Câu chuyện tình yêu gợi nhớ nhiều điều thú vị, tình cảm trong sáng và đầy cảm xúc giữa hai người trẻ.
Tôi lập facebook giả và nhắn tin đổi đặt một đệm với em. Ngay lập tức Vân trả lời đúng ý, đưa ra giá cả và địa điểm nhà nghỉ để thuần tiện cho tôi nhất. Trời đất, tôi yêu phải gái ?
Ảnh sưu tầm internet
Đêm năm mới không ngừng được, tôi mò vào facebook chơi. Thấy “Hội chân rau” hiện ra tôi xin và vào nhóm xem trong đó anh em hoạt động thế nào, gái ngành có cô nào hot không. May vĩa xin vào nhóm thì được phê duyệt ngay nên tôi hí hửng mà xem. Kéo đứt bãi đùng, từng bỉh luận tôi bàng hoàng thấy Vân – bạn gái tôi là gái ngành số 1 trong đó. Em rất đắt khách và thường xuyên đụng những bức ảnh gợi cảm để câu khách.
Bàng hoàng khi cô người yêu ngoan hiền của mình lại là gái ngành thì tôi điên lắm. Muốn kiếm chứng, tôi lập facebook giả và nhắn tin đổi đặt một đệm với em. Ngay lập tức Vân trả lời đúng ý, đưa ra giá cả và địa điểm nhà nghỉ để thuần tiện cho tôi nhất. Trời đất, tôi yêu phải gái ? Vậy mà bao lâu nay tôi cứ nghĩ mình may mắn yêu được cô gái ngoan hiền, không hư hỏng đầy.
Tối hôm sau, đúng 10 giờ tôi có mặt ở nhà nghỉ đã hẹn. Vừa mở cửa phòng ra, tôi á khẩu, mặt tràn trề khi thấy Vân đã cởi sẵn đồ nằm trên giường. Nhận ra vì khách là tôi, Vân vội vã lấy chăn che ngược lại nhằm thanh minh.
– Anh ạ, anh nhận được tin nhắn của em hẹn anh đấy đúng không? Yêu nhau lâu, cứ giữ mình khiến anh không chịu em biết làm thế là không phải nên hôm nay đã chủ động cho anh…
Bốp – Tôi tát Vân cái đau điếng mà chỉ thấy mệt mỏi em.
– Trời trớt, tôi chính là thần đã hẹn cởi đèn đây để mua cô một đệm đây. Cứ tưởng cô ngoan hiền thế nào, hóa ra lại là gái ngành có tiềm ảnh ở cái đường này. Xui cho tôi lại quá hiền ngoan không gái gì đến không biết cô làm cái nghề này, nhưng hôm nay thì đã rõ. Cảm ơn cô đã cho tôi biết bộ mặt thật của cô. Tôi và cô chấm dứt từ đây, đừng bao giờ tìm tôi nữa. Đừng bảo tôi làm gái thì chẳng khác gì cái quần lót cả, một cái quần lót mà tôi chẳng dám mặc vào mà rùng rợc bẻo vào người.
– Anh, em thực tình mình là gái và đã lựa dôi anh bao lâu nay. Nhưng tình cảm em dành cho anh là thật, em chỉ qua đệm với người đàn ông khác vì tiền, vì cuộc sống mưu sinh còn với anh, em yêu anh, tôn trọng anh. Anh có thể khinh ghét em, nhưng xin anh đừng bỏ em. Thiếu anh, em không sống nổi mà mất.
– Làm gái mà cũng đủ coi sòng diện, tư cách ư? Tôi khinh và không bao giờ muốn nhìn mặt cô nửa chứ đừng nói là yêu. Nên nhớ, thân phận này thì chỉ đứng nói là yêu. Nên nhớ, thân phận này thì chỉ đứng nói yêu gái, lấy đứa con gái đệm đệm vào nhà nghỉ kiếm tiền như cô.
– Giờ em bỏ nghề, anh sẽ cho em cơ hội làm người yêu anh tiếp chứ?
– Không bao giờ. Cô làm gái hay không với tôi chẳng có ý nghĩa gì nữa. Trong mắt tôi, cô mãi mãi chỉ là một con đẻ thôi! Cút đi.
Tôi xô ngã Vân đi về mà lòng nặng hĩm vội cùng, đến tận bây giờ tôi cũng không thể tưởng tượng nổi lần đầu làm gái như thế? Làm gái thì đúng cả hoàn cảnh, bước đâu cũng mới làm cái nghề này, xả hội này hàng vạn việc tại sao Vân không làm hay em chỉ những việc đó vả lưng thấp để chọn cái việc nhếch lương cao này?