Bài viết này khám phá câu chuyện buồn của Trường Bình, công chúa nắm giữa vận mệnh đầy bi tráng của triều đại Minh.
Trường Bình công chúa thực sự là Chu Mỹ Xuân, công chúa cuối cùng của Minh triều, con gái của Hoàng đế Sùng Trinh và Chu Hoàng hậu.
Khi mới 15 tuổi, Trường Bình công chúa đã được vua cha ban hôn cho công tử Châu Thế Hiển – con trai Đô uý trong triều. Sùng Trinh vẫn rất yêu thương cô con gái của mình nên dù việc triều chính vô cùng bận rộn vẫn lướt tay chuẩn bị chính xác cho con.
Thế nhưng thời gian như cuốn đi hạnh phúc nhất định ngược lại với cuộc đời của Trường Bình lại hóa thành một dấu mốc đen tối nhất đất nước. Do nạn giặc cướp Lưu Khấu tiến đền gần, hơn sự cuồng bạo của nàng công chúa thích thích văn, có thể thầy thuốc này đành phải hoàn lùi.
Những người trong Từ Cẩm Thành khi ấy chỉ biết ngóng tin chiến trận một cách sợ hãi. Họ sợ rằng một ngày nào đó bọn giặc cướp sẽ kéo vào kinh thành nên chẳng thể nào còn tâm trạng để nghỉ ngơi dưới sự bảo vệ của công chúa. Hơn thế nữa, Trường Bình và Châu Thế Hiển cứ như vậy bị hoàn toàn lửa tàn khốc nảy lại lần khác.
Ngày 4 tháng Giêng năm Sùng Trinh thứ 7, khi khỉ thế của nghĩa quân Lý Tự Thành ngã mạnh, triều đình bấy giờ cũng rơi vào hỗn loạn. Phương Dương, Nam Kinh xuất hiện động đất, Bắc Kinh xuất hiện hiện tượng “sao nhấp nháy”. Những nơi từ quê gốc cho tới nổi phát tích chủ của nhà Minh đều xuất hiện điểm báo xấu khiến Sùng Trinh càng tuyệt vọng.
Do nạn giặc cướp Lưu Khấu tiến đền gần, hơn sự cuồng bạo của nàng công chúa thích thích văn, có thể thầy thuốc này đành phải hoàn lùi. Ảnh minh họa.
Lúc bấy giờ, ngân khố triều đình cạn kiệt, Sùng Trinh để nghĩ cách kiếm tiền để làm chi phí cho quân đội sống tạm tất cả đều đẩy nặng tiền than nghèo khổ, thậm chí ngay cả với những người thần thiết với vua. Trong mắt họ, triều đại nhà Minh khó có thể tồn tại hơn đươc nữa.
Cuối cùng, Sùng Trinh đã phải ngự ra lệnh trừng phạt rằng: “Nước mất thì vua chết”. Ông ra chỉ thị cuối cùng, buộc tất cả các hầu phi đều phải tự sát.
Đêm hôm đó, Châu Hoàng hậu cũng rất nhiều phi tần đã treo cổ tự sát. Sau khi biết tin, Trường Bình công chúa liền chạy tới cung Thọ Trữ. Nhìn mẫu hậu ngay trước mắt mà đã cách biệt âm dương, công chúa liền quỳ xuống xin một đứa sống.
Sùng Trinh khi đó chỉ biết lắp bắp nói: “Con à, vì sao con lại sinh ra trong nhà của ta?” rồi vùng kiếm chém đầy công chúa. Song theo bản năng, Trường Bình dùng tay trái giơ lên nên lâm tức bị chém đứt. Nàng kêu lên một tiếng thật thanh rồi ngất xuồng trong vùng máu lạnh lẽo.
Sùng Trinh muốn chết đầu con gái nhưng vừa bước đi, tay chân lại run rẩy, hẳn nàng ngờ rằng Trường Bình đã chết nên không nỡ xuồng tay mà bước đi. Ngày hôm sau, sau khi toàn bộ vợ và con gái mình đã chết, Sùng Trinh cũng treo cổ tự vẫn tại Mỗi Sơn. Thái giám cuối cùng của ông khi đó là Vương Thứ Cận cũng tự vẫn theo chủ. Đây chính là bi kịch vong quốc nội tiếng bật nhất trong lịch sử Trung Hoa.
