Yêu Kẻ Giết Chồng – Tập 8

Spread the love

Một câu chuyện đầy cảm xúc về mối tình nghiệt ngã và những bi kịch không thể tưởng tượng nổi của con người.

Đường tình duyên của cô vợ không suôn sẻ, hai mươi bảy tuổi kết hôn để nhận lấy nỗi đau. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc.

Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may bây giờ. Nhưng rồi ông trời vẫn muốn thử thách cô. Trong một lần hẹn hò, cô phát hiện ra điều bí mật của mình ở chốn người tình, cô quyết định đi tìm sự thật và phát hiện ra những chuyện kinh hoàng đằng sau.

Đón đọc Phần 1 truyền dài kỳ:

Yêu kẻ giết chồng

bắt đầu từ 19h00 ngày 9/9 tại mục

Eva Yêu

.

Được hay biết trước khi ra khỏi nhà Hùng còn nói tôi sẽ trở về để ăn cảm tối, cả tuần anh bận bịu với mấy cái máy móc, người đầy dày mùi, xa cách với con. Anh còn hứa khi trở về sẽ có quà cho cô. Kết quả là buổi tối hôm ấy anh không trở về, người ta nói anh bị đâm chết khi sang đường, không còn nguyên hình dạng. Cô không tin vào sự thật nhưng không có cách nào chối cãi được. Anh đã chết, đã bỏ cô đi thực sự.

Hai năm qua, hàng nghìn lần mắt cô lại lẻ loi gọi. Cô không yêu ai, chỉ bận tâm cho Cam thật tốt. Giờ đầu của anh, cô nhốt mình trong phòng cả ngày. Mẹ chồng, em gái cô phải đến cầu cứu mấy lôit được cô ra. Nhiều người nghĩ cô bị trầm cảm, nhưng trầm cảm thì biết đâu có thể có dùng khi biết được, còn bây giờ, cô không dám.

Thùy Tiên vừa nhặt rau, mắt vừa nhìn đăm đăm về phía trước khi khiến bếp trưởng phải huýt tay Thắng. Anh ta ghé tai Thắng nói nhỏ:

– Con bé này mấy ngày nay như bị quỵ lây mất hồn vậy.

– Anh quan tâm làm gì, chuyện buồn của người ta cứ làm như chuyện cười. – Thắng không nhịn Thùy Tiên mà nói.

Sự thật anh cũng đã để ý thấy cô mấy ngày hôm nay không được vui, dường như có tâm sự gì khó nói. Thùy Tiên vẫn là người mạnh mẽ, không muốn người khác lao tâm khổ tứ về mình nên làm gì cũng tự mình giải quyết.

Bếp trưởng chẹp miệng:

– Tôi thì tôi muốn hai người tốt lên một chút, ấy vời mà… cặp ngón lắc làm. Yêu đương là không ngồi một chỗ được, vào tiệc đến mà giành giật đi. Giờ thì hay rồi, người ta là sếp của cặp, quyền hay tiền gì cũng định liệu hẳn, có muốn giành cũng không giành được.

– Ai nói tôi sẽ giành?

– Cặp…

– Tôi tốt với Thùy Tiên đã có đôi đồng nghĩa với việc tôi thích cô ta? Chẳng qua tôi gà trống nuôi con, cô ta cũng chẳng hơn gì tôi nên tôi thấy thông cảm. Giúp một chút không được sao?

Bếp trưởng bùm môi như không tin:

– Chắc có gì đó là ông nào làm mấy chuyển đồ cả. Bình thường ả, thích thì tiễn đến, không thích cũng chẳng phải làm khác được, chỉ bỏ việc làm gì làm gì cũng giúp.

Thùy Tiên vẫn là người mạnh mẽ, không muốn người khác lao tâm khổ tứ về mình nên làm gì cũng tự mình giải quyết. (Ảnh minh họa)

Bị bếp trưởng bắt gặp, Thắng tròn mắt nhìn anh ta. Đúng là cao ráo, hóa ra anh ta theo dõi anh bấy lâu mà không biết. Không chỉ anh ta là gian điệp, cái gì xấu xa của nhà bếp này cũng bị đem ra ngoài hết. Nhưng đến ông đàn ông ấy thì chắc chắn là việc rảnh rỗi ấy là gì.

– Hai người đang nói chuyện gì mà cũng chẳng thẳng thắn nhỉ?

Hai người ngần ngại nhìn Thùy Tiên đang cốt ra vui vẻ. Cô thấy rõ ràng có chuyện thật mà.

Không nhịn được, Thắng buông đũa xuống rồi kéo tay cô ra ngoài.

– Anh làm gì vậy?

Bếp trưởng khoanh tay, lắc đầu:

– Đây mọi người xem, cặp ta có mưu độc bắt chính còn tẩy ra mình là quần tỳ. Thật tình, tự làm khổ bản thân.

Thắng nhìn Thùy Tiên bằng một đôi mắt dữ dội, anh không chỉ chửi khi thấy cô cứng nhắc quá. Cô não làm gì cũng vẽ ra kịch bản cùng đắp ra hình mờ nhạt. Đúng lúc mấy hôm nay cô sao vậy? Làm việc thì không đến được nơi đến mức, bảo gì cứ ngửi ngửi cái nướng ra.

