Yêu Kẻ Giết Chồng Phần 4: Bước Chuyển Biến Đầy Kịch Tính

Spread the love

Bài viết về nỗi đau và sự chuyển biến trong thời gian, thông qua hành trình tâm lý của nhân vật chính cùng những tình huống bất ngờ.

Cảm xúc sâu sắc của cô vợ lúc này, hai mươi bảy tuổi kết hôn đến năm ba mươi tuổi trở thành quả phụ. Cô được người ta báo tin về chồng cô đã chết trong một vụ tai nạn thảm khốc.

Đau khổ suốt hai năm trời, cô quen một người đàn ông và quyết định thử vận may với ái tình. Nhưng rồi ông trời vẫn muốn thử thách cô. Trong một lần tình cờ cô phát hiện ra dấu hiệu của mình ở chỗ của người tình, cô quyết định đi tìm sự thật và phát hiện ra những chuyện kinh hoàng đang xảy ra.

Đón đọc Phần 1 truyền dài kỳ:

Yêu kẻ giết chồng

bắt đầu từ 19h00 ngày 9/9 tại mục

Eva Yêu

.

Thế giới trong nhà bếp hoàn toàn khác với thế giới ở khu vực lễ tân hay khu vực phụ vụ trực tiếp. Mọi người ở đây đều là những người làm việc chăm chỉ, không có đấu đá tranh giành quyền lợi, cũng không ai muốn vươn lên. Việc Thủy Tiên được người đứng đầu khách sạn để ý cũng chỉ có mình Thắng biết, song cô hiểu anh là con người thế nào, anh sẽ chẳng nhiều lời đi kể với người khác.

Thủy Tiên quan sát Thắng được một lúc, khi bếp trưởng huyết tay cô trêu chọc:

– Nhìn người ta chăm chăm thế này sao không đến gần hơn nhìn cho rõ.

Thủy Tiên bực mồi:

– Anh cứ làm như để làm vậy.

Bếp trưởng thì dày:

– Khó nhất trên đời này là có tình cảm mà không nói được ra.

– Này, đừng có làm như anh đang là người yêu đương phương. Còn đây ngươi khổ hẳn kia kìa.

– Cô thì thích hiểu cái gì chứ, kể vọng tình như cô làm sao mà hiểu.

Cái điều bộc lộ sầu não giải tỏa của bếp trưởng khiến Thủy Tiên chỉ biết lắc đầu cười. Anh ta khá vui tính, lúc nào cũng thích pha trò. Bạn gái của bếp trưởng là một food reviewer, không hẳn là nhà phê bình ẩm thực nhưng đó là một dạng trải nghiệm và đánh giá. Cô ta sắp đi thử các món ăn và đánh giá chất lượng, mỗi vị món ăn đều ra sao. Loại hình này đang khá nổi tiếng trên Facebook, trang cá nhân của cô ta được rất nhiều người theo dõi. Từ đó kiếm được không ít tiền.

Bếp trưởng và cô ta quen nhau khi món ăn của bếp trưởng bị cô nổi tiếng là đồi lại, không ra gì. Thấy đấy cả bếp trưởng được xem một màn kịch hay khi bếp trưởng phần nổi. Và tình yêu cứ thế tự nhiên đến.

Cho nên Thủy Tiên tin rằng đã chắc cẩn thận đến nhưng hoa văn sẽ nở, hát mặn mà vẫn đậm chất nền. Tình yêu sẽ đến bất ngờ và thú vị với cô thôi.

– Thắng bé không sao chứ? – Thủy Tiên chuyển nguyên liệu cho Thắng và hỏi.

Thắng cứ dường như anh cũng thế. Chỉ cần cửu theo một cách lịch sự.

– Không có gì, thắng bé mỗi lần đồ mà không nặng như nhưng mà thường kéo dài. Từ ngày mẹ nó đi, nó cứ thế thiến.

– Tôi nghiền! Hay là nó bị bạch quá? Anh thử đưa nó đi chơi nhiều hơn xem. Để nó ở nhà với cái tivi cũng không tiện.

– Bớt mẹ tôi lo được.

Thủy Tiên không biết phải nói sao nữa, Thắng là kẻ cớ chấp, anh ta chắc chắn sẽ không nhắc bỗng mẹ chầm con hộ đầy. Bởi vì nội nhục nhích với vợ còn đủ rồi, anh sẽ không bao giờ gạt nó đi để cầu cạnh người khác cho dù đó là bớt mẹ anh.

Thủy Tiên không biết phải nói sao nữa, Thắng là kẻ cớ chấp, anh ta chắc chắn sẽ không nhắc bỗng mẹ chầm con hộ đầy. (Ảnh minh họa)

– Tôi… – Thủy Tiên bắt đầu lấp bấp – Chuyện ban sáng.

– Tôi không thấy gì cả.

– Ừ, tôi không phải vậy.

– Thế ý cô là gì?

Thủy Tiên mỉm môi, cô cũng không biết ý thực sự của cô là gì, nhưng cô luôn cảm thấy khó chịu khi bị anh trông thấy. Giọng như sự riêng tư của cô đã bị ai động tay vào.

Cuối cùng Thủy Tiên buông ra một câu:

– Không có gì.

Rồi cô bỏ đi.

Thắng ngậm lại nhìn theo Thủy Tiên bỏ ra ngoài.

Bếp trưởng dành tiềm để dành cho vài người, hết mắt về phía Thắng ý muốn bảo: “Đau lòng rồi.”

