Bí ẩn Nhật Ký ‘Em Nhớ Anh’ Khiến Chồng Hối Hận Suốt Đời

Spread the love

Bài viết khám phá những tâm tư và cảm xúc của một người đàn ông khi đứng trước quyết định ly hôn, mang đến những chiêm nghiệm sâu sắc và chân thật.

Tôi đã nghĩ ngợi rất nhiều về chuyện này, không biết có nên ly hôn hay sẽ làm lặn đi mọi chuyện để cố gắng giữ gìn mái ấm. Tuy nhiên, những biểu hiện của vợ cũng chưa rõ ràng, tất cả chìm vào trong ngổn ngang của nhật ký.

Người đàn ông cả ngày đi làm vất vả, lo lắng kiếm tiền để nuôi con, lo cho gia đình sớm tối, sắp sửa nhà cửa mà lại bị vợ cảm thấy lạnh, tôi thực sự cay cú. Nói chuyện với người bạn thân, anh ấy cho tôi lời khuyên rằng, phải ngồi lại nói rõ ràng với vợ để rõ ngọn ngành, tránh hiểu lầm có thể xảy ra. Nhưng hiểu làm sao để có thể, có lẽ đã viết rõ ràng như thế trong nhật ký, huống hồ trong quá khứ về tôi đã từng có một mối tình sâu nặng chẳng thể nào quên.

Tôi hằng… tôi định sẽ phải mất mặt, khiến vợ phải mất tất cả, không còn gì hết vì ngồi nhà này đúng tên tôi, tất cả mỗi thứ đều do tôi quản. Tiền bạc cũng là do tôi kiếm, vợ chỉ ở nhà nội trợ trông con. Người đàn bà có phúc lắm cũng để tôi phải chôn chặt kiếm tiền, hết lòng vì gia đình mà không biết hưởng…

Thế nhưng ngày ngày theo dõi vợ, tôi không thấy vợ ra ngoài, chỉ ở nhà chăm con cái, dọn dẹp sản nhà riết đi chỉ trọi lại nhanh chóng về nhà nếu như trở chồng. Đã hơn 3 tháng qua, tôi theo dõi từ bến cũ chỉ của vợ mà không phát hiện ra dấu hiệu gì.

Lần ấy, nhân tiện vợ về quầy ngoại tôi đã lén lút đặt camera trong nhà để vợ không phát hiện. Tôi định âm thầm theo dõi vợ xem cô ấy thực sự đang làm gì, có lẽ lên lớp đi đâu trong chuyện công việc của tôi hay không. Nhưng tất cả đều… không thấy. Vợ vẫn là người phụ nữ sớm tối ở nhà, ăn uống ngủ nghỉ với con, chăm sóc gia đình, dọn dẹp nhà cửa.

Chỉ một lần duy nhất tôi thấy vợ ngồi khóc bên cuốn nhật ký sau khi viết dòng chữ đó và nhận ra, vợ vẫn thươnng nhớ tình cũ mà không mang đến chồng. Bấy lâu nay như vậy đều có nói chuyện với tôi, tôi gần gũi cũng vậy cũng đầy ra, nào có ngờ ngại gì với chồng. Hòa ra trong lòng người phụ nữ đó đã không có chỗ cho tôi mà chỉ có chỗ cho người đàn ông cũ.

Và tôi đã lờ mờ nhận ra, vợ vẫn thường nhớ tình cũ mà không mang đến chồng. (Ảnh minh họa)

Tôi làm luôn chuyện và cũng chuẩn bị tâm lý cho chuyện ly hôn. Tôi chẳng thể chấp nhận người đàn bà của mình ngoài tình dù chỉ là từ từ trên.

Tôi viết cuốn nhật ký vào mắt vợ kèm theo định ly dị khiển vợ vỗ cùng choáng vàng. Nhưng điều khiển tôi choàng hẳn cả chỉ là, cô ấy không do dự quá 2 giây, kỳ vào từ định ly hôn ngay tức khắc và dẫn đưa con về nhà ngoại.

Những ngày tháng sau đó không nhẽ nhà nhưng như tôi tư tưởng cứ hướng đến. Vợ con đi đi để tôi một mình trong cơn nhà, cô đơn và trống trải cùng. Tôi thấy hụt hẫng khi bỗng dưng gia đình lại ra nông nỗi này.

Một hôm ngồi dọn dẹp tôi bất ngờ phát hiện một cuốn nhật ký khác trong ngân tủ của vợ. Dòng chữ ghiền đi, nhưng trang giấy đầy nổi thống khổ và cô đơn. Tôi cứ tưởng cô ấy viết cho người đàn ông khác nhưng khi đọc đến trang thứ 5, tôi bàng hoàng phát hiện người đàn ông đó không ai khác chính là mình.


“Em nhớ anh, chồng của em.


Mỗi ngày, anh đều nói đi làm để kiếm tiền vì mẹ con em. Anh làm sớm làm tối, có khi nào biết em ở nhà với con như thế nào.


Từ khi chúng mình kết hôn, anh không cho em có được cảm giác yêu thương gần gũi. Anh chỉ biết kiếm tiền và tiền. Anh có tiền như anh có hiểu, với em, tiền không phải là tất cả, em cần những giây phút vợ chồng thùy thảo bên nhau, cùng vui vẻ với các con thay vì cứ việc nhà là anh ôm máy rồi kêu mệt, đi ngủ…


Em ở nhà nội trợ như ý nguyện của anh nhưng anh có biết cảm giác có độc và nhầm chán, xấu hổ đến mức nào khi người ta dị nghị em là kẻ ăn bám chồng. Em mong muốn được những ngày vui vẻ đi chơi, du lịch cùng anh nhưng tất cả chỉ là những chuyện công tác dài không thể cho vợ đi cùng.


Em khát khao được đi làm nhưng anh nhất định không cho em kiềm tiền vì sợ người khác chiếm con không yên tâm. Em cũng khắc ghi ghi việc trong nhà này, anh lấy về và hàng tháng vẫn cho một cục tiền với nhiệm vụ chăm con thật tốt.


Em thêm ăn gõi, em thích đi đi đầu, anh đã biết chưa? Đã bao giờ anh tưởng em một món quà, mua cho em một bộ váy nhân ngày này ngày nọ…


Em thực sự nhờ anh, rất nhớ anh của ngày xưa, của ngày chúng mình còn yêu thương mặn nồng, hẹn hò lãng mạn. Anh đã đâu rồi…”.

Tôi bàng hoàng phát hiện người đàn ông vợ nhắc đến trong nhật ký không ai khác chính là mình. (Ảnh minh họa)

Đọc đến đây tôi thực sự nhận ra bản thân tôi đang trái nghiệm nỗi đau, nhiệm vụ chăm sóc con cái đang được diễn ra, tiền bạc thì sẵn có, gia đình vẫn êm ấm mà lại thiếu đi cảm giác gần gũi. Tâm trạng thực sự đặt ra rằng, tôi phải làm sao để cô ấy quay lại, để cô ấy hiểu và tha thứ cho cái gia đình vốn đang tan đàn xẻ nghé này?

Back To Top