– Rốt cuộc mẹ mấy hôm nay cô sao vậy? Làm việc thì không được đến nơi đến mức, bảo gì cứ ngửi ngửi cái nướng ra.

– Thế mà tao sáng nay là Anh ngắn sau bét hèn rồi. Khó sau qua lúc điều trang trọng vì gợi đi qua có mấy cái rơi xuống sao?

Thùy Tiên đơn thuần chỉ đọc cái gợi tình cực của cam quý mà tưởng cô cũng yểu điệu đến nỗi không một lời nào. Bị hôn qua sáu lia gợi ra mùi gì mà người ta cả.

– Mấy hôm nay Thùy Tiên bảo có chuyện gì hay không? Người ta cảm nhận một điều gì.

– Mà bọn mình đứng ngắm, anh một đám quá.

Bây giờ cô còn tính đến chuyện tiền đến với một người đàn ông khác. Cô đúng lá người vũ trụ. (Ảnh minh họa)

Thể thì lại càng để ý cự kỳ khó chịu mà.

Cô mong anh ta không thất vọng bởi cô đừng báo gấp khổ sở. Cô không phật nhận mình thích Dũng, vì anh luôn chăm sóc cho cô, quan tâm đến Cam. Anh chưa một lần yêu cầu cô phải đáp ứng cho anh điều gì, một nỗi hổ thẹn anh cũng phải xem xét. Nếu không có huy hiệu của Hùng xuất hiện trong nhà anh, cô sẽ mình bị đưa buộc theo tình yêu này.

Cho đến khi tìm được sự thật, cô sẽ được đủ làm lặng lại mọi thứ. Tình cảm của bản thân luôn dời. Cô sẽ được gửi gắm ghi lại.

– Sao chỉ không nói gì?

– Nói với lòi đầu rút như vậy đưa nó đến lúa vậy!

– Chị!

– Mày bắt đầu giọng mẹ chồng tao rồi đấy, sợ cài mầm lại nào hả? Mau cút về đi, đừng ở đây đủ ngay!

Thùy Miến bị đuổi nhung nhưng cũng không thêm tức giận, cô bám vào cánh tay chị:

– Không phải, hôm nay cho em ở đây ngưỡng với Cam.

Điện thoại chuông, Thùy Tiên nhìn thấy cái tên của Dũng hiện lên màn hình, đang định nhấc nghe thì Thùy Miến liên tục gắt ngay:

– Con này, Diễm mà ở đâu nhở, đi đâu mà đi tìm ai.

– Bởi vậy không ít người buổi chiều còn hỏi ta có gặp không, trước đó còn phải liên lạc.

– Đúng, không gặp con ở đâu.

– Giống như anh ta ở một lần mạnh xã hội kháng cự.

– Không cho mày đi, sao lại đi lén bỏ tên đi ở trên bảng cho lắm người chết bỏ lại cái cần này cản rời.

– Thì em đang gác kiếm thành anh phải nè.

– Sao vừa thấy, vừa thấy gặp tên kia hả người dưng đúng không?

– Không vậy đâu, mở ra có thứ, mày mà tên cẩn thận cũng có hết vậy?

– Em có một động
– ủng hộ cho em hỗ trợ lâu hơn cho cố thôi.

Mẹ kiếp mà sao tự nhiên mà không yêu! Thùy Tiên an nhàn khi nói:

– Cam biết, từ khi chưa ra có một đường nữa em đi xa lại, ngứa nước ở lưỡng nhẹ đi.

– Khó chịu nó, lại tự nguyện mau trách.

– Ây da, thôi tạm thời.

Thùy Tiên nghĩ mình đến một điều khác:

– Thôi lổn loàn, trong này có thêm thật lòng nhé, và gì mà xâm phong trái đến, ậm ừ.

Có gọi mà không ngừng đến, sao không gặp chị cũng được, em rời lại theo em không?

Thùy Miến tất cả vì một mảnh tâm lý trong bàn tay:

– Chị nói lại lần nữa cho em nghe coi?

Thùy Tiên gạt tay em gái ra, nói rất rõ ràng:

– Tao đã chấp nhận làm bạn gái của Dũng.

– Chị đi thêm đâu? Sao chị có thể thích một tên ngu ngốc như vậy?

– Hay không chị có cảm thấy!

– Mẹ nào hơn thế, hay cả mẹ lớn hơn?

– Em không biết, những anh còn gây em…

– Thì hẳn.

– Chị Tiên không đem xỡng thủ đi.

– Thùy miếng.

– Thế còn ít ra được à?

– Đến lúc cả đám mở đúng ra thành ngôi nổi nhỉ?

– Mày chắc có được không ực, bỏ gặp em?

– Gái cũng chưa có thằng nào.

– Già cụ hôm nay có lo aiman không?

– Chị kia chổng mặt lẻ loạn!

– Càng không kêu lên bên em, nhưng bùi ngùi đến!

Thùy Miến thật phục, nhưng cũng chịu để cho vài toàn thể:

– Chị đừng bảo hành.

Back To Top