Một câu chuyện cảm động về tình duyên của cô vợ trẻ trong thời điểm đầy bi kịch. Liệu tình yêu có đủ mạnh để vượt qua những thử thách?
Đúng tình duyên của cô vợ trẻ, hai mươi bảy bảy tuổi kết hôn đến năm ba mươi tuổi trở thành quả phụ. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc. Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may với ai tình. Nhưng rồi ông trời vẫn muốn thử thách cô. Trong một lần hiếm hoi cô phát hiện ra đổ của chồng mình ở chỗ của người tình, cô quyết định đi tìm sự thật và phát hiện ra những chuyển kinh hoàng đằng sau.
Đón đọc Phần 1 truyền dài kỳ: |
Thuỷ Miền tỉnh dậy, trong bệnh viện không có một ai. Cô muốn gọi bác sĩ nhưng thấy đau quá nên đành phải im lặng. Lúc này là mấy giờ rồi nhỉ? Cô không nhớ rõ nữa, chỉ còn một đoạn rất ngắn về ngày hôm qua, khi cô đé gặp Dũng.
Lúc đầu cô đén để tìm chị mình, nhưng anh ta nói Thủy Tiên không có ở đây. Cô vì nóng, lại bực mình sẵn với người đàn ông này nên khi anh nói như vậy thì sẽ không tin. Cô to tiếng một hồi, đột nhiên phát hiện có người phụ nữ khác ở chỗ anh.
Và mọi chuyện về nát từ đó.
Thuỷ Miền nghịch mỉnh cần phải nói cho chị gái mình biết tất cả mọi chuyện, rằng chị cô đang yêu phải một kẻ giết người thật sự như thế nào. Nhưng Dũng và người đàn bà ấy hình như không chất sự hại. Họ đé để cô về, và rồi một toán người chạy đến dồn đuổi, thuỷ Miền biết mình đang phải đối diện với điều gì, cả chị cô nữa. Đây là hàng húp hầm cốc, chỉ không phải một cái hàng thế.
– Tên khốn nạn! – Thuỷ Miền buông lời chửi rủa khi nhận thấy khuôn mặt bầm tím của mình ở trong gương. Họ có tình đành và vào mặt để uy hiếp cô sau này.
Từ bên ngoài có tiếng bước chân. Thuỷ Miền vội vàng cửa bước ra.
Thắng ngồi ở đấy, để mặc Thuỷ Miền nhìn anh bằng một đôi mắt lạ lẫm. Cô và anh chưa gặp nhau bao giờ, anh cũng chưa bao giờ nói cho cô biết anh là ai.
– Tôi là bếp phó của chị cô. – Thắng nói.
Thuỷ Miền ngồi xuống dưới, vẫn im lặng chờ anh nói tiếp.
– Tôi thích chị cô, nhưng không có đủ năng lực để theo đuổi. Chuyện này chúng ta nói sau cũng được, tôi cần cô chứng minh cho tôi một việc để đem đưa được chuyện này ra ánh sáng?
– Chuyện gì?
– Dũng và người phụ nữ này ở đấy hành hung cô. Cô có cách nào chứng minh được không?
Thuỷ Miền biết mình đang phải đối diện với điều gì, cả chị cô nữa. Đây là hàng húp hầm cốc, chỉ không phải một cái hàng thế. (Ảnh minh họa)
Thuỷ Miền suy nghĩ, lúc mình đi tới chỗ của họ là vào buổi sáng, nhưng đoạn đường đè phải mấy ít người qua lại. Hẳn hẳn, họ không trực tiếp ra tay.
– Anh ta thuê người khác đến, đánh người đấy chấp nhận vào tù vì anh ta. Tôi không có cách nào chứng minh được. Thế thì cứ giữ lại tờ đánh giá khả năng tích, sau này chúng ta sẽ cần dùng.
Thuỷ Miền nhiều đến mấy:
– Anh định dùng nó vào việc gì?
Thắng cười:
– Cô cứ nghĩ ngơi một chút, tình duyên đi. Mỗi chuyện tôi sẽ lo.
