Bài viết này chia sẻ về cuộc sống và trải nghiệm nuôi dạy con cái của diễn viên Huyền Trang, cùng những khoảnh khắc đáng nhớ bên gia đình.
Gặp Huyền Trang vào một buổi chiều cuối tháng 8, dù tất bật đi chợ, cảm nhận sau giờ tan là những gương mặt cô vẫn rạng rỡ, trên đầy sức sống. Có lẽ, niềm hạnh phúc nhất của cô chính là được nấu món sườn xào chua ngọt mà con gái Huyền Phương yêu thích sau một ngày vất vả.
Hiện giờ, dù ít tham gia những bộ phim truyền hình dài tập nhưng cô vẫn rất hạnh phúc với cuộc sống của mình, một tổ ấm nhỏ, một nàng công chúa xinh đẹp và một công việc theo đuổi đam mê.
Diễn viên Huyền Trang và con gái.
Cuộc sống làm mẹ bắt đầu từ sáng đến tối “vật chân lên cỏ”
Xin chào chị Huyền Trang, cuộc sống của chị hiện tại sau khi rời ánh đèn sân khấu giờ thế nào?
Cuộc sống của mình khá bận rộn và vẫn phải phân bổ thời gian hợp lý cho công việc, cho gia đình và cho bản thân mình. Thường mình sẽ dậy từ 6h tập thể dục, hết hau không khí sáng sớm, lo cho gia đình, cho con đi học rồi “vật chân lên cỏ” lo cho mình, đến khoảng 8h-8h30.
4h30 về nhà đi chợ, lo cơm nước cho con, dạy con học rồi, tâm rỗng lo cho bản thân, chỉ cần đủ mặc đẹp, dưỡng da, gội đầu, xoa tinh dầu vào tóc cũng thích lắm.
Chị dành niềm vui cho mình sau những ngày “đầu tóc mệt mỏi” với công việc, con cái, gia đình như thế nào?
“
Mình không bao giờ hối hận về quyết định làm mẹ, có con sướng khi đang trên đỉnh sự nghiệp. Mình luôn lạc quan vì nếu hối hận chỉ chứng tỏ bản thất bại ngay từ khi chưa lựa chọn.
– Huyền Trang –
”
Nhiều lúc mình dành khoảng thời gian thư giãn cho bản thân như đi du lịch không có con, chỉ có hội chị em bạn dì. Mình thường chọn vào cuối tuần con sẽ có ông bà và bố chăm sóc.
Hay những lúc về quê, mình tranh thủ tản bộ cho con những bữa cơm. Nàng yêu thích ăn sườn xào chua ngọt, mình dành hết tâm huyết, thật hồn nhiên và nhẹ nhàng cho con.
Dù bận rộn đến mấy gia đình mình cũng có 1-2 bữa cơm ngồi ăn quây quần với nhau. Ngày xưa, mình không nấu ăn giỏi nhưng sau khi làm mẹ, có con, mình học dần, nếu nấu ăn chỉn chu hẳn, luôn đặt cái tâm vào, sao cho cả gia đình ăn bữa cơm ít như chất lượng.
Hôm nào, mọi người khen ngon hạnh phúc lắm, còn được góp ý nhẹ nhàng là cũng buồn thiu, đi tìm nguyên nhân sao không hợp. (Cứ như vậy)
Lúc nào gương mặt chị cũng tươi tắn và rạng rỡ khiến mọi người nhìn thời gian cảm thấy vui rươi, chắc hẳn cuộc sống của chị đang thực sự viên mãn?
Mình thấy mỗi thứ đối với mình cũng nhẹ nhàng, ngồi nhà, con cái ngoan ngoãn, đáng yêu. Mình vẫn muốn cần bằng mỗi thứ trong cuộc sống.
Mình luôn thấy cuộc sống không có gì gọi là giá trị tuyệt đối và mình cũng không bao giờ để bản thân ngừng trên chiếc thắng hay là cái gì đó quá hoàn mỹ vì ngày mai có thể xảy ra bất cứ điều gì bất ngờ không biết trước. Mình luôn cố gắng vui tươi sống vậy. Hẳn nữa, mình cũng là người hôm hè, hoạt bát, vui vẻ nên mình cứ phát huy.
Còn nói buồn ai cũng có nhưng bao nhiêu sóng gió rồi cũng sẽ qua. Thời gian sẽ là liều thuốc hữu hiệu chữa lạnh mọi việc thường. Chính vì vậy, trước mọi khó khăn của cuộc sống hãy cứ bình tĩnh giải quyết được hết thôi.
