Tâm Sự Cuộc Đời Đau Khổ Của Mỹ Nhân Phượng Hàng Ngang Tại Hà Thành

Spread the love

Khám phá cuộc đời và sự nghiệp của người đẹp nổi tiếng trong làng giải trí Việt Nam – Cô Phương Hằng Ngang.


“Nàng Kiều phố cổ”

Cô Phương Hằng Ngang được biết đến như một biểu tượng đẹp của phố cổ Vương Toàn Thắng. Sự hiện diện của cô mang lại hơi thở của cuộc sống và tươi đẹp nơi đây. Với vẻ đẹp cuốn hút, cô đã chiếm trọn trái tim của biết bao chàng trai, cô gái, và được đánh giá là một trong những nhan sắc nổi tiếng tại thành phố gốm: cô Phương Hằng Ngang, cô Sĩu Cột Cờ, cô Nga Hàng Gai và cô Bánh hàng Đầy.

Sinh ra trong gia đình có điều kiện, cô đã lớn lên giữa những nét đẹp và văn hóa phong phú. Cô sở hữu làn da mịn màng như bông, gương mặt thanh tú cùng mái tóc đen dài. Người Hoa kiều tại phố Hằng Ngang còn đặc biệt với mái tóc “yên mỹ” (mái tóc như mây khói), và đôi mắt “bàn thờ phượng hoàng” (con phượng hoàng có đôi mắt mê mẩn).

Chân dung cô Phương Hằng Ngang, một trong những tứ đại mỹ nhân Hà thành xưa.

Cô Phương ăn mặc rất nền nã, khi chỉn chu trong những tà áo dài, khi thanh thoát trong những chiếc đầm nhẹ nhàng. Cô còn mặc yếm hoa hiền, quần lụa trải diện thực lòng quan hệ cùng áo dài vài phin tráng may sẵn hình nở nang.

Không chỉ sở hữu nhan sắc hiếm có, cô Phương còn nổi tiếng là người thông minh, sáng dạ. Từ nhỏ, cô đã được bố cho theo học các môn nghệ thuật, cảm khí thi họa.

Ngày đó, người con gái tại sắc vẹn toàn này là niềm tự hào của không biết bao cô công tử Hà thành. Người ta kể rằng, cô đã không ít lần đi về đường vòng qua phố Hằng Ngang để được ngắm cô Phương từ xa. Khi tàu điển chạy qua đây, tất cả ảnh mắt của hành khách đều hướng về phía ngôi nhà của mỹ nhân này.

Xinh đẹp, sinh ra trong gia đình có điều kiện nhưng xung quanh cuộc đời cô Phương sẽ chỉ toàn những lựa. Thế nhưng chẳng ai ngờ, chính nhan sắc vạn người mê khiến cuộc đời cô đầy những lưu lạc, bôn ba.


Phận đời lưu lạc, đẫm tang khôn tìển khóc

Ngày ấy có công tử A Đầu, cháu ruột của nhà tư sản chuyển buôn bán lửa Phan Văn Thành sống ở Hàng Đào. Gia đình hai bên vốn môn đăng hộ đối nên thương gia Vương Toàn Thắng đã gửi gả con gái cho A Đầu.

Nhà chồng giàu có nên sau khi kết hôn, cô Phương sống trong an nhàn, hàng ngày chỉ ra cửa hàng cùng mẹ chồng, mọi việc nhà cửa đã có kề hậu người hầu. Sau khi sinh con trai đầu lòng, cô càng được bồi mẹ chồng thương chiều hơn. Thế nhưng, từ ngày về nhà chồng, đời mỹ nhân đã không còn vướng bận, lại trở thành sự u uất, ám ảnh nhiều tâm tư.

Người phụ nữ nơi đây vén nhè có mấy bạc mạnh.

A Đầu vốn chỉ coi vợ như một “chiến tích” để khoe với bạn bè, một thứ để ra oai với người khác. Người đàn ông này còn khiến mình bị nồi cốt mình, vợ phu, sẵn sàng ra tay với vợ bất cứ khi nào không vừa mắt. Cô Phương đã không biết bao lần đứng giữa lửa và nước, gần gũi với em lò cảm mến nhà bảo Hoàng Tích Chu, người đàn ông tại hoa đất Kinh Bắc.

Khoảng cuối năm 1927, cả Hà Nội xôn xao trước tin đại mỹ nhân cô Phương Hằng Ngang mất tích. Mãi sau này, người ta mới biết, cô Phương đã theo nhà báo Hoàng Tích Chu vào Sài Gòn, để lại một lá thư từ biệt đầy nước mắt.

Thế nhưng, hạnh phúc một lần nào lại tuột khỏi tay của cô Phương khi Hoàng Tích Chu có cơ hội sang Pháp để học nghề báo mà không thể đưa cô theo. Ông đã đành bả cô về Bắc Ninh và viết một bức thư thông báo xin cha nhậm cô là con dâu trong nhà. Song do nghèo nàn hai gia đình không môn đăng hộ đối nên cha Tích Chu đã sai người đưa Phương về, xin lỗi chồng để quay lại sống không được chấp nhận.

Bố mẹ cô Phương đều đã qua đời nên cô phải mang gánh nặng như trẻ mồ côi. Không may, trong một lần buôn bán cô đã bị lửa hủy diệt nên đã phải xin trợ giúp đỡ của ông Lưu, người đàn ông từ bỏ em lò lòng si mê cô.

Nhận được lời đề nghị của người đẹp, ông Lưu bèn thuê cho cô Phương một ngôi nhà bên Long Biên để làm nơi tịnh tựu. Chuyện chẳng mấy chốc đến tai vị trí của Lưu. Bà cho phong tỏa hết tài sản của chồng, khiến ông và cô Phương chẳng thể còn hội ngộ.

Quá đuổi, cô Phương tìm về một ngôi chùa ở Hưng Yên xin xuất gia. Cũng ở đây, sắc đẹp chim sa cá lặn của cô đã khiến người đàn ông đến tận tìm cô tên Bạch làm Tham tá nơi tòa Sứ, ý mời người đệ đến đên cô, xin vời sửa bà cho cô Phương để làm việc lấp. Một lần nữa, sóng gió lại đến đền với cuộc đời đầy bi kịch của mỹ nhân này.

Cơ bản của Bạch tuy bề ngoài miệng nói nhưng thực chất đã ấm dã tầm hại đi cô Phương. Một lần tham tá Bạch chuyển đi Lai Châu, bà cho chúng và Phương đi trước, hẹn mình sẽ lén sau. Song không ai ngờ rằng trước đó bà đã sai người đưa cô Phương, khiến cô hỏa điên lục tỉnh lục mệ.

Tham tá Bạch sai người đưa cô Phương về chuyện BĐK (Hoa Bình) rồi cô Phương lâm lạc về lại Gia Lâm tìm người hằng xóm cũ đang đi trên đường giúp việc, rủi ro lại trúng phải bà đã sai người đưa đi theo yêu cầu giúp đỡ.

Người đàn bà bất hạnh khiến biết bao đàn ông phải say mê này, cuối cùng lại chết trong sự điên dã, đẫm tang khôn tìển khóc. Duy nhất chỉ có một người tình cũ đã để lại một dòng chữ bi ai: “Mộ người bạc mệnh Vương Thị Phương”.

Back To Top