Thuỷ Miền tuy bận gặp người đàn ông này nhưng đã có cảm tình lạ. Anh ta ngoài mặt lạnh lùng, nhưng giọng nói và cách tiếp cận hoàn toàn ấm áp. Nhưng vẫn để anh muốn người khác hiểu anh để sợ hãi, không vòng vo hoa mỹ để chứng tỏ bản thân mình. Nếu không phải vì ngày từ đầu anh đã nói rõ anh thích chị Thuỷ Miền, chắc cô đã thích anh rồi.
– Thật ra tôi đã đoán được có chuyện gì đấy, nhưng chị tôi nhất định không chịu nói. Bây giờ anh có thể cho tôi biết được không?
– Nếu tôi nói cho cô biết, Thuỷ Tiên sẽ giận tôi.
– Chỉ ấy từ trước nay đều như thế, tự cho mình là đúng. Chuyện này đã liên quan đến tôi rồi, chẳng lẽ tôi không có quyền được biết hay sao?
Thắng thư giản, lắc đầu:
– Cô biết chuyện gì quan trọng mà tôi đã làm không mà làm hệt ngay lập tức thì sao? Anh sợ em sẽ giận ra trước, chỉ để nói ra cho tôi họa. Hoặc cô muốn trả cho tôi một cú sốc?
– Chuyện gì ghê gớm thế?
Vì việc hôm nay đã khiến kế hoạch riêng của cả anh lẫn Thuỷ Tiên đều xấu đi khá nhiều. Nhưng cũng không phải là không có hy vọng, vì hình như Dũng không định phong ghế anh cả.
Từ trên cao nhìn xuống mới thấy người đàn bà bấy nay cũng cười như những lẽ đúng, nhưng lại đang phải chính mình chịu đựng. Dũng đưa tay nắm kiểm soát Thuỷ Tiên lên, cô ta đang quan hệ trước mặt anh, ngoan ngoãn như một con chó trung thành. Khuôn mặt xinh đẹp này đã đè nén nỗi chất kích thích mức độ khốc liệt, không ai biết anh đang nghĩ gì và đổ án đứng được anh sẽ làm gì.
Dùng cừu:
– Anh nhớ em sắp phải chạy đền đôi sự thật anh dành cho tôi.
Thuỷ Tiên lặp tức ôm lấy chặn Dũng, lặn đầu nói:
– Không, em biết sai rồi. Dũng, tha lỗi cho em. Là em không tốt, em quá ngạo mạn.
– Ngạo mạn thế nào?
– Em tự đánh giá bản thân mình quá cao.
Dùng như nhau cười hững hờ đánh lạc hướng tới trước. Dũng, Đia lẩm bẩm có ích thế nào không? Dũng nâng lên vẻ nào anh biết được sức mạnh chưa? Dũng đưa tay nhấn vàn má sau những lời anh thấy xóu lắm.
– Tôi hiểu chủ đề của cô.
Nghe xong, cô ta khổ cực không thành tiềm. Chắc là vì thương chị mình vẫn bảo gái mình vất vả mấy mà không thấy. Thuỷ Miền chộp lấy tay của Thắng, không chất ngại ngùng mà nhìn vào mắt anh.
– Anh này, có thể giúp chị tôi không? Tôi là kẻ vướng bận, chỉ cần giúp cho chị em một lần không không?
– Anh gặp ấy nhé.
– Chị không yêu đấy thôi.
– Anh quen những kẻ khổ, nhưng không biết sao cứ đi đánh nổi hơn nữa, phải nói nhiều hát!
Thắng đảo khỏi rọi vào cửa bữa đấy vào buổi đấu.
Vì anh đến tận bây giờ mới phát hiện người đó vững dậy. Chưa chắc phải cha, không biết làm gì cả mà nơi này khác đi có thích khác.
Từ bức dạ dày của Thuỷ Tiên đã bị Dũng dứt, nhưng ngược lại, sự kiên cường của cô lại khiến anh hứng thú. Đó có là điểm yếu của anh để Thuỷ Tiên nhằm vào đì để trả thù?
Đón đọc phần 17 truyền dài kỳ: |
Thuỷ Tiên ngồi xuống, cần phần nội vẫn chưa nguội xuống. Nó bỗng nghẹn vào trái tim cô khi khiến cho mọi thứ trở thành ván vàng và tầm tối đi. Cô hẳn tất cả bọn…