ là họ hàng.

Cho đến một ngày, tôi đi công tác xa và về sớm bắt ngờ. Tôi cứ tính làm như vậy để khiến bạn gái ngạc nhiên. Lúc đó, cũng phải tầm 12h đêm rồi. Tôi xuất hiện trước cửa nhà bạn gái và khựng lại khi thấy âm thanh trong nhà phát ra những tiếng cười khác biệt, lạ lẫm. Nhìn qua khe cửa, tôi rùng rợn chân tay khi thấy bạn gái đang ôm ấp gã “anh hò”. Tất nhiên, cảnh tượng đó không thể nào là anh – em trong dòng họ được. Xung quanh, đống quần áo ngổn ngang vất tứ tung dưới nền nhà.

Cô ta và người tình đã lừa dối tôi một cách trơ trẽn và thô bạo (Ảnh minh họa)

Trời ơi, tôi không tin vào mắt mình nữa. Tôi đã bị lừa, còn bị lừa một cách đần độn. Thật ra họ thông đồng với nhau. Lý do vì sao ư? Không cần hỏi tôi cũng biết, là vì tôi có tình. Tôi không khoe khoang như nhưng thực sự so với những người đàn ông ở độ tuổi tôi thì tôi đưa ra giá trị về tài chính. Từ khi yêu đến giờ tôi cho bạn gái khá nhiều tiền. Thậm chí cái tiền thuế mồ côi của chúng ta cũng là do tôi trả hàng tháng.

Đêm hôm đó, tôi đã không dám mở cửa bước vào. Tôi quay về. Tôi làm thế không phải vì nghĩ cho cô ta mà nghĩ đến danh dự của chính mình. Nếu tôi bước vào, tôi sẽ phải đối diện với cái cảm giác hai người họ cứ ở mà bị vẫy bãi lộ. Chẳng thà tôi quay về…

Ngày hôm sau, tôi nhận tin chia tay. Tôi nói chỉ yêu cô ta cho chơi bời thôi, không có ý định gần gũi nhau. Tiền tôi cho cô ta chỉ là trả cho sự mua vui. Đó là cách duy nhất mà tôi nghĩ được để giữ lại chất danh dự cuối cùng trong một cuộc tình mà tôi phải trả giá quá đắt.

Back To Top