Hậu Quả Đau Đớn Của Người Đàn Ông Ép Bạn Gái Bỏ Thai

Spread the love

Bài viết kể lại những ký ức sâu sắc của một mối tình và những thử thách mà tác giả đã trải qua khi chuyển mình trong cuộc sống.

Cô đơn, mọi chuyện đều là hậu quả mà tôi phải gánh chịu cho những lỗi lầm trong quá khứ của mình.

Cách đây bốn năm, tôi mới tốt nghiệp Cao đẳng và đứng trước nhiều ngã rẽ cuộc đời sau khi ra trường. Tôi quen Em trên một chuyến xe từ quê ra thành phố, khi Em mới mười bảy và vào vai tôi ngượng ngùng quên. Lúc em chỉ tính dậy, cả hai nhìn nhau e ngại. Nhìn gương mặt ngây thơ thuần khiết của Em, tôi không bao giờ có thể hồi xin số điền thoải mái làm quen. Chính tôi đã có một mối tình thật đẹp sau đó.

Với tâm bình khắc khoải sau khi ra trường nhưng do tính chất ngành nghề khó xin việc ở quê, tôi định gửi hồ sơ tìm việc ở thành phố và tham dự nhiều đợt dự tuyển khốc liệt. Một đám vị chuyên về phần mềm tin học nhẫn tôi làm nhân viên thứ việc.

Tình yêu với Em đang dần mãnh mẽ, tôi đã phải nói lời tạm biệt Em, khẩn gói lên thành phố lập nghiệp. Em đã bỏ ngoài tai lời khuyên can của bố mẹ giả ở quê, nghe tiếng gọi của tình yêu, theo chân tôi lên thành phố sau đó không lâu.

Nhìn gương mặt ngây thơ thuần khiết của Em, tôi không bao giờ có thể hồi xin số điền thoải mái làm quen. (Ảnh minh họa)

Những tháng đầu thực sự khó khăn với cả hai. Mức lương thứ việc khiến tôi phải lao đao trang trải chi phí sống đắt đỏ ở thành phố. Em như hiểu được tình thế của tôi, không muốn làm tôi thêm nặng gánh nên tích cực xin đi làm thêm, phụ chạy bàn, đụng bần cả phép buổi tối. Tình yêu ngọt ngào thanh bần của chúng tôi cứ thế trôi đi cùng với một cuộc sống ổn định và sung túc hẳn ở tương lai.

Sau một thời gian sống chung, em vui mừng báo tin đã có thai. Thực tế cuộc sống với công danh sự nghiệp chưa đâu vào đâu, tôi thuyết phục em bỏ con cho dù em thật sự văn xin tôi có giữ lại. Tuy nhiên xét thấy tự lo cho bản thân còn chưa đủ, giờ thêm gánh nặng gia đình con cái, sẽ triền nếu tương lai đi xuống, thế nên tôi lạnh lùng cự tuyệt hẳn phúc làm cha. Sau sự cố tệ hại, tình cảm của chúng tôi dần rạn nứt. Các cuộc cãi vã diễn ra thường xuyên hơn.

Hơn hai tháng sau, tôi lạnh lùng nói lời chia tay em. Em đã khóc rất nhiều, cầu xin tôi đừng nhẫn tâm bỏ em giữa phố phường xa lạ này. Em chỉ có tôi là người thân và là chỗ dựa duy nhất. Lúc đó tuy trong lòng còn thương em rất nhiều, nhưng tôi đã bắt đầu có một mối quan hệ tình cảm với con gái duy nhất của vị giám đốc giàu có nơi tôi đang làm việc.

Tuy trong lòng không có tình yêu với cô con gái của sếp nhưng tôi hiểu rõ rằng tôi sẽ có một mối thú từ công danh sự nghiệp tới cuộc sống sung túc với người mới.

Cũng trong thời gian này, vì bị tôi cự tuyệt, em đã phải nhờ bạn thân đưa đi phá thai lần nữa. Đây là đứa con thứ hai mà tôi và em đã duyên có với nhau nhưng đứa bé không đủ phúc phần có mặt trên đời này. Lúc đó tuy trong lòng đã khổ và rất thương em, nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác là im lặng.

Về phần tôi, đầm đìu với con gái sếp diễn ra không lâu sau đó đúng như dự tính. Sau khi kết hôn, đương công danh sự nghiệp của tôi lên như diều gặp gió.

Vừa có bệ đỡ là bờ vững, tôi còn được thừa hưởng một phần và khởi tài sản kếch xù từ gia đình nhà thế này. Không phải nhờ lực quá nhiều, tại sản và sự nghiệp đến với tôi nhanh chóng như một làn gió đưa.

Có đôi lúc chạnh lòng về người con gái tôi nghiện đã từng bị bỏ tất cả để theo chân tôi lên thành phố, lúc tôi còn là một gã trai mới ra trường với hai bàn tay trắng – tôi đã tự vận lương tâm và giữ mình rất nhiều. Tuy nhiên cuộc sống hiện tại đầy đủ khiến tôi nhanh chóng quên đi tất cả.

Tưởng có trong tay mọi thứ để nâng, tuy nhiên tin vui từ người vợ trẻ và tiếng nói trẻ mãi mà chưa tới.

Từ ép người yêu chỉ phác thai giờ tôi lại lạnh chịu hậu quả. Ảnh minh họa

Sốt ruột, cả hai vợ chồng tìm viện khám. Kết quả nhận được tôi hoàn toàn bình thường, tuy nhiên sức khỏe đang bị vơi về phía vợ tôi. Từ cung vợ đang nuôi một khối u quái ác. Bác sĩ cảnh báo nếu không nhanh chóng cắt bỏ, có thể ảnh hưởng đến tình mạng chứ chưa nói đến đứa con cái.

Tôi nghe tin như sét đánh ngang tai. Trong tay tôi tưởng như cầm nắm tất cả những gì tôi tự tin cho rằng tạo nên hạnh phúc, hóa ra tôi đã nhầm. Niềm hạnh phúc làm cha tôi đã có trong tay hai lần nhưng tôi đang tâm chối bỏ nó.

Giờ đây sống trong giày có và quyền lực nhưng chỉ khiến tôi buồn bã có quạnh và lòng không thôi nhắc về người cũ. Nếu trên đời này vẫn tồn tại quả là có thật, tại sao nó lại dẫn đến cú sốc và nhẫn tiền về tôi như vậy?

Back To Top