Chọn Trai Quê Làm Bến Đỗ: Câu Chuyện Mất Trắng Tiền Từ Người Tình Cũ

Spread the love

Một hành trình từ cuộc sống bình dị đến những ước mơ xa vời, nơi tình yêu phai nhạt và mối quan hệ gặp sóng gió.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi không muốn trở về thành phố quê hương. Thú thật, cuộc sống chốn đây chưa bao giờ là mơ ước của tôi. Bố mẹ tôi ở quê, gia đình chỉ có 2 chị em. Bố mẹ luôn mong tôi về gần nhà, lấy anh chồng cày quanh bến gia đình. Bản thân tôi cũng chỉ mong có vậy. Tuy nhiên, khi tốt nghiệp xong tôi chưa có công việc, tiền bạc cũng chẳng có gì nên tôi phải ở lại thành phố khoảng 3 năm.

Trở lại quê cho tôi một nhan sắc hơn người, đó cũng là lý do tôi gặp và yêu được một anh chàng thiếu gia con nhà giàu. Anh ta mê tôi lắm, cung phụng, chiều chuộng tôi hết mực. Trong lòng tôi cũng chỉ có đôi chút rung động mà thôi. Tôi trân trọng tình cảm mà anh dành cho tôi, nhưng về cảm xúc thì không đồng điệu nhiều. Hơn nữa, tôi đã từng về gia đình anh trai và phải chịu sự ghẻ lạnh, khinh thường của mẹ anh. Điều đó làm tôi tức điên và biết là sẽ không thể nào có mối quan hệ lâu dài với anh được. Mẹ anh sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó. Bà ấy sẽ tìm mọi cách để phá. Mà tôi cũng không có ý định làm dâu nhà giàu như vậy.

Trở lại quê cho tôi một nhan sắc hơn người, đó cũng là lý do tôi gặp và yêu được một anh chàng thiếu gia con nhà giàu. Anh ta mê tôi lắm, cung phụng, chiều chuộng tôi hết mực. (Ảnh minh họa)

Nhưng tôi không chia tay. Thời điểm đó tôi chỉ mong kiếm được một công việc tử tế, làm ra tiền, tích góp lại rồi về quê. Tôi bắt đầu lên kế hoạch kinh doanh cho cuộc đời mình. Anh ta quá giàu có nên chẳng thể nghĩ tới tôi. Chỉ cần tôi muốn là anh ta sẽ mua tặng. Cũng như vậy, khi thì là những món đồ vật chất, giá trị, khi thì là tiền mặt, tôi “moi” được, lắng lại để làm vốn riêng cho mình. Tôi đóng vai cô ngốc nghếch, nghe lời và hết mực chung thủy.

Cùng thời điểm đó, tôi gửi tiền về quê cho bố mẹ, nhờ bố mẹ tìm việc giúp. Ở nhà, bố mẹ chạy cho tôi và vào một chân làm ở cơ quan nhà nước, cách nhà có vài cây số. Sau khi đã có đủ vốn linh tinh, công việc ở nhà cũng đã xin xong, tôi kiên quyết phải về quê về với bạn trai nhà giàu đó. Anh chẳng đợi, tìm cách níu nhưng tôi cũng quyết tuyệt. Tôi bảo gia đình anh không chấp nhận tôi, gia đình tôi cũng không cho lấy chồng xa, không thể nào đến với nhau được. Không còn cách nào khác, anh phải đôn đẩy buông tay.

Tôi trở về quê với khoản tiết kiệm kha khá tích góp được. Tôi đi làm và có thu nhập tạm ổn hàng tháng. Nhìn cuộc sống sung túc như thế của tôi, bố mẹ cũng tạm hài lòng. Điều cần nhất bây giờ là tôi cũng đã 27 tuổi, sớm yên bề gia thất thì bố mẹ mới yên tâm.

Tôi nhận lại yêu một chàng trai cùng quê, có vẻ hiền lạnh, từ tốn (Ảnh minh họa)

Từ trước đến nay tôi là một cô gái không mướn cầu nhiễu, thế nên tôi nhanh chóng nhận lại mối mai mối của một người quen để gặp anh. Người đàn ông này hơn tôi 1 tuổi, cách nhà tôi khoảng 5km. Mới thứ đến đều khá 5 bận khi công việc anh ta cũng tạm, ngoại hình khái niệm, xứng đôi vừa lứa. Tôi thấy anh ta cũng có vẻ nhiệt tình, quan tâm và nghiêm túc với mối quan hệ này. Anh ta bảo thích tôi từ lâu rồi nhưng hồi đó từ đỉnh trở về thành phố nên không dám đặt vấn đề với tôi. Tôi thì đi học xa nhà từ nhỏ nên cũng không biết nhiều lắm, nhưng về tôi thì hầu như ai cũng biết.

Anh bảo tự hào về tôi làm khi tôi còn trẻ, cuộc sống gia đình trước đây khó khăn mà có được mỗi thứ như hôm nay là giỏi lắm. Tôi chỉ cười. Chúng tôi yêu nhau khoảng 7 tháng thì hai bên gia đình giục cưới. Lúc này tôi nghĩ cũng hợp lý rồi. Bạn bè tôi ai cũng có gia đình cả, tôi cũng đang ở tuổi đẹp để kết hôn.

Tuy nhiên, lúc này anh ta bận với tôi đang dồn vốn làm một việc lớn lắm, lại rất nhiều, sau việc này anh ta mới cứ nghĩ đơn giản làm ăn. Tôi bảo anh cứ lo liệu mỗi thứ xong xuôi rồi hai đứa lành rồi làm ăn càng tốt. Tới quý về nhà thì anh ta bảo có đám dự là ầm ĩ lắm.

Tôi quyết định chia tay. Anh ta cũng hứa với tôi khi nào có tiền sẽ trả lại sòng phẳng số vốn mà tôi góp. Tôi cũng chỉ còn biết hy vọng chờ đợi không làm gì hơn.

Đầu đèn hẳn ấy, chỉ 2 tháng sau anh ta cưới vợ. Giờ thì không còn bê bối gì hết. Anh ta bảo là người con gái này tốt, không chỉ anh ta nghèo mà vẫn đồng ý cưới thì cũng nghĩ cũng đáng để tìm.

Tôi hồi thì biết rằng vẫn yêu nhau trước đó khá lâu. Hóa ra, trong câu chuyện này, tôi là con ngốc bị lừa gạt. Nhưng tôi cũng chỉ biết im lặng vì tôi hiểu, cuộc đời này thực ra có rất nhiều toan tính cho mình thì cũng có ngày lật đổ giá trị lẫn nhau.

Back To Top