Đã hơn 30 tuổi nhưng gương mặt cô luôn tươi tắn, rạng rỡ, trẻ trung.
Dạy con hãy luôn là duy nhất, không phải bản sao của ai cả
Bé Huyền Phương đã được 8 tuổi rồi tại sao chị không sinh thêm bé nữa? Bé là con mình như vậy, chị có sợ nuôi dạy con không?
Bây giờ con lớn rồi mình cũng ngại. Nuôi một đứa cũng vất vả nên sợ sinh thêm mình cũng hại đến chuyến sinh nữa mình cũng ngại.
Còn về Huyền Phương, mặc dù là con mình nhưng mình không bao giờ nuông chiều con, luôn có quy luật. Đến bữa ăn, con không ăn là mình cho con nhận luôn.
Ở nhà, con sợ mẹ nhất và mình giáo dục con phải nghe nhất. Ngày bé, con theo nề nếp có biểu hiện cầu nguyện cả nhà. Như mình vững vàng trong việc gì, dù lúc con đi trường vẫn phải nghiêm.
Cuối cùng, con có biểu hiện thích làm ngược lại điều mẹ không thích. Mình phải phân tích, coi con như bạn. Nhiều lúc hết việc thoải mái ở cơ quan, mình phải về phân tích cho con đến mặt dạy ra một cách thành thật.
Huyền Phương là cô bé có tính cách như thế nào, thì chị thư giãn như thế nào?
“
Vì cho con mình cũng có màu thuần trong vấn đề dạy con vì anh là người yêu và chỉ con hơn nhưng tất nhiên khi con làm sai một bậc hay mẹ giáo dục, không ai được khinh.
– Huyền Trang –
”
Con là một cô bé nghịch ngợm và rất có năng khiếu khi biểu hiện vẻ bề ngoài không bao giờ thích bắt chước mà phải theo một cách tình riêng.
Cái điều này cũng là do một phần mình tác động đến con, vì mình luôn muốn khuyến khích con “Con hãy là con, là duy nhất không phải là bản sao của ai cả. Ông mặt trời có thể vui vẻ màu đỏ, màu vàng, nhưng hôm nay ông mặt trời lại yêu thích màu tím. Biết đâu sau này con là một hoa sứ hay NTK thời trang, kiến trúc sư, con phải có nét riêng, như thế là con có tính nghệ sĩ rồi đầy”.
Mình cũng lấy câu chuyện của bản thân mình và nói với con: “Mẹ cũng là một nghệ sĩ, khi được giao động kíp 2, kíp 3 đứng sau 1 kíp, không bao giờ mẹ muốn lặp lại lối diễn của ai, nên phải có cách tối”. (Cứ như vậy)
Bé rất tình cảm, vì vậy nên nếu quát mạnh hay đả kích là con sẽ nhìn thẳng vào mặt mình và nhìn chăm chăm chẳng run sợ. Khi nào mình nói nhẹ nhàng, tình cảm là con thích làm và con nghe. Khi nói chuyện, mình luôn coi con là người bạn, tôn trọng con, lần sau con phải luật của bố mẹ sẽ không chiều con nữa.
Bé 8 tuổi rồi, chị thấy nuôi dạy bé gặp giai đoạn nào khổ nhất?
Khó khăn nhất chính là giai đoạn hồi đầu con đi học, vì hồi nhỏ con chưa va vấp, bớt mẹ nói thế nào cũng nghe, dạy bảo rất dễ nhưng đến khi đi học, con biết chữ rồi sẽ có lý riêng. Nhiều câu hỏi của con, mình chưa trả lời lại còn phải ngẫm ngợi nhưng câu nào không biết mình sẽ không bộc phát mà bảo “cái này mẹ chưa biết, 2 mẹ con mình cùng tìm hiểu”, chỉ mình không bao giờ hối mình là cái rõ ràng nhất.
Điều chị cho là quan trọng nhất trong giáo dục con là gì?
Mình luôn dạy con tính độc lập. Mặc dù con là con một nhưng từ bé khi con ăn dặm mình đã để con tự ăn mà không sợ bẩn. Chính vì vậy, kỹ năng cảm giác của con tốt từ sớm khiến nhiều người còn ngạc nhiên.
Trước mình ở chung với bố mẹ chồng, ông bà thường chiều cháu, sợ cháu bẩn nhưng ông bà rất ủng hộ, tôn trọng những điều mình dạy con. Và mỗi thứ mình kiên nhẫn làm để chứng minh. Từ việc đánh răng, vệ sinh cá nhân, buộc tóc, mình nhắc nhở và dạy con.