Ngay ngày hôm sau, sau khi toàn bộ vợ và con gái mình đã chết, Sùng Trinh cũng treo cổ tự vẫn tại Mỗi Sơn. Ảnh minh họa.
Trường Bình khi ấy đã được Nữ y Giám Hà Tấn cùng cung nữ đưa tới phủ của ông ngoại Chu Khuê. Trường Bình mất quá nhiều màu, ai nấy đều nghĩ rằng nàng sẽ chìm trong khói nén chỉ còn lại Trường Bình trút hơi cuối cùng là đêm đi chôn cất.
Thế như một kỷ tích, Trường Bình công chúa chưa dừng nhận tỉnh dậy sau 5 ngày. Giữ được đuổi mạng sống khi nàng tỉnh dậy, thành Bắc Kinh đã là thiên hạ của Hoàng đế Đại Thuận Lý Tự Thành.
Triều đình nhà Thanh khi đó một mặt muốn trừ khử các hoàng tộc, hoàng thân cũ của Sùng Trinh, mặt khác muốn tránh nhận trong gia quyến tiền đế để lấy lòng người Hán. Chính vì vậy mà công chúa Trường Bình trở thành một vị khách rất đặc biệt của triều đình nhà Thanh.
Để lấy lòng người Hán, đàng Nhữ Côn đã tỏ chức lễ tẩy Sùng Trinh kéo dài ba ngày, phong cho ông là Hoài Tông Đoan Hoàng đế rồi đổi thành Trang Liệt Mẫn Hoàng đế. Quan tài của Châu Hoàng hậu cũng được đưa lên đẻ tỏ chức an táng theo đúng lễ nghi dành cho hoàng hậu.
Dẫu vậy, là một công chúa nay lại tàn phế, phải chứng kiến vương triều của cha mình lùi bãi, nàng vẫn từ lâu đã không còn hứng thú với cuộc sống. Niềm hy vọng duy nhất của Trường Bình là các huynh đệ khi xưa chạy trốn phía Nam gây dựng lực lượng, khôi phục lại triều Minh. Song tất cả đã trở thành vong nghĩa khi Thuận Trị đã nhanh chóng xử lý từ hậu duệ của Sùng Trinh, mọi hy vọng phục quốc của Minh triều này đã không còn nữa.
Là một công chúa nay lại tàn phế, phải chứng kiến vương triều của cha mình lùi bãi, nàng vẫn từ lâu đã không còn hứng thú với cuộc sống. Ảnh minh họa.
Quá tuyệt vọng, Trường Bình công chúa đã dâng thư xin Thuận Trị được xuất gia làm ni cô. Nàng muốn đoạn tuyệt tuyệt với cuộc đời bi thảm của mình ở đây. Thế nhưng, nhà Thanh tuyệt đối không thể để “tầm bình phong” che mặt người Hán xuất gia như vậy được. Thuận Trị đế đã cao tay che mặt thiên hạ bằng cách nói lả lẫy duyên tập trung vào Trường Bình công chúa và Châu Thế Hiển.
Hơn lẽ khi ấy đã được tổ chức vồ cúng long tron với lấy lòng người Hán, song trong lòng Trường Bình, nàng chắc chắn vui mừng khi cảm thấy phần đời của mình quá đỗi bé. Và tháng sau hơn lẽ, triều Thanh dẫn quân đánh tan quân của Chu Do Tùng ở Nam Kinh. Chu Do Tùng bị bắt sống mang về Bắc Kinh xử lý từ động nghĩa với hy vọng cuối cùng của Minh triều đã chấm dứt.
Trường Bình công chúa chưa quá đau lòng nên đã qua đời khi đang có mang 5 tháng. Nàng đã kết thúc cuộc đời đầy bi kịch của mình khi mới 18 tuổi cùng đưa con xấu số trong bụng chưa kịp ra đời.