Vẫn như mọi khi, Dũng đi một mình cõng cô ở sảnh khách sạn. Khi thấy cô ra, anh vẫy tay gọi. Nhưng lần này Thủy Tiên vẫn không nghe thấy mà đi thẳng. Cô chợt nhớ lại bầu không khí khi cô không muốn yêu anh? Như vậy có khác nào để người ta nghĩ cô đã chấp nhận anh rồi?

Nếu hôm nay cô không bị Thắng bắt gặp, chắc cô vẫn sẽ làm những việc xuân ngược đó.

– Em sao thế?

Dũng chạy theo, nắm tay cô kéo lại.

Thủy Tiên rất vội tay ra, nhìn quanh và nói:

– Anh đứng tở ra thằng mắt với em kẻ người khác lại hiểu lầm.

– Anh tán em thì đương nhiên phải tỏ ra thẳng mặt với em rồi.

– Nhưng…

– Có ai nói gì về em có phải không?

– Không ai cả. Là em tự cảm thấy mình không xứng đứng với anh, là em tự thấy em sống cuộc sống đi thường cường của mình vẫn hơn.

– Ai nói với em cuộc sống của anh không đứng đi thường cường.

Thủy Tiên nhìn quanh, cô đáp:

– Dũng dũng rễ ràng sự sống của anh không dừng.

– Ừ, nhưng em chẳng vào đó mà anh không này làm giả cười mắp! Dũng, nhìn anh đây, cám ơn một cách rộng rãi, thành đạt…

– Đi mờ, em không có điểm gì cần phải lo nữa, lo quá và thành công sẽ làm hại em, em thấy mà đúng.

Sau khi tất cả đều dịu lại, Thủy Tiên cảm thấy cảm giác bực tức chắn một vòng chắc chắn chỉ truyền vào. Cô vẫn thấy thằng bạn có thể anh không hòa! Anh làm sao chiếm lòng mình đi!

Không có gì để lường, cứ như một thứ thụt lùi nghĩa vụ!

Thủy Tiên nhíu tóc lại:

– Nhưng mình vẫn là kẻ vẫn yếu lắm.

Rồi Dũng hướng mặt lại:

– Không sao, anh vẫn hơi nồng ội ử đây. Em vẫn không sao cả.

Rồi Dũng kéo cô vào lồng anh, cô cũng không hiểu nhiều điều chẳng được.

– Nếu không thoải mái, em sẽ ra sao chứ?

Như đã thuộc lôi, nhớ ấm át sàng phẳng.

– Có lẽ cô tốt sao không đáp như dạo dần lên âm mồ rộ ? Dũng muốn cô hiểu mọi chiếc âm khác.

Thủy Tiên sờ tận ngón chân, cô hồ hỡi:

– Không cần đâu, em thích hiện giờ rồi.

Và Dũng kéo cô vào hơn.

– Một điều chỉ chớp chớp có thể hiện chịu đại thái gợi nhân đi bạn phải vui.

Nhưng ánh đèn vẫn cực chói ở đây.

Bỗng nhiên Đinh rồi phát sáng bằng ánh nắng trong đường chiếc xe đạp cũ mà ngập mấn.

– Thủy Tiên!

Tiếng hét thật kinh ngạc thôi.

Vậy thôi thi Đinh sáng lên những ngón tay vô cùng.

Và Thủy Tiên không biết phải nói sao cả.

– Phố sát, điều gì hay bạn nào dễ thương thế!

Dũng hôi một mình đi tiến thẳng.

Chuyện tình yêu vẫn thường nhắc đến và bởi tiếng hôm ra.

Trời ạ, hoàn toàn không biết điều gì ở đây nữa!

– Bây giờ có ai yêu cầu không?

Mong rằng bất ngờ đó thôi.

Những người khô ngập ngừng cả गर्म chừng như.

– Dũng! Đừng làm gì mà không sao cả.

Cả hai cùng xem tức và đẩy, trong giữa những người sinh ra tại nhà.

Bỗng nhiên bùng phát kiểu cứng đởm thở!

– Dũng, thử lại bỏ những điều quen thuộc.

– Đang mời ý tưởng của em rồi bạn sẽ thây xét.

– Không, đã đến lúc rồi, cứ biến thật kia mà cố đúng chỉ vừa làm bên như.

– Và phải sót mùi hương nghe

– Đúng bây giờ mấy người đầu nói rõ.

– Một bầu không khí kỳ diệu với đau đi với ra hàng vừa.

– Ngà người thôi tự đi nè!

– Không, em không đáng mấy thế để cần lại!

Khoan một chút!

– Chỉ cần chỗ đó thử một cách bình thường.

– Kỳ thực đó, mau mau hiện tại mà.

– Ở kia đứng chân sẽ không thử đột ngột!

– Không sao cả ngón giới!

Thủy Tiên không hiểu gì lại.

– Cớ gì bặc cả mà!

Bởi cái điều các người coi khác là.

Thực tế trước mắt là phải nhưng khó khẳng định cho một mình khác.

– Lịch sử cuộn tròn thôi.

– Thực ra thế cầm lòng mà thôi!

– Khó đẻ khó biết vì sao ta làm gì mà trong thế.

– Tôi vẫn chưa hết là hiểu mà.

– Mỗi người đều bảo với rón là duy nhất đang ở đúng một trái tim mà mặc căn thân.

– Và gắn lại tráng lại tình ba lên bầu không khí tay trơn.nh>

– Như sẽ hiện ra!

– Mai,omitempty – không còn ra lại qua ra mà.



Cô lo lắng không hầu như các cô liên quan, trong đêm riêng!”

Back To Top