Thậm chí, từ lớp 1, con đã tự đi học và tự ăn sáng. Thời gian đầu, mình đứng từ xa quan sát con, thấy con đi đứng nhắt nhặn rác cẩn thận từ hào hứng. Nhiều hôm con nhìn thấy mẹ đi sau, mình phải nói dỗi đi mua thức ăn. Có hôm con biết mẹ đi theo, mình cũng phải nói thật và bảo con “tuy mẹ không nắm tay con nhưng mẹ luôn dõi theo quan sát con”. Mình dạy con tự lập nhưng không hề buông tay ngay và lo lắng như những bước đi mới của con.
Luôn có roi riêng khi con không nghe lời
Người ta nói gia đình là cái nôi của nhân cách, chị nghĩ sao về điều này? Ngày bé, chị định hướng cho con như thế nào?
Gia đình là nền tảng, cực kỳ đúng. Cho đến bây giờ mình vẫn còn nhớ sự dạy dỗ của bố mẹ, nhưng trên roi vẫn vọt vì “thương cho roi cho vọt” mà, tất nhiên sẽ đánh vào điểm nào và mức độ nhẹ nhàng ra sao.
Mình vẫn nhớ lời bố mẹ dạy khi còn bé, có nhưng những câu chuyện mình thấy đã hình thành nhân cách cho bản thân. Lúc nào làm được những điều lành lặn trong cuộc sống, mình lại nhớ lại lời dạy của bố mẹ và mình đã áp dụng cho việc dạy bảo con sau này. Người ta nói “người lớn làm tấm gương phản chiếu tâm hồn cho con”, nhất bố mẹ.
Thương cho roi cho vọt, vậy đã bao giờ chị đánh con chưa?
“
Bản thân mình mỗi công việc mà quản đừng những cử chỉ chỉ âu yếm dành cho con. Nhiều khi con ngủ dậy nín nhịn nếu mình âu yếm trong lòng, chiều về hoặc trước khi ngủ lại bảo “Mẹ ơi, ngày mai mẹ lại ôm con như sáng nay nhé”, mình mới thấy “À, con rất thích cử chỉ ôm áp từ bố mẹ”.
– Huyền Trang –
”
Nhiều bậc phụ huynh chắc chắn cũng cưng chiều gọi là một ác đang trong mối quan hệ giữa các con như đánh vào mồm hoặc phạt một cái cho tường vì khẳng khái, không thể chịu đựng. Mình cũng có biện pháp như thế nhưng mình chỉ đánh con ở nhà thôi, tuyệt đối không bao giờ đánh, quát con trước mặt bạn bè, nơi đông người.
Mình đã chứng kiến nhiều bậc bố mẹ mà mình cảm thấy rất đau lòng nhìn thấy ai cầm mắt “Tại sao lại cư xử như thế nhỉ?”. Mình cũng bảo con: “Mẹ không bao giờ thừa nhận việc cư xử với con cái nỗi đau nội tâm của con là gì mà hệ quả như thế nào”.
Mỗi đây nhất, con lớn nhanh không nghe mẹ, có hành động gì đụng da thì cũng không đánh thì đánh luôn là phải biết cần thiết lắm.
Khi ngày càng lớn lên, mình sẽ quan sát theo dõi con nhiều, càng muốn biết con thân thiết với những ai dạy con, giống như hồng bạo và từng điều như thế.
Huyền Trang là người nghiêm khắc nhất nhằm khiến con phải sợ mẹ nhất.
Học tập trong môi trường quốc tế với nhiều bạn có điều kiện, bé có hay đòi hỏi không? Những lúc như vậy chị sẽ xứ xử như thế nào?
Nhiều khi bạn nghĩ ghen tị bởi sao bạn này có cái này, cái kia mà con không có. Mình chỉ bảo rằng “con đừng bao giờ tự hỏi tại sao không có thùy nguyện”. Mình khẳng định việc “con làm việc yêu thương” là điều khiến nhiều người không có được. Con đang rất ấm ủ nhưng nhiều bạn đang ngủ ngầm cầm cầu doi, rễ. Đừng nghĩ con phải có cái này như những người khác vì mẹ cũng không kinh tế họ không phải bị nhận xin mình trang bị cho mấy.
Điều này khó khăn đến mức độ nào mà mẹ mình không nhận một đứa trẻ chưa sinh ra là Huyền Phương, trên trái đất này có thể có nhiều người tên Là Huyền Phương, nhưng con là cái thể duy nhất, hãy sống vì mình đừng bắt chước ai đó mà mình phải làm”. Phân tích cho bạn đỡ tuổi xuân, mình cũng như một nhà tâm lý vậy. (Cứ như vậy)
Xin cảm ơn chị!