Một câu chuyện đầy cảm xúc về cuộc sống sau ly hôn của một người phụ nữ, nơi tình yêu và nỗi đau giao thoa.
Ngày trước, tôi từng khóc ròng khi nhìn vào hội “thanh niên ế”. Nỗi trêu chọc giống như một sự chế nhạo đầy thâm thúy, xung quanh những người còn độc thân trong cái xã hội mà hôn nhân trở thành tiêu chuẩn. Mặc dù tôi không tự tin về ngoại hình của mình, nhưng lại mang trong mình một vẻ mạnh mẽ và cuốn hút. Điều kiện của một phụ nữ độc thân luôn thu hút ý kiến trái chiều từ cánh mày râu, đôi khi có chút được lòng, nhưng đó chỉ là bề ngoài được cố gượng dậy.
Cũng may, tôi đã từng bước ra ngoài, nhưng phải mất hơn một năm để tôi thực sự yêu một người. Không thể để mất cơ hội, tôi thường tụ tập bạn bè lại, để rồi mỗi lần đi ăn tối, trở thành tâm điểm của bao ánh mắt. Đôi khi, nhìn mấy chàng trai cũng đủ khiến tôi quên đi nỗi buồn mà họ mang lại. Họ có những cảm xúc này nọ, nhưng thật khéo khi lại không thể nhất quyết rơi vào những cuộc tình chóng vánh.
Biết rằng cả gia đình mình đều muốn hòa giải lại chuyện tình giữa tôi và chồng cũ, khiến tôi thực sự rất đau lòng. Tình yêu vốn ngắn ngủi mà nhiều lần chúng tôi lại đưa nhau đi về cùng một con đường đau khổ. Tôi đã từng đọc rằng “mẹ chồng nàng dâu” là có thật. Nhưng đôi khi, phía bên kia cũng không hề thoải mái khi thấy tôi hạnh phúc.
Tôi nhớ từng cảm giác ngượng ngùng khi bước vào những bộ quần áo sành điệu che đi nỗi buồn. Điều đó như thể chú lùn trong bức tranh mà mọi người không thể nhìn thấy. Mẹ chồng từng bảo rằng, đời sống không chỉ có bánh ngọt và gấm vóc mà còn rất nhiều thứ phức tạp khác nữa. Vẻ đẹp của tôi cảm giác thật tầm thường giữa một xã hội quá khắc nghiệt.
Về phần tôi, có ai đó lại cho rằng tôi là người khiến chồng mình dần quyết định rời bỏ. Tôi vẫn giữ một chút ý nghĩ rằng mình có thể trở thành người vợ hoàn hảo, đối mặt với mọi điều. Thỉnh thoảng, tôi tự nhủ: “Cuộc sống của tôi hiện tại, hạnh phúc chính là gia đình này”. Luôn có một niềm tin mãnh liệt cho sự chọn lựa của chính mình.
Đặc biệt, sau sinh đưa con gái vào đời, tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn. Chính tôi không còn lăn tăn đứng trước những điều xảy ra mỗi ngày. Dù có lẽ vẻ ngoài không còn giống như ngày xưa thì tôi cũng thấy mình tự tin hơn.
Trên tất cả, tôi cảm thấy rằng những gì làm nên hạnh phúc cho gia đình nhỏ của tôi vẫn hiện hữu. Mọi câu chuyện xảy ra đều mang đến trải nghiệm quý giá. Cuộc sống sau ly hôn không phải là chấm dứt mà là một cơ hội mới để bắt đầu. Thực sự, ly hôn từng là cú sốc lớn, nhưng giờ đây tôi nhìn nó với một cái nhìn khác, như một phần của cuộc sống đầy màu sắc của tôi.
Với tôi, việc ly hôn chỉ là một bước ngoặt trong hành trình dài. Tôi vẫn kiên quyết nhìn cuộc đời từ góc nhìn đầy lạc quan, và luôn hy vọng sẽ gặp được một tình yêu chân thành. Những gì xảy ra trong quá khứ đều là bài học để tôi có thêm sức mạnh sống tiếp và dũng cảm hơn trong cuộc sống mới.